Chương 209: Nhà Họ Cố Của Tôi Là Hậu Duệ Của Thần (1)
Cố Thanh Phong mang vẻ mặt vui mừng nhìn người nọ, nói chuyện với tốc độ cực kì thong thả: “Rất tốt, một ngàn lượng vàng lần thứ nhất, một ngàn lượng vàng hai lần, một ngàn lượng vàng… Nhắc nhở hữu nghị một câu, chẳng lẽ các ngươi không muốn dẫn đầu tiến vào cửa tiếp theo sao? Phải biết rằng, đi vào càng sớm, nghĩa là thời gian qua cửa của các ngươi sẽ nhiều hơn người khác, sẽ dễ dàng chiếm được truyền thừa hơn. ” “Một ngàn lượng vàng thứ ba…”
“Ta ra một ngàn một trăm lượng!”
“Rất tốt!” Cố Thanh Phong nở nụ cười: “Còn có ai ra giá hay không? Bất Lão đan, Thần Luyện chi pháp, một chữ sánh ngang vương, ngay trước mắt các ngươi, lúc này không nên đau lòng vì mất tiền, một khi các ngươi đạt được truyền thừa, vinh hoa phú quý, quyền lực mỹ nhân, muốn gì có đó!”
“Các ngươi còn do dự cái gì chứ! Tâm động không bằng hành động, mau ra giá đi! ”
Lời nói của Cố Thanh Phong mang theo sự mê hoặc làm cho tim mọi người đều đập thình thịnh.
Bọn họ đều có những tính toán cho riêng mình, ai cũng biết, đi vào cửa tiếp theo càng sớm thì thời gian có được sẽ càng nhiều, nói không chừng thẳng lợi cuối cùng chỉ hơn kém nhau ở một giây trước mắt này thôi.
Nghĩ đến đây, mọi người cũng không còn do dự nữa.
“Một ngàn hai trăm lượng!”
“Một ngàn ba trăm lượng!”
“Một ngàn năm trăm lượng!”
“Ta trả hai ngàn lượng!”
Cuối cùng vẫn là thiên kiêu của Linh Dược Sơn hào phóng nhất, ai bảo người ta bán thuốc chứ, giàu có như vậy đấy.”
Một câu hai ngàn lượng lấn át tất cả âm thanh.
Đang lúc hắn cho rằng sắp mua được rồi thì đột nhiên, một giọng nói lại chen vào.
Là người của Cố gia, tứ đại gia tộc đế đô.
“Dám hỏi tiền bối, linh binh đan dược có thể bù cho tiền không?”
“Có thể.” Cố Thanh Phong mỉm cười nhìn người họ hàng vừa nhận của mình.
“Được, ta đưa ra một kiện linh binh Huyền giai trung phẩm!”
Giá này vừa ra, trong lúc nhất thời, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, giá thị trường của linh binh Huyền cấp trung phẩm cơ bản khoảng năm ngàn lượng vàng, làm gì có kiểu tăng giá nào như vậy, ngày thường Cố gia này xếp cuối ở trong tứ đại gia tộc đế đô, ai ngờ thế mà lại hào phóng như vậy.
Thiên kiêu Cố gia nhìn mọi người khiếp sợ, trong lòng âm thầm đắc ý, một đám quỷ nghèo mà cũng muốn cạnh tranh cùng hậu duệ của Thần?
Thật ra trước kia Cố gia thật sự không hào phóng như vậy, chủ yếu là mấy ngày trước trong gia tộc xuất hiện một vị thần, bằng vào danh tiếng của thần, gia tộc cũng theo như thuyền theo nước dâng lên cao.
Tuy nói thần đi rồi, nhưng ngày đó thần vì bảo vệ sự an toàn cho Cố gia mà không tiếc tha cho Bồ Yêu một mạng, chuyện này đã truyền ra ngoài từ lâu, điều này nói lên điều gì?
Chứng tỏ thần vẫn luôn quan tâm đến Cố gia.
Một vài người sáng suốt mấy ngày nay đã đến giao hảo với Cố gia không ít lần, tất nhiên lễ vật thu được cũng nhiều hơn, cho nên mới hào phóng lên.
Hơn nữa sở dĩ thiên kiêu Thiên kiêu Cố gia bỏ ra một số tiền lớn như vậy chính là vì nhanh chóng lấy được Linh dẫn, dẫn đầu mọi người tiến vào cửa thứ ba, chiếm lấy ưu thế.
Đang lúc hắn cho rằng lấy được chắc rồi thì một giọng nói lại đột nhiên vang lên.
“Ta trả một bình Huyền Nguyên đan!”
“Huyền… Nguyên Đan!? Huyền Nguyên Đan giá thị trường tám ngàn lượng vàng! Ai vậy? Ai giàu có như vậy? ”
Mọi người kinh hô nhìn lại, phát hiện đúng là thiên kiêu của Linh Dược Sơn.
“Thì ra là Linh Dược sơn, khó trách, khó trách…”
Đối với chuyện người của Linh Dược Sơn có thể lấy Huyền Nguyên Đan ra, chẳng ai cảm thấy kì lạ cả.
trong phút chốc, vẻ mặt Thiên kiêu Cố gia trở nên khó coi, hung tợn nhìn chằm chằm Thiên kiêu Linh Dược sơn nói: “Hai kiện linh binh Huyền giai trung phẩm! ”
Thiên kiêu Linh Dược sơn sắc mặt kiêu biến, trong mắt hiện lên vẻ đau lòng, lập tức lại muốn mở miệng tăng giá.
Ai ngờ lúc này, thiên kiêu Cố gia đột nhiên uy hiếp nói: “Cố gia ta chính là hậu duệ của thần! Miếng linh dẫn thứ hai này ta bắt buộc phải có, hy vọng mọi người cho Cố gia chút mặt mũi. ”
Vừa nói ra bốn chữ hậu duệ của thần, thiên kiêu Linh Dược sơn vừa muốn giơ tay lên nhất thời trở nên cứng đờ, do dự một lát, cuối cùng vẫn buông tha.
Ai cũng biết Cố gia xuất hiện một vị chân thần, hiện giờ cũng giống như mặt trời ban ngày, không thể đối địch với họ.
Cố Thanh Phong ở một bên nhìn thấy màn này, nhất thời tức giận không nhịn nổi, lấy danh hào lão tử, thế mà còn dám ảnh hưởng đến chuyện kiếm tiền của lão tử? Muốn chết sao?
Thiên kiêu Cố gia thấy không có người cạnh tranh, nhất thời đắc ý cười, đang muốn tiến lên lấy Linh dẫn, ai ngờ Cố Thanh Phong đột nhiên gọi hắn lại.
“Chờ một chút, ta vừa nói rồi, lần đấu giá này tôn trọng nguyên tắc công bằng công chính, ngươi dám lấy thế áp người, lần đấu giá này không tính, Linh Dược sơn tiểu tử, ngươi tiếp tục ra giá, yên tâm, ta sẽ làm chủ cho ngươi, cam đoan không thiên vị bất kỳ một người nào.”
Thiên kiêu Cố gia ngây ngẩn cả người, thế gian này thế mà vẫn còn có người dám không cho thần mặt mũi? Muốn chết sao?
Chỉ thấy sắc mặt hắn đột nhiên âm trầm xuống: “Vị tiền bối này, Cố gia ta chính là hậu duệ của Thần, mặc dù hiện tại đang ở trong bí cảnh, nhưng ngươi có thể cam đoan cả đời không đi ra ngoài sao? Ngươi phải suy nghĩ rõ ràng, sau khi đắc tội với thần rồi… ”
Ầm!
âm thanh nổ lớn trong nháy mắt vang lên.
Thiên kiêu Cố gia vốn đang nói chuyện trực tiếp hóa thành tàn ảnh bay ngược ra ngoài, hủy diệt một mảng lớn hoa cỏ cây cối.
“Được rồi, mọi người tiếp tục.” Cố Thanh Phong thản nhiên nói như không có việc gì.
Giờ khắc này, trong sân không ngừng vang lên tiếng nuốt nước miếng hít vào hít thở không khí lạnh.
Thần… Hậu duệ của thần lại cứ bị đánh bay như vậy?
Ngay cả thần mà người này cũng không quan tâm? Chẳng lẽ là một tên điên?