Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 355: Đây Rõ Ràng Là Chúa Tể Yêu Ma (2)

Chương 355: Đây Rõ Ràng Là Chúa Tể Yêu Ma (2)

Dưới cái nhìn chăm chú của toàn bộ Ám giới, hơn năm trăm con yêu ma đội ngũ chỉnh tề đột nhiên tách ra hai bên giống như đường ranh giới, đứng thành hai hàng, chừa lại cho chính giữa một đường trống rộng rãi. Trái tim mọi người đập thịch thịch liên hồi, nhìn kiểu gì cũng là tư thế đại Boss xuất đầu lộ diện.
Chẳng lẽ là Thanh Ma Hoàng!?
Mọi người căng thẳng dõi theo, nhưng trong lúc đội ngũ hoàn toàn tách ra, không còn một đám yêu ma thân hình cao lớn che chắn nữa, một bóng người thon dài đập vào tầm mắt của mọi người.
Sau khi mọi người nhìn rõ bóng người này, đều cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, tâm thần chấn động kịch liệt! Mắt ai cũng trợn to như muốn rớt luôn ra ngoài, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.
Cạch cạch cạch…
Bóng dáng đó mỉm cười chậm rãi tiến về phía trước, yêu ma bị hắn đi ngang qua cũng như con bài Domino, kẻ này nối tiếp kẻ kia dồn dập quỳ xuống đất cung nghênh, bày tỏ lòng tôn kính.
Bóng người đó đi tới trước đại quân yêu ma, đứng lại.
“Ô, đều ở đây cả sao? Biết ta trở về, cũng không cần bày ra thế trận nghênh đón lớn thế chứ?”
Bóng người đó chính là Cố Thanh Phong!
Hắn mỉm cười nhìn mọi người đang còn khiếp sợ, cười híp mắt chào hỏi, giống như nhìn thấy bạn cũ đã bao năm không gặp.
Yên tĩnh!
Yên tĩnh đến kỳ dị!
Khi Cố Thanh Phong vừa dứt tiếng, toàn bộ Ám giới cũng không vang bất kỳ thanh âm nào.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác sững sờ nhìn Cố Thanh Phong giống như chúa tể của yêu ma, sau lưng có năm trăm con yêu ma Thần cảnh đang quỳ gối.
Đại não của mọi người trong Ám giới đã chết máy, bởi vì bất kể như thế nào bọn họ cũng nghĩ không thông. Vì sao Cố Thanh Phong lại đứng bên trong một đám yêu ma Thần cảnh, hơn nữa những tên yêu ma kia còn cung kính như thế!
Ngươi muốn nói hắn là phản đồ, nhưng phản đồ nhà ai lại được yêu ma tôn kính như vậy?
Mẹ nó đây mà gọi là phản đồ à?!
Đây rõ ràng là chúa tể của yêu ma thì có!
“Sao không nói gì thế, có phải thấy ta quay về vui quá không nói nên lời không?” Cố Thanh Phong cười nói với mọi người.
Sự bình tĩnh trong sân bị phá vỡ.
Một lúc lâu sau.
“Cố… Cố Thanh Phong! Rốt cuộc ngươi là ai!” Tuyệt Minh Tử hét lên với vẻ mặt kinh hoàng không tin nổi.
“Ta là người như thế nào ngươi vẫn chưa rõ sao? Trước đây chính ngươi là người dẫn ta đến Ám giới đấy.”
Hắn vừa nói ra câu này, Tuyệt Minh Tử cảm giác được ánh mắt của những người xung quanh đã thay đổi rất rõ ràng, thậm chí còn âm thầm cảnh giác hơn.
Ánh mắt bọn họ nhìn Tuyệt Minh Tử giống như là đang nhìn người phiên dịch đưa ma quỷ vào làng.
Cố Thanh Phong không quan tâm đến đám người bọn họ mà chuyển sự chú ý đi tìm Thương Tâm Nghiên, đã nửa tháng nay không được gặp vợ rồi.
Nàng vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy, nhưng hình như tình trạng có chút không ổn, sắc mặt có phần tái nhợt.
“Nghiên Nhi có thích niềm vui bất ngờ mà vi phu chuẩn bị cho nàng không?” Cố Thanh Phong mỉm cười nói.
Cơ thể mỏng manh của Thương Tâm Nghiên run rẩy đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong nháy mắt mặt nàng hoàn toàn trắng bệnh như bị rút hết máu, giờ phút này sức lực toàn thân như bị rút sạch.
Nàng cắn chặt môi, lồng ngực phập phồng dữ dội.
Nàng im lặng hai giây rồi nói: “Đây là niềm vui bất ngờ mà huynh chuẩn bị cho ta sao?”
Giọng nàng khàn đặc một cách kỳ lạ, khàn đến mức muốn xé cổ họng
“Nghiên Nhi nàng không sao chứ?” Cố Thanh Phong vừa nhìn sắc mặt của Thương Tâm Nghiên thì biết ngay chắc chắc là nàng đã hiểu lầm, không khỏi vội vàng nói: “Nghiên Nhi nàng đừng hiểu lầm, mấy ngày nay ta đi san bằng Vạn Yêu quốc, những tên yêu ma này đều là thuộc hạ mà ta mới thu nhận đấy, hôm nay đặc biệt dẫn qua đây cho nàng xem thử.”
Sau khi giải thích xong sắc mặt của Thương Tâm Nghiên vẫn tái nhợt, ánh mắt của nàng cực kỳ lạnh lùng, đó là một loại đau thương đến mức trong lòng lạnh lẽo như băng gần như tuyệt vọng.
“Huynh thích nói dối ta đến thế sao?”
Thương Tâm Nghiên cố kìm nén cảm giác muốn khóc, nhìn chằm chăm người đang ông đang đứng trước mặt, người này đã từng cùng mình sống vui vẻ cả suốt bao ngày đêm, là người đàn ông đầu ấp tay gối với mình.
Cố Thanh Phong muốn nổ tung, hắn không ngờ Thương Tâm Nghiên lại phản ứng dữ dội như vậy, nhưng vấn đề là, con mẹ nó chứ, những lời hắn vừa nói hoàn toàn là sự thật!
Hắn lại nhìn những người trong Ám giới đứng xung quanh mình, và phát hiện ra rằng vẻ mặt của những người này cũng có biểu hiện rằng chẳng lẽ hắn đang coi họ là những kẻ ngốc ư?
Rõ ràng không ai tin những lời Cố Thanh Phong vừa nói.
Thật ra nghĩ lại thì những người trong Ám giới đã bị Vạn Yêu quốc săn lùng phải trốn đông núp tây suốt mấy nghìn năm qua rồi, hôm nay đột nhiên xuất hiện một người mới toanh nói rằng ta đã san bằng Vạn Yêu quốc rồi, còn thu nhận hơn năm trăm tên yêu quái Thần cảnh làm đàn em…
Nếu ai có thể tin mấy lời này thì chắc chắn kẻ đó ngu rồi.
Cố Thanh Phong có chút nóng nảy, chủ yếu là do nhìn Thương Tâm Nghiên trong tình trạng thế này khiến hắn rất đau lòng.
Nhưng, con mẹ nó, làm thế nào để giải thích bây giờ?
Đột nhiên đấy trong mắt hắn lóe lên ánh sáng.
“Nghiên Nhi, nàng tin ta, thật sự ta không hề lừa nàng, nếu không tin thì nàng nhìn này.”
Cố Thanh Phong vừa nói vừa quay đầu ra lệnh cho đám yêu ma: “Gọi ta là chủ nhân.”
Hơn năm trăm tên yêu ma Thần cảnh vội vàng đồng thanh hô to: “Chủ nhân!”
Trong lúc nhất thời tiếng hô rung trời, như sét đánh bên tai.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất