Chương 370: Thánh Sứ Hạ Giới
Lời nói tràn đầy sát khí và lửa giận ít nhiều gì cũng khiến cho đám yêu ma có hơi sợ hãi. “Không cần lo lắng, hắn chỉ là một tên nói suông, chỉ dám uy hiếp qua video thôi, vốn chẳng dám xuống hạ giới đánh nhau, mọi người cứ mắng tiếp đi, ai mắng dữ nhất bản tôn sẽ cho hắn tự do.” Cố Thanh Phong mỉm cười nói.
Vừa nghe đến có thể tự do, trong lúc nhất thời, đám yêu ma như được bơm máu gà, bắt đầu xuất hiện tình trạng đồng loại lên tiếng, miệng phun hoa sen.
Cũng do trong tay không có bàn phím, nếu không nói không chừng lúc này mấy người này sẽ bay lên trực tiếp tiến vào cảnh giới phím tiên lục địa.
“Tốt! Tốt! Tốt!” Voi yêu bị mấy lời nói và ngữ khí dơ bẩn kia làm cho hoàn toàn đánh mất lí trí, trong miệng liên tục nói ra ba chữ tốt.”
“Đám súc sinh đê tiện các ngươi, cho rằng bản Thánh sứ không dám hạ giới đúng không! Được rồi, đợi đó cho bản Thánh sứ!”
Tít!
Video bị ngắt.
Thượng giới.
Voi yêu mất đi lý trí cuối cùng cũng bất chấp sự đau lòng cho đám nguyên thạch mà mình vất vả tích góp được, trực tiếp đem toàn bộ gia sản của bản thân đến chỗ biên giới trận pháp.
Hắn khảm nguyên thạch lên trận pháp, hai tay điên cuồng bóp nát pháp quyết mở trận pháp ra, dường như một phút cũng không thể đợi được.
Cả đời này hắn cũng chưa từng tức giận đến thế, loại cảm giác nghẹn khuất này đúng là khiến cho người ta tức hộc máu.
Bây giờ hắn chỉ muốn xuống hạ giới, cho dù có nghèo như ăn mày hắn cũng muốn xuống hạ giới!
Hắn muốn giết người, muốn giết hết toàn bộ những người và yêu quái đã mắng nhiếc sỉ nhục hắn!
Ngay sau đó, pháp quyết hoàn thành, sức mạnh nguyên thạch bị rút hết chẳng còn gì, trận pháp sau đó cũng phát ra một luồng ánh sáng trắng trong suốt.
Dần dần, ánh sáng trắng cũng chầm chậm cắn nuốt thân hình cao lớn của Voi yêu.
Một lát sau, ánh sáng trắng biến mất, bóng dáng Voi yêu cũng theo đó mà biến mất.
...
Thanh giới.
Cố Thanh Phong nhìn video lại bị ngắt thì nghĩ, con Voi yêu đó chắc không lừa gạt ta đó chứ?
Vừa rồi chính mồm hắn bảo mình chờ sau đó đột nhiên cúp video, trông dáng vẻ kia đúng là đang tức giận đùng đùng, chắc là cũng tính chuyện đi gặp mặt trực tiếp.
Nhưng tên nhóc đó lại không nói thời gian, ai biết phải chờ đợi bao lâu, đâu thể chờ đến một năm sau được?
Nếu như Voi yêu thật sự có thể nhịn được một năm vậy hắn đúng là còn nhịn nhục được hơn cả Thanh Ma hoàng, đây là chuyện không thể nào mà.
Nghĩ như vậy nhưng Cố Thanh Phong vẫn không nhịn được lại gọi video qua.
Ánh sáng gương đá lóe lên thật lâu nhưng lại chậm chạp không ai nghe máy.
Lúc này, yêu ma tiểu đệ đứng ở một bên đi tới với vẻ mặt thấp thỏm: “Chủ nhân, Thánh sứ sắp hạ giới, thế này thì nên làm gì cho phải đây?”
Cố Thanh Phong liếc hắn một cái, nói với vẻ thản nhiên: “Thế nào là được? Vừa rồi ngươi mắng hăng nhất, bây giờ lại hỏi ngược lại bản tôn làm sao bây giờ?”
Yêu ma tiểu đệ hơi ngớ ra, vẻ mặt mang nụ cười khổ nghĩ thầm không phải ngươi bảo ta mắng sao?
Nhưng hắn cũng chỉ dám để câu này trong lòng chứ không dám nói ra.
“Được rồi, trở về đợi hết đi.”
Cố Thanh Phong vung tay thu hết tất cả đám yêu ma vào trong không gian dị độ, mà chính hắn cũng trở lại mặt đất, tùy tiện tìm một tảng đá vụn ngồi lên.
Hắn quyết định chờ thêm một chút.
Nếu như sau chút nữa mà Voi yêu còn không quay lại vậy hắn sẽ gọi cho đám yêu ma hai mươi bốn giờ một ngày, nhất định phải gọi hắn xuống.
Vâng, đó là cùng cực rồi.
Đang lúc Cố Thanh Phong có ý kiến hay thì đột nhiên!
Bầu trời chợt vang lên tiếng sấm trong mưa.
Ầm ầm!
Cố Thanh Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy sấm chớp to lớn như cái cành cây lóe lên trên đó.
Ngay sau đó gió mưa vần vũ, cuồng phong đột nhiên nổi lên, sấm giăng chớp giật.
Trong phút chốc, bầu trời vốn đang trong vắt vạn đặm dột nhiên tối xuống, dường như là điềm báo cho bão táp sắp đến.
Áp suất không khí cũng theo đó mà giảm dần, bầu trời dường như chìm xuống, dần dần áp xuống mặt đất.
Một sự chấn động không gian vô cùng khủng bố trước nay chưa từng có truyền đến phía trên hoàng cung.
Keng!
Cố Thanh Phong mạnh mẽ đứng dậy nhìn lên bầu trời, hai mắt tràn ngập vẻ hưng phấn khác thường.
“Khà khà khà…”
Khóe môi hắn nhếch lên một nụ cười, hưng phấn đến nhe răng.
Gió mạnh thổi qua làm cho mái tóc đen của hắn không ngừng bay múa, quần áo săn bắng bay bay, sấm sét lóe lên bất chợt làm nổi bật lên khuôn mặt anh tuấn của hắn, lúc sáng lúc tối.
“Cuối cùng… Cũng đến!”
Khi hắn vừa dứt lời.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên từ chân trời.
Ngay sau đó, một cái gì đó đáng kinh ngạc đã xảy ra.
Trong hư không dĩ nhiên chậm rãi nứt ra một cái cửa!
Một cánh cửa thật lớn cao tới hơn trăm trượng, rộng hơn mười trượng!
Khắc tiếp theo.
Cánh cửa quang hoa khổng lồ trên bầu trời lập lòe, chỉ thấy một con quái vật khổng lồ cao hơn mười trượng, dáng người cồng kềnh, mặc giáp đen lóe sáng xuất hiện!
Chính là Voi yêu!
Lúc này Voi yêu nổi giận đùng đùng, mũi dài trên mặt vểnh lên cao, ngà voi dữ tợn hai bên khóe miệng tản ra hàn khí lạnh lẽo.
“Nhân tộc!! Bản thánh sứ hạ giới rồi! Ngươi mẹ nó thử mắng thêm một câu nữa xem! ”
Voi yêu đứng trên hư không, quanh thân ngưng tụ khí thế khủng bố, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong đứng trên mặt đất, khóe miệng gợi lên một nụ cười hung tàn mà dữ tợn.
Voi yêu cười rất vui vẻ, nhưng mà Cố Thanh Phong còn cười vui hơn cả nó.