Chương 429: Tuỳ Tiện Ngao Du Trong Thần Đan Cảnh
Ba! Một cái bạt tai tát mạnh vào mặt Xích huyết lôi báo, tát bay vài cái răng nanh lớn.
“Con mẹ nó không được dùng lôi sấm, động thủ đánh cho bản tôn!”
Lôi sấm hoàn toàn không có tác dụng gì với Tiên thiên thần thánh thể của hắn cả.
Kết quả ai mà ngờ, hình như Xích huyết lôi báo lại hiểu lầm cái gì đó, cho rằng Cố Thanh Phong sợ sấm sét, ngược lại càng kịch liệt phóng điện hơn.
Cố Thanh Phong tức giận đè nó xuống đất điên cuồng đánh một trận.
Sau một nén nhang.
Xích huyết lôi báo – chết!
Sau khi cất thi thể xong, Cố Thanh Phong lại tiếp tục lên đường.
......
Mấy ngày kế tiếp, Cố Thanh Phong một mạch đi sâu vào, nơi nào nhiều yêu ma thì đi đến nơi đó, nơi đã từng đi qua, từng sào huyệt của yêu ma đều bị hắn làm cho long trời lở đất hết, cũng không biết đã giết bao nhiêu yêu ma của Thiên Nguyên cảnh rồi.
Bạo Nguyên đan đều tiêu hao gần như không còn, buộc hắn không thể không mở lò luyện đan tại chỗ, lại luyện vài lò.
Một đường soàn soạt đến đây, tuy rằng không có gia tăng một chút tu vi nào, nhưng mà Trấn Ngục Long Tượng Thể của hắn lại ngày càng lớn mạnh, đã đạt tới tình trạng Thiên Nguyên cảnh đều không thể phá phòng.
Hiện tại hắn có thể nói một câu chân chân thật thật, trong Thần Đan cảnh, tùy ý ngao du!
Nhưng kỳ quái chính là, Trấn Ngục Long Tượng Thể vẫn không thăng cấp.
Cố Thanh Phong chỉ có thể kết luận đẳng cấp của Trấn Ngục Long Tượng Thể quá cao, vẫn cần yêu ma mạnh mẽ hơn mới được.
Chỉ đáng tiếc, yêu ma Thiên Nguyên đỉnh phong hắn đều đánh vài con, hơn nữa lần lượt cho ăn Bạo Nguyên đan, nhưng không biết làm sao Thiên Nguyên cảnh và Thiên Nhân cảnh chênh lệch quá lớn, cho dù Thiên Nguyên đỉnh phong thiêu đốt sạch sinh mệnh lực cũng không có cách nào chạm tới cảnh giới kia.
“Yêu ma mạnh nhất trong Huyền Thiên bí cảnh cũng chỉ có Thiên Nguyên đỉnh phong mà thôi, nhưng chúng nó đã không có biện pháp nào tăng thuộc tính cho bản tôn, tiếp theo nên tìm Nhân Nguyên rồi, sẵn tiện tìm Hư Linh Thần Thủy.”
Mấy ngày nay, Cố Thanh Phong rất ít đụng phải tu sĩ nhân tộc, bởi vì lộ trình của hắn hoàn toàn trái ngược nhau với những người đó, những người đó đều đi về hướng bảo vật, dọc theo đường đi gặp mặt yêu ma nếu có thể tránh được thì tránh ngay lập tức.
Nhưng Cố Thanh Phong lại chạy tới sào huyệt của yêu ma, cho nên hoàn hảo đi lướt qua nhau.
Hắn cũng không vội đi tìm bảo vật, dù sao thời gian Huyền Thiên Bí Cảnh mở ra khoảng một tháng, một tháng sau mới có thể đi ra ngoài.
Loại chuyện tìm bảo vật này rất nhiều phiền phức, còn không bằng chờ người khác tìm được, rồi bản thân lại hóa duyên thôi.
Hiện tại cũng nên đi xem xem những người hảo tâm thay bản tôn tìm được bao nhiêu bảo vật rồi.
Cố Thanh Phong hóa thành độn quang bay về phía xa xa.
Đang bay, bỗng nhiên hắn phát hiện cách đó không xa lại xuất hiện rất nhiều độn quang, từng vị tu sĩ đang chạy như điên về một hướng nào đó.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Cố Thanh Phong có chút khó hiểu, hắn khẽ động thân mình, tiện tay ngăn một người lại hỏi.
Người bị chặn lại vẻ mặt không kiên nhẫn, đang định lên tiếng, một tia quang mang màu xanh biếc lóe ra trước mắt hắn ta.
Đang định lèm bèm, người nọ vội nuốt lời nói vào miệng, sau đó kinh ngạc hét lên: “Thiên.. Thiên Lôi Tử!?”
“Không phải chứ?”
“Đừng nói nhảm nhiều như vậy, bản tôn hỏi ngươi, các ngươi vội vội vàng vàng muốn đi làm gì?”
Người nọ hậm hực nói: “Vừa rồi có tin tức truyền ra, ở khu vực trung tâm của Huyền Thiên bí cảnh, phát hiện một con đại bàng Kim Sí Thiên Nguyên đỉnh phong, cho nên…”
“Phát hiện đại bàng Kim Sí thì sao phải kích động như vậy chứ? Làm như ngươi cũng có một hệ thống.”
Người nọ không hiểu những lời cà khịa của Cố Thanh Phong, chỉ vì hắn ta bị uy hiếp của Thiên Lôi Tử ép buộc, cho nên kiên nhẫn giải thích: “Đại bàng Kim Sí thủ hộ tiên phủ kỳ trân Hư Linh Thần Thuỷ, thần thủy này có thể thuần hóa tinh khí thần, giảm bớt bình cảnh, gia tăng tỷ lệ đột phá, có lợi rất lớn đối với tu luyện.”
Sau khi nghe thấy Hư Linh Thần Thủy, trong mắt Cố Thanh Phong ngay lập tức bộc phát ra quang mang rực rỡ.
Hư Linh Thần Thủy! Đại bàng Kim Sí!
Khặc khặc khặc… Bổn tôn tới rồi!
Không nói tới tầm quan trọng của Hư Linh Thần Thủy, chỉ riêng đại bàng Kim Sí đã đáng giá để đi một chuyến rồi.
Đại bàng Kim Sí chính là hung thú Thái Cổ, thuộc về một trong những dị chủng thiên địa, loại tồn tại này có thực lực vượt xa đồng cấp, nói không chừng có thể gia tăng một ít thuộc tính.
“Vậy… ta đi được chưa?” Người nọ nhỏ giọng hỏi.
“Ừm, để nhẫn Càn Khôn Giới, ngươi có thể đi.”
“Cái gì! Ngươi không cần bắt nạt người…”
Bụp!
Cố Thanh Phong đánh một quyền vào bụng người nọ, một quyền mạnh mẽ nặng nề đánh lục phủ ngũ tạng của người nọ dường như lệch khỏi vị trí.
Cảm nhận được sức mạnh cuồng bạo của đối phương, hắn ta làm theo ý Cố Thanh Phong muốn..
......
Trong một thung lũng hoang vu.
Một con đại bàng có thể nói là che khuất bầu trời, cả người tắm rửa trong kim sắc thần quang đang gầm lên giận dữ.
Cách đó không xa, có một con suối nhỏ đang chảy xối xả, nước suối hiện ra vẻ hư vô, trong lúc lưu động, không gian chung quanh mơ hồ hư ảo, chính là Hư Linh Thần Thuỷ!
Còn ở bên ngoài hoang cốc, một đám đông tu sĩ nhân tộc đứng xung quanh, nhìn chằm chằm đại bàng Kim Sí cùng với Hư Linh Thần Thuỷ phía sau, mắt lộ ra vẻ tham lam thèm thuồng.