Chương 554: Hỗn Độn Thể
Như vậy Đoạn Vô Song cũng không đến mức mất đi Quảng Hàn thánh thể, thậm chí ngày tháng lâu dần, còn có thể từ từ khôi phục. Đoạn Vô Song nằm ở trên giường tràn ngập hận ý nhìn Cố Thanh Phong tu luyện ở bên cạnh, nàng ta cảm thấy đối phương đang sỉ nhục mình.
Đầu tiên là làm cho mình mát mẻ như thế, kết quả lại chạy sang một bên tu luyện?
Đây là có ý gì? Dùng ta để rèn luyện đạo tâm sao?
Đáng thương Đoạn Vô Song còn không biết, ba ngày sau, nàng ta sẽ mất đi không chỉ là thứ quý giá nhất của nữ nhân, còn có một nửa thánh thể bản nguyên.
Ngay khi Cố Thanh Phong còn đang tu luyện, chuyện của Địa Ngục Môn và phủ Vô Song lần lượt bị diệt môn rốt cục vẫn truyền ra ngoài.
Toàn bộ Thanh Mộc Vực nghênh đón một cơn chấn động kịch liệt.
Về phần truyền ra ngoài như thế nào? Rất đơn giản, cũng không phải người chết hết rồi, tin tức liền phong tỏa.
Loại đại môn phái này, không phải tất cả đệ tử trong môn đều thành thật ở lại, cơ bản đều sẽ có đệ tử lang bạc ở bên ngoài, hoặc là ra ngoài luyện tập.
Đương nhiên còn có một ít môn phái khác làm ăn qua lại.
Thời gian lâu dần, những người này đi tới Địa Ngục Môn và phủ Vô Song, vừa nhìn không phải liền nhận ra nhà mình bị diệt môn sao?
Hơn nữa giới tu luyện các loại thuật pháp thần kỳ không kể xiết, lúc Cố Thanh Phong hành hung cũng không có che giấu thân hình, rất dễ dàng bị người ta phát giác dấu vết.
Loại tin tức bùng nổ này, thế cho nên Cố Thanh Phong còn chưa chạy tới đảo Thiên Lôi, thì sẽ bị khuếch tán ra ngoài.
......
Bên ngoài Kiếm môn hộ sơn đại trận.
Vốn dĩ môn chủ Địa Ngục môn đang hạ lệnh tấn công dữ dội, Vương Diêm, đột nhiên nhận được báo cáo khẩn cấp của thủ hạ.
“Môn chủ! Môn chủ! Chuyện lớn không hay rồi! “Một vị đệ tử cầm phi kiếm truyền tấn mặt không huyết sắc kinh hoảng chạy tới.
Vương Diêm nhìn thấy thủ hạ ở trước mặt các thế lực lớn kinh hoảng thất thố như thế, nhất thời vẻ mặt tức giận: “Hoảng hốt hấp tấp còn ra thể thống gì! ”
Đệ tử kia lúc này căn bản bất chấp sự phẫn nộ của Vương Diêm, bối rối nói: “Môn chủ! Không hay rồi! Địa Ngục Môn… Địa Ngục Môn…”
Đệ tử hoảng loạn đến mức mất bình tĩnh, ngay cả một câu đơn giản cũng nói không ra.
“Thằng khốn!” Vương Diêm cảm giác thể diện của mình ở trước mặt các đại phái có chút không giữ được.
“Địa Ngục Môn rốt cuộc làm sao vậy, mau nói, bằng không bản tọa sẽ rút hồn luyện phách ngươi!”
“Địa Ngục Môn…. Toang rồi! “Đệ tử kia giống như trời sụp xuống, xụi lơ trên mặt đất.
“Cái gì! Toang rồi à? Nói xằng nói xiên! “Vương Diêm một tay nắm lấy đệ tử kia, giận dữ nói: “Toang rồi là sao chứ hả! ”
“Môn chủ, huhu…. Địa Ngục Môn chúng ta bị Kiếm môn đế tử Cố Thanh Phong ….diệt môn rồi! ! ”
Lời này vừa nói ra, đừng nói Vương Diêm, ngay cả thủ lĩnh các thế lực lớn ở một bên cũng sửng sốt, Địa Ngục Môn? Bị diệt môn rồi?
Vương Diêm thắt tim một cái, tuy rằng không thể tưởng tượng nổi, nhưng môn hạ đệ tử của mình tuyệt đối không thể lựa lúc này mà đùa giỡn như vậy.
Vì thế ông ta cầm lấy phi kiếm truyền tin trong tay đệ tử, dò xét thần hồn.
Trong nháy mắt cả người chấn động, chỉ cảm giác trước mắt tối sầm, thân là cường giả Thiên Quân cảnh, vào giờ khắc này thân hình lung lay sắp đổ lên.
Cũng may thủ hạ tinh mắt, vội vàng đỡ lấy.
“Cút đi!” Vương Diêm phục hồi tinh thần lại, sắc mặt điên cuồng mà dữ tợn, đẩy thủ hạ đỡ mình ra, bởi vì cảm xúc không khống chế được dẫn đến không khống chế được lực đạo tốt, một đẩy này thế nhưng trực tiếp đánh đối phương thành một vũng máu bẩn.
Nhưng mà lúc này Vương Diêm căn bản không thèm để ý, ông ta hiện tại trong lòng hoàn toàn bị thù hận cùng phẫn nộ tràn ngập.
“Cố Thanh Phong! To gan như vậy! Bản tọa thề! Cho dù là cùng trời cuối đất, có xuống Hoàng Tuyền cũng sẽ phải giết chết ngươi! Ah, ah! Phụt…”
Trong lòng tức giận, một ngụm nghịch huyết trong nháy mắt phun ra, dọa sợ đám thủ hạ của ông ta, nhưng bởi vì sợ như vết xe đổ, không ai dám đi qua đỡ lấy.
Lúc này, Đoạn Trường Sinh vội vàng tiến lên, đỡ lấy Vương Diêm, an ủi nói: “Vương huynh, chẳng lẽ Cố Thanh Phong thật sự làm ra chuyện như vậy? ”
Vương Diêm dường như chưa từng nghe thấy, chỉ là vẻ mặt ngốc trệ trong miệng không ngừng nỉ non: “Bản tọa nhất định sẽ giết ngươi, sẽ giết ngươi…”
Đoạn Trường Sinh nhìn thấy tâm trạng của Vương Diêm thế này, nhất thời tin chuyện này, trong lòng không khỏi vui sướng khi người khác gặp họa.
“Thú vị thật, Cố Thanh Phong, tuy rằng không biết ngươi làm được như thế nào, nhưng lần này thực lực Địa Ngục Môn giảm đi rất nhiều, ngược lại có công lớn giúp bản tọa, xem ra sau trận chiến này có thể bắt tay vào phân chia địa bàn Địa Ngục Môn.”
Đang lúc Đoạn Trường Sinh âm thầm tính toán, đột nhiên, một bóng người mặt tái mét kinh hoảng thất thố từ phương xa phóng nhanh tới, động tác quen thuộc kia, thần thái quen thuộc giống như đệ tử Địa Ngục Môn lúc nảy.
Đoạn Trường Sinh nhìn thấy người tới nhất thời ngẩn người, bởi vì trên người người nọ mặc trang phục của phủ Vô Song.
Không phải chứ…
“Phủ chủ! Phủ chủ! Chuyện lớn không hay rồi! Phủ Vô Song của chúng ta…”
“Phủ Vô Song làm sao vậy!” Đoạn Trường Sinh vội vàng nói.
“Phủ Vô Song bị ma đầu Cố Thanh Phong diệt môn, ngay cả…. Ngay cả thánh nữ cũng bị bắt đi làm song tu lô đỉnh! ”