Chương 56: Lô-gíc Đơn Giản Nhất
Cố Thanh Phong nói tiếp: “Lực phòng ngự của ta tuy mạnh, nhưng đừng quên ta chỉ mới tụ khí tứ trọng, vả lại người từng tu luyện ngoại công đều biết, cảnh giới ngoại công càng cao, cơ thể sẽ càng nặng nề. Điều này có nghĩa là gì? Các ngươi phải rõ ràng chứ?” Vừa dứt lời, mọi người liền sa vào trầm tư.
Đột nhiên, trong đám đông có một tên béo mắt sáng rực, có vẻ đã hiểu rõ mối liên quan trong đó.
“Cố đại nhân, ta gia nhập vào đội ngũ của ngươi.” Tên béo vội vàng chạy đến trước mặt Cố Thanh Phong.
Đám người ngây ngẩn, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cố Thanh Phong cười khẽ, xem ra vẫn có người hiểu.
“Cố đại nhân, lời ngươi nói rốt cuộc là có ý gì?” có người không hiểu hỏi.
Cố Thanh Phong còn chưa nói, tên béo vừa gia nhập đội ngũ liền tranh lời: “Các ngươi đúng là ngu, rõ ràng vậy mà không hiểu?”
“Cố đại nhân tu vi thấp, vả lại thân thể nặng nề, điều đó có nghĩa là khi gặp phải nguy hiểm, hắn là người chạy chậm nhất!”
Khi tên béo vừa giải thích, trong đám người lập tức phát ra từng tiếng như bỗng dưng tỉnh ngộ.
Cố Thanh Phong tiện thể nói luôn: “Khi gặp phải yêu ma mạnh, ngươi không cần chạy nhanh hơn yêu ma, ngươi chỉ cần chạy nhanh hơn ta là được.
Giống như lời ta nói lúc nãy, miệng nói có dễ nghe đi nữa, chung quy cũng là hư vô. Nào có mấy ai quên mình vì người, chúng ta phải nói sự thật.
Mà sự thật chính là, chỉ cần ngươi gia nhập vào đội của ta, dựa vào tu vi tụ khí hậu kỳ của các ngươi không thể nào chạy không lại võ giả tụ khí tứ trọng được, cho nên sự an toàn của các ngươi sẽ gia tăng rất nhiều.
Hơn nữa Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam đại thành của ta cho dù đụng phải yêu ma cường đại, nhất thời chúng cũng không thể nào giết chết ta ngay, ta còn có thể câu giờ cho mọi người, gia tăng thời gian chạy trốn.
Điều này, chính là lô gic đơn giản nhất!
Cho nên, nói tóm lại, đội ngũ của ta mới là đội an toàn nhất! Hoan nghênh mọi người tích cực đăng ký.”
Vừa nói xong lời này, khi thật sự thông não, những trừ ma sư thực tập đó mắt ai cũng sáng rực như đèn pha, ai cũng đã tỉnh ngộ.
Bởi vì đây là sự thật, người khác nói sẽ liều mạng bảo vệ người, tin được không?
Chắc chắn là không thể tin, nhưng ngươi luôn có thể tin tưởng vào một vị đội trưởng có sức phòng ngự mạnh nhưng tốc độ lại rất chậm. Hắn thật sự sẽ quên mình vì người, bởi vì hắn vốn dĩ không chạy lại ngươi.
Thoáng chốc, không ít người nóng lòng nhìn về phía đội ngũ của Cố Thanh Phong, thậm chí có Trừ ma sứ thực tập đã gia nhập đội người khác cũng định đổi đội.
Lòng Cố Thanh Phong âm thầm đắc ý, kỳ thật hắn đang nói dối.
Tốc độ của hắn không hề chậm chút này, không chỉ không chậm ngược lại còn cực kỳ nhanh, còn nhanh hơn võ giả Nội Khí cảnh bình thường.
Bởi vì phòng ngự của hắn không phải có được nhờ tu luyện, hắn là dựa vào thể chất, so với võ giả Nội Khí cảnh bình thường còn nhanh hơn.
Và không giống như ngoại công chỉ gia tăng phòng ngự, cường hoá Kim Cương Thể là cường hoá toàn diện, cho dù là sức mạnh phòng ngự thể chất tốc độ đều sẽ được tăng cường to lớn.
Có điều, phòng ngự là cái được cường hoá nội trội nhất, những phương diện khác tăng lên khá là nhỏ.
Hơn nữa hắn còn có thần lực bẩm sinh, thần lực bẩm sinh nghe có vẻ chỉ tăng cường sức mạnh, nhưng đừng quên khi sức mạnh thể xác của một người đủ lớn, thì người đó sẽ không bao giờ chạy chậm.
Cường hoá tốc độ thụ động do Kim Cương Thể và thần lực bẩm sinh mang lại cũng đủ để Cố Thanh Phong vượt qua phần lớn võ giả Nội Khí cảnh.
Tuy Cố Thanh Phong bịa đặt về chuyện tốc độ, nhưng có một câu hắn không nói dối, đó chính là đội ngũ của hắn tuyệt đối là an toàn nhất.
Gặp phải yêu ma cường đại, người khác sẽ chạy không kịp, nhưng Cố Thanh Phong chắc chắn sẽ không chạy, thậm chí còn yêu cầu chủ động chặn hậu.
Lúc này, ánh mắt của mấy trừ ma sứ Hoàng giai khác nhìn về phía Cố Thanh Phong cũng thay đổi, ai ai cũng có chút đờ đẫn.
Bọn họ lần đầu nhìn thấy có người vì mời chào thuộc hạ mà mặt mũi cũng không cần. Loại lời này mà cũng nói ra được, người khác nói toàn là trảm yêu trừ ma, giúp đỡ chính đạo, bảo vệ bách tính. Ngươi thì hay rồi, vừa mở miệng đã nói bỏ chạy.
Quan trọng là mẹ nó hắn còn nói rất hợp tình hợp lý, khiến người tín phục.
Lúc này vẻ mặt của Vương Thuật có hơi khó xử, bởi vì hắn ta vừa mới mời chào thuộc hạ đã nói không ít lời hoa mỹ, lời của Cố Thanh Phong xem như đã vả vào mặt hắn ta.
Sắc mặt của Thôi Tử Mặc cũng rất khó coi, bởi vì hắn phát hiện một số người trong đội mình lại muốn đi đến chỗ Cố Thanh Phong.
Thôi Tử Mặc lập tức lên tiếng: “Hừ, thân là Trừ ma sứ của Trấn Ma Ti, không muốn trảm yêu trừ ma kiến công lập nghiệp, trái lại muốn bỏ chạy là thế nào. Đều là một đám tham sống sợ chết!”
Lời vừa thốt ra, đám người liền ngừng cử động, không ai dám sáp đến trước mặt Cố Thanh Phong nữa.
Con người cũng cần mặt mũi chứ, hiện tại đi đến đội của Cố Thanh Phong, không phải đang tự nhận mình là kẻ tham sống sợ chết à?
Hơn nữa một từ kiến công lập nghiệp cũng đã nhắc nhở một vài Trừ ma sứ thực tập hùng tâm chí lớn. Gia nhập đội Cố Thanh Phong thì an toàn đó, nhưng không dễ kiếm công huân.
Cố Thanh Phong nhìn thấy đội ngũ sắp đầy người lại bắt đầu phân tán, chỉ còn lại một mình tên béo gia nhập đầu tiên, cảm thấy bực mình.
Ông đây phí công cả buổi, không dễ mới thu hút được vài đội viên, mà ngươi đang làm loạn cái mẹ gì vậy?
“Kiến công lập nghiệp tất nhiên quan trọng, nhưng mà mạnh quan trọng hơn. Mất mạng thì cái gì cũng mất, giữ được núi xanh sợ gì không có củi đốt. Miễn là còn sống, đợi ngày sau tu vi cao, tất nhiên có thể kiến công lập nghiệp.”
Cố Thanh Phong đã cố gắng giữ lại, nhưng mà cuối cùng hắn chỉ thu nhận được hai người.
Một người là tên béo gia nhập đội ngũ đầu tiên, hơn nữa da mặt còn rất dày, không sợ bị người ta nói tham sống sợ chết.
Người còn lại là một tên gầy gò trông cứ ngờ ngờ nghệch nghệch giống như con mọt sách.
Cố Thanh Phong nhìn lướt quá hai người này, được lắm, mập ốm đủ cả!