Chương 91: Có Thể So Với Tông Sư
Đối mặt với sức mạnh linh hồn cuốn tới này, Cố Thanh Phong không tránh không né, thậm chí còn không thể hiện ra chút thay đổi nào. Một khắc sau, một luồng sức mạnh linh hồn không hề thua kém Lệ Thiên Nhận chút nào phun ra ngoài từ trong cơ thể của Cố Thanh Phong!
Hai luồng sức mạnh đụng vào nhau trong nháy mắt!
Uỳnh!
Một đợt linh hồn xao động lập tức tràn ngập khắp tòa đại điện. Mọi người đều cả thấy cả người trầm xuống, đó là biểu hiện linh hồn bị áp chế.
Hai người giao phong sinh ra một lực áp chế kinh khủng, lại còn khiến cho nền đá đại điện sinh ra tiếng vỡ rạn nứt!
Phải biết rằng đây chính là linh hồn lực vô hình vô chất, vậy mà có thể tác dụng được lên trên vật chất, điều này cho thấy sức mạnh linh hồn của hai người đã mạnh đến mức có thể ảnh hưởng đến vật thực!
Đám người hoảng hốt biến sắc, vô cùng hãi hùng nhìn về phía vẻ mặt bình tĩnh của Cố Thanh Phong, đáy mắt không thể tin được.
Một dòng suy nghĩ hoang đường vang lên từ đáy lòng.
Tiểu tử này… không hề nói dóc!
Cường độ linh hồn của hắn thật sự…
Có thể so với tông sư!
“Tiểu tử này! Vậy mà có được linh hồn lực lớn mạnh như vậy!” Trong lòng Lệ Thiên Nhận vô cùng hãi hùng.
Dù hắn ta luôn là mặt đơ thì cũng không khỏi thay đổi thần sắc, được Cố Thanh Phong chữa khỏi chứng mặt đơ.
Lệ Thiên Nhận còn như vậy thì những Trừ ma sứ Địa giai còn lại càng không cần phải nói. Bọn hắn chỉ cảm thấy tam quan của mình bị thách thức.
Tụ Khí tứ trọng, vậy mà linh hồn lực lại có thể so với Tông sư? Đây là quái vật gì vậy?
Chẳng lẽ trên thế giới này thật sự có thiên phú linh hồn lớn mạnh như vậy?
Linh hồn lực của hai người Cố Thanh Phong và Lệ Thiên Nhận giằng co một lát rồi lập tức giống như đã hẹn, đồng thời rút đi như thủy triều.
Dù sao thì Lệ Thiên Nhận cũng chỉ là vì thăm dò chứ không phải quyết đấu.
Hơn nữa nếu thật sự không rút lui thì khả năng trong phòng này có người chết.
Hai người Vương béo và Hứa đần đã trợn trắng mắt hôn mê bất tỉnh từ lâu. Linh hồn của bọn họ không chịu nổi áp lực, nếu như chịu áp lực lớn như thế này trong thời gian dài thì linh hồn rất có thể sẽ sụp đổ.
Sau khi thu hồi linh hồn lực, Lệ Thiên Nhận nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong, im lặng thật lâu.
Bên trong căn phòng rơi vào sự trầm mặc tĩnh mịch.
Một lúc lâu sau, Lệ Thiên Nhận mới nói: “Linh hồn lực của ngươi không kém gì ta, lại có hơi thở công chính bình thản, không có chút hơi thở yêu tà nào cả. Như vậy xem ra ngươi không nói sai.”
Lời nói Lệ Thiên Nhận, xem như đã cho chuyện này một quyết định cuối cùng.
Trừ ma sứ Địa giai đứng một bên kinh ngạc một lát rồi mới tỉnh táo lại, bắt đầu lộ ra vẻ mừng rỡ: “Nếu như Cố Thanh Phong không nói gì sai, vậy thì thành tích vĩ đại này có thể báo cáo chi tiết với triều đình. Trấn Ma Ti ở quân Ngô Đồng chúng ta cuối cùng cũng có thể ngẩng đầu trước mặt những đồng liêu khác!”
Một vị Trừ ma sứ Địa giai khác lại tiếp lời: “Không chỉ như vậy, ngoại trừ chuyện Kính Yêu, ngàn vạn lần không nghĩ tới Trấn Ma Ti chúng ta lại có thiên tài bậc này. Từ lâu đã nghe nói đến người có thiên phú dị bẩm, trời sinh đã có linh hồn siêu việt hơn người thường, nhưng những thiên tài có linh hồn mạnh hơn kia cũng chưa nghe nói ai có thể so với tông sư. Lần này Trấn Ma Ti của chúng ta xem như nhặt được bảo bối rồi!”
Những Trừ ma sứ Địa giai khác nghe xong cũng nhao nhao gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Cố Thanh Phong cũng trở nên nhu hòa.
Ai mà lại không thích một người thuộc hạ chính trực dũng cảm, tận chức tận trách lại còn thiên phú khách thường đâu.
Chủ yếu vấn là Vương béo bốc phét quá khiến cho Trừ ma sứ Địa giai trước cảm thấy nhân phẩm của Cố Thanh Phong không tệ.
Lúc này Cố Thanh Phong mới thở dài một hơi, thầm nghĩ: “Mấy lão già các người đúng là trở mặt nhanh như chớp.”
Có điều Cố Thanh Phong cũng không trách bọn họ, dù sao cũng là trong trách nhiệm.
“Nếu đã xác định không có nhầm lẫn, vậy thì luận công ban thưởng.” Lệ Thiên Nhận lời ít ý nhiều nói ra.
Cố Thanh Phong chờ mong nhìn Lệ Thiên Nhận, không biết là sẽ nhận được lợi ích gì.
Lệ Thiên Nhận trầm ngâm một lát: “Thăng một cấp quan, ngàn lượng hoàng kim, trăm vạn công huân.”
Vừa nói ra lời này, Trừ ma sứ Đại giai đứng bên cạnh không khỏi hít sâu một hơi.
Khen thưởng như này không khỏi quá phong phú rồi!
Thăng một cấp quan rồi ngàn lượng hoàng kim cũng là bình thường, nhưng trăm vạn công huân này, chính những Trừ ma sứ Địa giai nghe thấy cũng đỏ mắt.
Đây là trăm vạn công huân đấy!
Công huân có thể hiểu là tiền tệ trong toàn bộ Ti bộ Trấn Ma của vương triều Đại Viêm, thứ thông dụng của tất cả phân bộ. Bình thường phải làm nhiệm vụ trảm yêu trừ ma mới thu hoạch được. Sau khi thu hoạch được công huân rồi thì có thể đến Điện Cống Hiến của Trấn Ma ti để đổi lấy vật tư mình muốn.
Trấn ma ti là tổ chức quan lại, có vương triều Đại Viêm chống lưng nên có thể nói là vật tư vô cùng phong phú. Trên cả nước thì có thể nói ở đây cái gì cũng có, chỉ có thứ ngươi không nghĩ ra chứ không có thứ ngươi không tìm thấy.
Đồ ngươi không thấy ở Trấn Ma ti quận Ngô Đồng thì không sao hết, chỉ cần ngươi có công huân thì thậm chí ngươi có thể lấy vật tư từ trong tổng bộ Trấn Ma ti. Những đồ vật không bán cho người ngoài, dùng tiền cũng không mua được đều có thể quy đổi thông qua công huân.
Nói ngắn gọn, so với tiền thì công huân còn đáng tiền hơn.
Mà trăm vạn công huân có thể nói là con số trên trời.
Chém giết một yêu ma Tiên Thiên cảnh, có thể đạt được mười vạn công huân, vậy trăm vạn công huân có thể tương đương với việc giết chết mười con yêu ma Tiên Thiên cảnh. Giá trị như nào có thể nghĩ đến.
Phần thưởng phong phú như vậy khiến Cố Thanh Phong suýt nữa tưởng mình đã nghe nhầm.
Thăng một chức quan! Tức là mình đã thành Trừ ma sứ Huyền giai !