Ta! Thành Lập Tổ Chức Sát Thủ Ở Thế Giới Huyền Huyễn

Chương 63: Tân hoàng đăng cơ (2)

Chương 63: Tân hoàng đăng cơ (2)
Sau khi giải quyết Vương Trần Phong, Từ Nhai Sinh lại đưa mắt nhìn về phía mấy quan lớn và phú hào vừa lên tiếng.
Rất nhiều người bị Từ Nhai Sinh nhìn còn chẳng phải người tu luyện, nào dám làm càn.
Bọn họ vội vàng quỳ phục xuống lạy Từ Nhai Sinh, đồng thanh nói: “Thần cung nghênh Tân Đế đăng cơ!”
Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, dần dần, bốn phương tám hướng vang lên đều nhịp:
“Thần cung nghênh Tân Đế đăng cơ!”
“Thần cung...”
Mà Từ Nhai Sinh nghe vậy cũng không lộ vẻ vui sướng chút nào.
Ngược lại, hắn nhíu chặt lông mày, trong mắt ý lạnh lấp lóe.
Bây giờ hắn càng thêm thấy rõ sự mục nát thối rữa của triều đình này.
Quan viên trong triều đình đều là hạng người sợ chết, là hạng người hám lợi.
Thần tử như vậy còn cần làm gì?
Từ Nhai Sinh giương tay phải lên.
Bốn phương tám hướng lần lượt xuất hiện các sát thủ nhất đẳng hàng chữ nhân của Huyết Sát Các.
“Sát thủ Huyết Sát Các ư? Sao bọn họ lại xuất hiện ở đây?”
“Không muốn chết thì đừng nói gì cả. Không thấy vừa rồi vương Thừa tướng chết thế nào à?”
“Nhưng... chỉ cần hầu hạ tốt Từ đại nhân thì sau này vương triều vẫn là thiên hạ của chúng ta.”
Vài tên châu phó sử nhỏ giọng nghị luận ở đằng kia thì trước mắt xuất hiện một sát thủ Huyết Sát Các.
“Phó sử Tây Châu Tiếu Quân Thân, Phó sử Bắc Châu Quách Hoan Thành, Phó sử Nam Châu Trịnh Lưu Tinh đúng không?”
Sát thủ Huyết Sát Các lạnh giọng hỏi.
“Đúng vậy.”
“Xin hỏi Huyết Sát Các đại nhân tìm chúng ta có việc sao?”
Sát thủ liếc mắt nhìn bức họa trong tay mình, sau đó so sánh với ba người trước mặt một hồi, xác nhận không lầm thì giọng nói càng lạnh: “Mời ba vị... xuống dưới đi thôi.”
Ba người còn chưa phục hồi tinh thần lại, ánh kiếm chớp qua, ba cái đầu lăn lông lốc xuống dưới.
Chuyện tương tự không ngừng trình diễn khắp nơi trong Lạc Li thành.
“Từ Nhai Sinh! Ngươi chính là phản đồ vương triều. Ngươi vậy mà đầu phục Huyết Sát Các!”
Có người trước khi chết còn kịp rống giận về phía Từ Nhai Sinh.
Từ Nhai Sinh nghe được cũng chỉ cảm thấy nực cười.
Hắn nhìn con đường nhuốm máu trước mặt, vô số đầu người rơi trên mặt đất.
“Ta nghĩ trong lòng các ngươi cũng biết vì sao mình bị giết cả rồi, cần gì nói mấy câu vô nghĩa thế làm gì. Bản thân các ngươi làm gì cũng không cần ta đích thân niệm ra chứ?”
Từ Nhai Sinh cười lạnh liên tục.
Lần thanh tẩy này không phải do Huyết Sát Các an bài mà là đích thân hắn âm thầm tính toán từ mấy năm trước rồi.
Bắt đầu từ khoảnh khắc hắn nhìn rõ bộ mặt thật của triều đình này, hắn đã âm thầm vơ vét rất nhiều chứng cứ quan lớn triều đình cấu kết với phú hào tham ô và đủ loại chứng cứ khác.
Đến giờ hắn đã nắm rõ một danh sách cụ thể trong tay, mà người chấp hành danh sách đương nhiên là Huyết Sát Các.
Chỉ vài khắc sau, dân cư Lạc Li thành giảm mạnh gần tám phần!
Vô số thi thể không đếm hết nằm rải rác khắp ngõ ngách đường lớn trong thành như rác rưởi.
“Các vị còn lại có thể lựa chọn phò tá ta, hoặc muốn cáo lão hồi hương cũng được.”
Từ Nhai Sinh nói với số người ít ỏi còn lại.
“Từ Tổng Đốc trưởng, ta biết sơ tâm của ngươi là tốt, nhưng thứ ta bất lực. Bộ xương già này của ta đã không thể chịu nổi áp lực nữa rồi, xin cho ta cáo lão hồi hương.”
Một vị lão giả lắc đầu.
Từ Nhai Sinh gật đầu: “Được, đây lựa chọn của ngài.”
Tiếp đó, hơn một nửa trong số mười người còn lại đều lựa chọn bỏ đi, chỉ có vài người lác đác nguyện ý lưu lại.
Từ Nhai Sinh có vẻ đã sớm đoán được tình huống sẽ như vậy, nét mặt hắn không biến đổi chút nào.
Những người còn sống sót đều là các lão giả đã cao tuổi.
Nếu không phải mạch nước ngầm trong triều đình bắt đầu khởi động, lo lắng bản thân cáo lão hồi hương sẽ khiến người nhà bị cuốn vào phong ba triều đình thì mấy vị này đã sớm cáo lão, an hưởng tuổi già từ lâu rồi.
Trong khi Từ Nhai Sinh suy nghĩ bước tiếp theo nên làm thế nào thì tại Viễn Biên...
“Sao rồi?”
Dạ Mệnh nhìn Hắc Vệ quỳ gối trước mặt mình.
“Hồi bẩm Các chủ đại nhân, Từ Nhai Sinh đã làm theo chỉ thị của tính tiên sinh rồi.”
“Tốt. Vậy ngươi lui xuống trước đi.”
Dạ Mệnh khoát tay áo.
“Rõ!”
Thân hình Hắc Vệ nhoáng lên biến mất.
Chờ hắn đi rồi, rốt cuộc Dạ Mệnh cũng lộ ra nụ cười: “Hệ Thống, ta muốn lĩnh thưởng.”
[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến.]
[Phần thưởng một sát thủ nhị đẳng chữ Huyền, mười sát thủ tam đẳng chữ Huyền, một trăm sát thủ nhất đẳng chữ Nhân. Một trăm Trảm hồn đao - phẩm dưới cấp Huyền, năm trăm hắc bào chữ Nhân - thượng phẩm Hoàng giai, năm mười hắc bào chữ Huyền - thượng phẩm Huyền giai.]
[Hiện tại bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ chủ tuyến mới, mời ký chủ tự mình kiểm tra.]
Giọng nói lạnh băng vô tình của Hệ Thống vang lên bên tai dễ nghe như âm thanh của tự nhiên vậy.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất