Chương 113: Toàn bộ đi theo Nam Vực. (1)
Người mặc áo bào đen cầm đầu lắc đầu nói: “Ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn chỉ có sự tồn tại ở bên trong Tiên Vực mới có thể làm được đến bước này mà thôi.”
“Dựa theo mệnh lệnh của Tiên Quân, chúng ta đã phải hủy diệt liên tục hon mười thế giới, cộng với những đội ngũ hủy diệt khác được phái ra, mặc dù vẫn không là gì so với tổng số lượng ở trong trăm ngàn hạ giới, thế nhưng cũng có thể dẫn đến sự cảnh giác ở bên trong Tiên Vực…”
Hắn ta suy nghĩ, nói: “Trước hết chúng ta cần phải dừng lại, tra xét rõ ràng rồi hãy nói sau.”
Tất cả người mặc áo bào đen đều liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều có chút không cam lòng.
Bọn họ tiêu diệt hạ giới đã trở thành một việc quen dễ làm từ lâu rồi, thế nhưng ở nơi này lại có một đồng bạn bị chết, hơn nữa lại không có cách nào ngăn cản được.
Không thể nhịn.
“Được rồi.”
Lúc này, Lạc Minh nói tiếp: “Những con kiến hôi của một giới này dường như cũng đang đi chạy nạn về phía Nam Vực.”
“Ha ha ha.”
Người mặc áo bào đen cầm đầu cười nhạt, nói: “Cho dù có chạy trốn như thế nào cũng không thể trốn thoát khỏi Huyền Thiên Giới được, gom lại cùng nhau, sẽ dễ dàng cho chúng ta trực tiếp ra tay hơn.”
“Trần Vân, ngươi dẫn người đi liên hệ Đà Chủ, xin hắn ta điều tra thêm rốt cuộc Tiên Vực có hành động kỳ lạ nào hay không… Nếu như không phải do Tiên Vực quan tâm, như vậy thì sẽ không có chuyện gì lớn cả.”
“Lạc Minh, ngươi dẫn hai người đi Nam Vực đợi mệnh lệnh của ta, tiêu diệt toàn bộ đám kiến hôi đó đi.”
Nghe vậy, ngay lập tức có hai người mặc áo bào đen chắp tay, lúc này rời đi.
Sau khi bọn họ rời khỏi rồi, người mặc áo bào đen nhìn chằm chằm về phía biển sương mù huyền hoàng, trong mắt lập lòe ánh sáng: “Một giới này, có vẻ có chút ý tứ…”
…
Thời gian trôi qua cực nhanh.
Nam Vực.
Tất cả tu giả đều tràn vào Nam Vực… Trung Châu, Bắc Vực, Tây Mạc, Đông Hoang…
Một đoàn người cực lớn đã đến Nam Vực, nhất thời khiến cho Nam Vực trở nên chật chội.
Cho dù là một ngọn núi có linh khí bình thường nhất cũng có người đến chiếm.
Nhiều người đến như vậy, căn bản tài nguyên của Nam Vực không có cách nào cung ứng đủ được.
Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương đã vạch ra một số ngọn núi và thành trì có linh khí sung túc để cung cấp cho các thế lực đến đây, nhưng hầu hết đều đã bị các Thánh Địa chiếm đóng, các tông môn bình thường không thể nào được chia phần nữa.
Nam Vực hối hả.
Lúc này, ở bên ngoài cổng của Thánh Địa Thái Diễn.
Các Thánh Địa lớn cùng với các tông môn cấp Chí Tôn ở các khu vực khác rốt cuộc cũng đã tới Nam Vực.
“Mở sơn môn.”
Giọng nói của Linh Siêu Thánh Chủ truyền ra bên ngoài, sơn môn lập tức mở ra.
Các Thánh Chủ của các Thánh Địa lớn dẫn theo từng đám Chí Tôn đã đi vào bên trong Thánh Địa Thái Diễn.
Có Không Minh Đại Sư đến từ Tây Mạc, nhóm cường giả La Phù Thánh Chủ, Từ Hàng Thánh Chủ, Độc Cô Trầm Lục đến từ Trung Châu. Còn Thánh Địa của Bắc Vực đã toàn diệt, cho nên đi đầu chính là một vị Chuẩn Thánh, tông chủ của Thần Kiếm Tông.
“Các vị đạo huynh, đại giá quang lâm Thánh Địa Thái Diễn, may mắn quá, mời vào bên trong đại diện.”
Linh Siêu Thánh Chủ đi tới, mang theo nụ cười dẫn bọn họ vào bên trong.
Đoàn người lập tức đi vào bên trong chủ điện của Thánh Địa Thái Diễn.
Chủ điện vô cùng rộng lớn, nhưng lúc này vẫn chật kín người, hầu như tất cả những nhấn vật Chí Tôn của các khu vực đều đã tới đây, khoảng chừng mấy trăm người.
Xem ra có rất nhiều người ở bên trong đại điện này, thế nhưng so với toàn bộ hàng tỉ nhân khẩu ở trong Huyền Thiên Giới thì lại có vẻ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Các Thánh Chủ lớn đều ngồi ở phía trước.
Dẫn đầu có năm người đang ngồi.
Trong đó, Linh Siêu và Nguyên Dương đều phân biệt ngồi ở hai bên, mà người ngồi ở chính giữa lại chính là hai vị thiếu nữ cùng một lão già.
Thiếu nữ ngồi ở chính giữa đương nhiên chính là Mộ Thiên Ngưng, ở bên trái của nàng là Hỏa Linh Nhi đang thản nhiên ngồi, còn bên tay phải chính là Vu Khải Thủy đang có hơi lo lắng.
Trong lòng bàn tay của Mộ Thiên Ngưng có một chút mồ hôi, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, trong đôi mắt trong suốt của nàng lộ ra dáng vẻ lo lắng và căng thẳng.
Dù sao, tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều là Thánh Chủ và Chí Tôn…
Ai có thể tưởng tượng được, ở mấy tháng trước đây thôi, Ly Hỏa Tông của nàng vẫn chỉ là một tông môn cấp Tinh mà thôi, đối mặt với sự xâm chiếm của Liệt Hỏa Sơn còn phải đau khổ cầu xin, vô cùng khó khăn.
Hôm nay, nàng lại ngồi ở vị trí trung tâm trước mặt biết bao nhiêu cường giả của Huyền Thiên Giới, nhận lấy sự kính ngưỡng của vô số cường giả.
Loại cảm giác này khiến cho nàng cảm thấy có hơi khó khăn.