Chương 136: Tiên bảo có thể giết chết Chân Tiên? (1)
Mọi người không thể nào tin nổi nhìn cảnh tượng ở trước mặt này.
Chuẩn Tiên!
Ngày bình thường căn bản không thể nào thấy được ở trên Huyền Thiên Giới.
Nhưng không ngờ hôm nay đã xuất hiện bốn người.
Điều này khiến cho người ta khó có thể tin được.
“Trời ơi, Nam Vực cũng có hai Chuẩn Tiên… Thật là đáng sợ.”
“Hai Chuẩn Tiên đối với hai Chuẩn Tiên, căn bản cũng không sợ… Đây chính là lực lượng của Nam Vực hay sao?”
“Rốt cuộc Nam Vực có cơ duyên gì? Một vùng đất man hoang lại có thể nuôi ra được hai vị Chuẩn Tiên…”
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng sợ hãi bàn luận.
Lúc này, rất nhiều tông môn vừa nãy mở miệng nhằm vào Nam Vực đều bỗng nhiên cảm thấy hối hận.
DCM!
Rõ ràng vừa nãy Thần Kiếm Tông và Thánh Địa La Phù đang có xu thế vô địch!
Ai có thể ngờ được chỉ trong một chớp mắt, Nam Vực lại xuất hiện hai vị Chuẩn Tiên.
Không biết ai thắng ai, không xác định được.
“Trời ơi, rõ ràng hai người này đều là Chuẩn Tiên, vậy mà bọn họ còn vô cùng kính trọng hai thiếu nữ kia, rốt cuộc các nàng có thân phận gì?”
Đôi mắt đẹp của Từ Hàng Thánh Chủ rơi xuống trên người Mộ Thiên Ngưng và Hỏa Linh Nhi ở trung tâm.
Nàng ta suy nghĩ rất nhiều, vẻ mặt hết sức ngưng trọng, trong lòng cũng lập tức cảm thấy hối hận.
Hai Thánh Địa lớn Thánh Địa Thái Diễn và Thánh Địa Tử Dương cũng có hai vị Chuẩn Tiên.
Nếu như ở phía sau của bọn hắn còn có nhân vật đáng sợ hơn nữa, như vậy thì căn bản các tông môn khác cũng không hề có một chút phần thắng nào cả.
Đặt cược sai rồi!
Rất nhiều người đã hiểu ra, lúc này đều suy nghĩ giống với nàng ta, ngược lại nhìn về phía Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng.
Mà giờ phút này, Tào Nhất Kiếm và La Phù Thánh Chủ cũng cảm thấy hết sức giật mình.
Không ngời đối phương cũng là Chuẩn Tiên!
Bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn.
Đồng thời trong lòng cũng đều co rụt lại.
Chẳng lẽ ở phía sau của đối phương thực sự có một tồn tại nào đó hay sao?
Giờ phút này, trong lòng của La Phù Thánh Chủ lập tức cảm thấy do dự.
Nhưng trong lúc lão ta cảm thấy do dự, một đạo hàn ý lạnh như băng tập kích ở phía sau lưng.
Lão ta nhất thời cảm thấy giật mình. Sau lưng của lão ta có một Chân Tiên, căn bản không đến lượt lão ta làm chủ.
Bây giờ đã đến bước này rồi, không còn đường lui nữa.
“Ha ha ha, Chuẩn Tiên hai đấu hai, ta rất tò mò, liệu các Chí Tôn của Thánh Địa các ngươi có thể đánh một trận với các tông môn ở trong bốn khu vực của Huyền Thiên Giới hay sao?”
La Phù Thánh Chủ mở miệng.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Đúng vậy, lúc chiến lực đứng đầu đạt được sự cân bằng, như vậy phân thắng thua sẽ dựa trên lực lượng cấp Chí Tôn và cấp Thánh Chủ.
Về số lượng, cấp Thánh Chủ và cấp Chí Tôn của bốn khu vực toàn thắng.
“Coi như các ngươi là Chuẩn Tiên, ngày hôm nay cũng phải thua. Chúng ta cộng lại, nội tình còn mạnh hơn các ngươi rất nhiều.”
Tào Nhất Kiếm hung hăng nói.
Đại chiến hết sức căng thẳng.
“Các ngươi khinh người quá đáng rồi.”
Lúc này, Mộ Thiên Ngưng cũng nhịn không được mở miệng nói.
Sắc mặt của nàng đỏ lên, đứng dậy, nói: “Nam Vực mở rộng cửa chào đón các ngươi ở đây để tránh tai nạn, kết quả các ngươi lại lấy oán trả ơn như vậy.”
“Các ngươi thật quá đáng.”
Tào Nhất Kiếm chỉ cười gằn nói: “Quá đáng thì làm sao? Ở trước mặt của thực lực, mọi thứ đều thành không! Ngươi chỉ là một con kiến Đại Thừa Cảnh mà cũng dám kiêu ngạo ở trước mặt Chuẩn Tiên, muốn tìm chết hay sao?”
Lão ta đang uy hiếp Mộ Thiên Ngưng!
“Thật là muốn chết.”
Hỏa Linh Nhi lắc đầu, đứng dậy, trong tay áo đã âm thầm cầm lấy bức tranh cuộn tròn của Lý tiền bối cho.
Lúc này nàng cũng mang theo người, có thể ứng phó với bất kỳ tình huống nào.
Nàng và Mộ Thiên Ngưng đứng sóng vai nhau, trong lòng đã nổi lên sát ý.
Mà Nguyên Dương và Linh Siêu cũng cảm thấy sợ hãi, nếu như Hỏa Linh Nhi và Mộ Thiên Ngưng ra tay, chỉ sợ rằng toàn bộ cường giả của bốn khu vực đều phải bị tiêu diệt.
Chân Tiên cũng đều phải chết.
Nhưng bọn họ vẫn không nói gì cả, toàn bộ chuyện này đều là do cường giả của bốn khu vực kia tự tìm lấy cái chết, can đảm uy hiếp người mà Lý tiền bối coi trọng, chết cũng đáng đời.
Lúc này, ở trong đám người.
Hai nam nhân trung niên mặc áo vải đều nhìn về phía Mộ Thiên Ngưng và Hỏa Linh Nhi, trong chớp mắt, trong mắt của hai người đều hiện lên vẻ kinh hãi.
“Trên người của hai thiếu nữ này… Có tiên bảo?”
Một người ở trong đó nói nhỏ.
“Ta cũng cảm giác được một sự uy hiếp kinh khủng, nếu như xuất thế, chỉ sợ ngươi và ta đều phải chết tại chỗ…”
Tên còn lại cũng trực tiếp truyền âm.
Hai người bọn họ liếc nhìn nhau một cái, đều thấy được sợ hãi ở trong mắt của đối phương.
“Không thể dính vào, nên ổn định trước.”
Hai Chân Tiên lập tức có chung một suy nghĩ.