Chương 353: Con heo này… Biết nói tiếng người?
Thế nhưng cái mồm heo của con heo sữa màu đen kia bỗng nhiên nghiêng một cái, không ngờ lại nói ra tiếng người:
“Thả những đồ vật ở bên trong ra… Chỉ có những đồ vật kia mới là đối thủ của tồn tại trong Thiên Giới.”
Nghe vậy, cả người của Trần Huyền Bắc lập tức cứng đờ, không thể tin nổi nhìn con heo này.
Con heo này… Biết nói tiếng người?
Con lợn sữa màu đen này nói chuyện khiến cho Trần Huyền Bắc vô cùng hoảng sợ.
Con heo này là do hắn ta mang ra từ bên trong Hắc Bạch Giới.
Thế nhưng nó chưa từng nói chuyện qua.
Bây giờ hắn ta mới phát hiện con heo này lại quỷ dị như vậy.
Lông tơ trên người hắn ta dựng đứng.
“Tiểu tử, đừng sợ, ta không có tâm tư hại ngươi.”
Con heo sữa màu đen cười lạnh lùng, từ trên cao nhìn xuống Trần Huyền Bắc, nói:
“Lại đi vào một lần nữa, yên tâm đi, lần này chắc chắn ngươi sẽ không ngã xuống.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Trần Huyền Bắc càng khó coi hơn, nói:
“Một khi Hắc Bạch Giới phong tỏa, trừ phi có đại năng kỳ đạo có thể sánh vai với Hắc Bạch Chi Vương mới có khả năng mở ra được, làm sao ta lại có thể đi vào một lần nữa?”
“Đó là trước kia.”
Con lợn sữa màu đen quỷ dị nói:
“Trong cuộc đời của Hắc Bạch Chi Vương đều truy tìm một đồ vật, hơn phân nửa là đang nằm ở tại Thiên Giới kia… Nơi này chắc chắn cũng có cảm ứng, sẽ mở cửa.”
Hắn ta nói ra một tin tức bí mật.
Nghe vậy, Trần Huyền Bắc không khỏi giật mình, cả đời Hắc Bạch Chi Vương đều truy tìm một đồ vật?
Đó là cái gì?
“Tốt, ta liền thử một lần nữa.”
Hắn ta cắn răng, dù sao đây cũng là cơ hội vùng lên duy nhất của hắn ta rồi.
Lúc này một người một heo đi về thế giới kỳ lạ đang hấp thu năng lượng của hai giới Tiên Ma ở phía trước.
…
Mà giờ phút này,
Ở trong Hư Không Hải Vực.
Ở trong một thế giới vô cùng to lớn, bao quanh là rất nhiều các thế giới lớn.
Mà so sánh với cái thế giới này, những thế giới lớn kia cũng chỉ giống như những vì sao nhỏ bé mà thôi.
Mà thế giới này thì rộng lớn như trăng rằm.
Đây chính là Thiên Giới được vạn giới bảo vệ.
Thiên Giới thứ ba.
Một tia ánh sáng chạy đến một nơi ở trong thế giới này. Sau đó nhanh chóng đi vào bên trong thế giới.
Sau khi xuất hiện ở bên trong Thiên Giới thứ ba, Sâm Minh Tiên Tướng thở dài một hơi.
Từ sau khi quay trở về từ Thiên Giới, lão ta lập tức bẩm báo với tông môn, mời Sâm La Tiên Quân tự mình ra tay.
Bây giờ Sâm La Tiên Quân vẫn đang ở trong thời điểm quan trọng, cho dù cả Sâm La Thánh Tông cũng không có người nào biết được rốt cuộc lão ta đang ẩn náu ở nơi nào nữa.
Đợi đã lâu, cho đến hôm nay, tông môn mới thông báo cho lão ta đến Thiên Giới thứ ba có thể bái kiến Sâm La Tiên Quân.
Sau khi đi vào bên trong Thiên Giới thứ ba, nhìn thì thấy vô cùng rộng lớn, một tòa thánh thành to lớn mênh mông nằm chung một chỗ với một dãy núi, giống như là một góc nào đó của Tiên Giới đang thất lạc ở hạ giới.
Ở bên trong Thiên Giới thứ ba có rất nhiều tông môn cấp Bất Diệt, Sâm Minh cũng biết có đến gần mười vị Tiên Quân còn sống.
“Trong truyền thuyết, cho dù ba Thiên Giới còn lại cộng với nhau cũng không bằng Thiên Giới Đệ Nhất, khó trách có thể khiêu chiến cả Tiên Vực…”
Lão ta lẩm bẩm.
Bước ra một bước đi về phía tọa độ mà tông môn đã cung cấp.
Qua một cái chớp mắt, lão ta đã xuất hiện ở bên trong một dãy núi đang tỏa ánh hào quang của Thiên Giới thứ ba.
Nhìn một cái, có hung thú hoang cổ đang gào thét, gầm rống.
Đây chính là dãy núi Thiên Hoang ở bên trong Thiên Giới thứ ba.
Nghe nói ở trong đó từng xuất hiện Thú Quân cấp Bất Diệt, nhấc lên sóng gió ngập trời.
Ngày bình thường, cho dù các tông môn lớn ở bên trong Thiên Giới thứ ba cũng không dám tùy tiện đặt chân đến dãy núi này.
Sâm Minh Tiên Tướng cũng cẩn thận từng li từng tí, dựa theo tọa độ mà tông môn đã đưa ra, xuyên qua khắp các vùng đất nguy hiểm, cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Sau khi hạ xuống, mới cảm nhận được kết giới đang che kín nơi này.
“Sâm Minh đến đây bái kiến Tiên Quân.”
Lão ta cao giọng hô to.
Lúc này vô số kết giới tan biến.
Ở phía trước của lão ta xuất hiện một tòa cung điện to lớn.
Lão ta đi ra phía trước, chỉ thấy ở phía trước của cung điện có hai Huyết Ngục Sư khí tức kinh khủng đang thủ hộ ở nơi này.
Nhìn chằm chằm vào Sâm Minh đi tới gần, một con ở trong đó nói tiếng người:
“Tiên Quân ban thưởng thần hương đốt ở bên trong đại điện, có thể cách không nói chuyện với Tiên Quân.”
Sâm Minh gật đầu, cất bước đi vào bên trong.
Trong đại điện thờ phụng một bức tranh.
Ở phía trước bức tranh có đặt một nén hương màu vàng.
Lão ta đốt cháy tinh huyết, đốt nén hương màu vàng lên, cung kính hành lễ, cắm ở bên trong lư hương.