Chương 424: Chi mạch toàn diệt?
Đương nhiên người cầm đầu chính là Tiên Tướng Bạch Kỳ.
“Bái kiến Chân Quân.”
“Bái kiến Chân Quân.”
Các Tiên Tướng đều lên tiếng.
“Đại hội Chân Quân Chúc Phúc năm nay sẽ do ta chúc phúc, các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”
Bạch Thiếu Dương lạnh nhạt lên tiếng.
“Khởi bẩm Chân Quân, đã chuẩn bị hoàn tất mọi chuyện.”
Bạch Kỳ tiến lên mở miệng nói:
“Chỉ cần khởi động đại trận Hư Canh là có thể triệu hoán thiên tài của các chi mạch ở bên trong hạ giới tụ tập vào bên trong lĩnh vực của Hư Canh.”
Lĩnh Vực Hư Canh xuất phát từ trong tay của Tiên Vương Bạch Hổ Nhất Mạch bọn hắn.
Trong lúc lĩnh vực Hư Canh xen vào hư thực, tộc nhân Bạch Hổ của vạn giới sẽ được triệu hoán, có thể sử dụng thần hồn đi vào.
Bạch Thiếu Dương thản nhiên nói:
“Rất tốt, chuẩn bị mở.”
Các Tiên Tướng đều nói ngay:
“Rõ.”
Lúc này các Tiên Tướng rời đi.
“Chân Quân, thuộc hạ có một chuyện muốn bẩm báo.”
Lúc này Bạch Kỳ cũng tiến lên mở miệng nói.
“Nói.”
“Mấy ngày trước, Địa Nguyên Giới ở hạ giới truyền tin nói, hạ giới xảy ra sự việc vạn giới dung hợp.”
Bạch Kỳ ngưng trọng lên tiếng:
“Hơn nữa, thiên tài Bạch Nguyên của chi mạch Địa Nguyên Giới bị người khác giết chết, toàn bộ người của chi nhánh đều không thể liên lạc được… Bọn họ, có khả năng đã toàn diệt.”
Nghe vậy trong mắt của Bạch Thiếu Dương nhất thời lộ ra vẻ giận dữ.
Vạn giới dung hợp? Mặc dù chuyện này cũng quan trọng, nhưng hắn ta cũng không quá quan tâm lắm.
Nhưng mà…
“Chi mạch toàn diệt?”
Muốn khiêu khích bộ tộc Bạch Hổ hay sao?
“Đúng vậy, thuộc hạ đã sử dụng một giọt tinh huyết của Bạch Nguyên để thôi diễn nhân quả, mặc dù không thể nào chạm đến được, dường như liên quan đến một tồn tại rất cao…”
Tiên Tướng Bạch Kỳ dâng một giọt tinh huyết lên.
Chân Quân Thiếu Dương lãnh đạm liếc mắt nhìn về phía giọt tinh huyết này.
Giờ phút này, giọt tinh huyết kia bỗng nhiên nổ tung.
Hóa thành sương máu.
Ở bên trong sương máu, loáng thoáng có thể nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết không cam lòng:
“Bạch Tiểu Tình…”
Nghe được ba chữ kia, Bạch Kỳ lập tức biến sắc nói:
“Cái gì, không ngờ là Bạch Tiểu Tình giết hắn?”
Trong mắt của lão ta nhất thời lộ ra vẻ tức giận.
“Bạch Tiểu Tình chính là Thánh nữ của một mạch Huyền Thiên Giới… Mạch này thật to gan.”
“Chân Quân, Bạch Kỳ thỉnh cầu phái người xuống hạ giới, trừng trị bọn họ.”
Lão ta vô cùng tức giận.
Lá gan của một mạch Huyền Thiên Châu quá to.
Lại dám giết Bạch Nguyên, diệt một mạch Địa Nguyên Giới, lại còn… Giết một con rối của lão ta.
Thù này có thể không báo hay sao?
“Không cần.”
Thiếu Dương cũng chỉ lạnh nhạt lên tiếng nói:
“Đến đại hội Chân Quân Chúc Phúc, bổn quân sẽ xử lý.”
“Lui xuống đi.”
Nghe vậy, lúc này Bạch Kỳ cũng không dám nói thêm một câu nào nữa, lui xuống.
“Ngay cả ta cũng đều không thể nhìn thấu được cả quá trình… Có chút ý tứ.”
Bạch Kỳ đi rồi, Bạch Thiếu Dương lẩm bẩm.
Lúc nãy hắn ta đã thi triển một loại bí thuật, vốn nên mượn nhờ một giọt máu này để diễn hóa hình ảnh trước khi chết của Bạch Nguyên.
Thế nhưng…
Cuối cùng lại chỉ truyền ra có ba chữ!
Có nghĩa là ngay cả vi cách của hắn ta cũng không đủ để tra xét.
…
Ba ngày thoáng chốc đã trôi qua.
Rất nhanh.
Bên trong tòa Tiên Thành Thiếu Dương, trong nháy mắt từng pháp trận kinh khủng mọc lên.
Đại trận bao phủ toàn bộ Tiên Thành Thiếu Dương.
Hơn nữa, đại trận này cũng chỉ là một góc so với đại trận ở một nơi nào đó.
Hơn một triệu tấn tiên linh thạch đang rót năng lượng vào bên trong đại trận.
Mở ra một cánh cổng ở trong đại trận.
Đại trận Hư Canh chính là thủ bút của Tiên Vương, giữa Tiên Quốc Bạch Hổ, mỗi một tòa Tiên Thành cấp Bất Diệt đều có thể đi vào bên trong cánh cổng của tòa đại trận này.
Đến lượt vị Chân Quân nào chủ trì đại hội Chân Quân Chúc Phúc thì tòa Tiên Thành đó sẽ phụ trách cung cấp toàn bộ tiên linh thạch tiêu hao để vận chuyển đại trận, triệu tập các thiên tài của vạn giới.
Ở bên trong Hư Không Hải Vực mênh mông, trong vòng một triệu hạ giới.
Ở bên trong tất cả hạ giới, pháp trận ở bên trong mọi dãy núi đều bỗng nhiên phát sáng.
Tiếng hổ gầm của Bạch Hổ rung động cả thế giới.
Mọi cánh cổng của đại trận Hư Canh đã mở ra.
Toàn bộ các nhân vật thiên tài, tộc trưởng đều bị triệu tập đi vào bên trong đại trận Hư Canh.
…
Lúc này.
Thiên Giới.
Dãy núi Thương Ly, sơn thôn nhỏ.
Ở bên trong tiểu viện, mọi chuyện đều ngay ngắn rõ ràng.
Từ sau khi quay trở về vài ngày trước đó, thỉnh thoảng Bạch Tiểu Tình sẽ đi qua phía đàn gà kia.
Bạch Tiểu Tình ở chỗ của đàn gà một lúc mới chạy lại bên người của Lý Phàm.
“Tiểu Bạch, ngươi đang muốn ăn trứng gà hay sao?”
Lý Phàm hơi nghi hoặc hỏi.
“Meo meo?”
Bạch Tiểu Tình kêu lên.
Lý Phàm bất đắc dĩ mỉm cười, sờ sờ đầu của Bạch Tiểu Tình, đứng dậy duỗi lưng một cái, nói:
“Tử Lăng, Nam Phong, đi thôi, ta dẫn các ngươi đi ra ngoài vẽ cảnh vật.”
Một lúc lâu cũng không đi ra ngoài đi lại rồi.
“Tuân mệnh.”