Chương 90: Đàn và bút của Tam Tuyệt Tiên Nhân. (2)
Mộ Thiên Ngưng suy nghĩ một lúc, cũng lắc đầu nói: “Lý tiền bối ưa thích yên tĩnh, thích cuộc sống của người bình thường, ta nghĩ hắn không muốn bị quấy rầy.”
“Có điều, trước hết chúng ta có thể đi hỏi ý kiến của Lý tiền bối một chút.”
Nghe vậy, Hỏa Linh Nhi và Vu Khải Thủy cũng đều gật đầu, như vậy là tốt nhất.
“Các vị tiền bối, ta không thể làm chủ được, cần hỏi qua ý kiến của vị tiền bối đó mới được.”
Vu Khải Thủy mở miệng nói.
Mọi người đều gật đầu nói: “Đương nhiên đương nhiên, vị tiền bối kia là nhân vật bậc nào, chúng ta có thể chờ đợi được.”
Không có một chút tức giận nào cả.
Mà ngay cả cô gái tóc trắng kia cũng đều không nói gì thêm, chỉ là trong mắt có thoáng qua một chút mất mác.
“Các vị, chuyện ở nơi này, chúng ta cũng nên rời đi.”
Lúc này, Linh Siêu Chí Tôn mở miệng nói.
Đăng Tiên Đài đã bị hủy, một cái bẫy đã bị phá giải, tất cả mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm.
Ngay lập tức đều xoay người chuẩn bị rời đi.
“Các vị, lúc này ở bên trên mặt đất đều là máu Chân Tiên, bảo vật tuyệt thế…”
Lúc này, có Chí Tôn cũng mở miệng, trong mắt tràn đầy sự nôn nóng.
Nguyên Dương Chí Tôn và Linh Siêu Chí Tôn liếc nhìn nhau một cái, hai người đều cung kính nhìn về phía Mộ Thiên Ngưng nói: “Cô nương, chúng ta có thể lấy những vật ấy được không?”
Tất cả, đều phải được hỏi trước vị sứ giả của vị tiền bối kia mới được.
Mộ Thiên Ngưng vội vã vẫy tay, nói: “Xin hai vị tiền bối tùy ý.”
Nghe vậy, hai đại Thánh chủ đều cảm thấy vô cùng vui mừng.
Rất nhiều Chí Tôn đều lập tức bước lên, cẩn thận thu lấy máu Chân Tiên.
“Ha ha, đây mới chính là đại cơ duyên, một giọt máu Chân Tiên có thể tái tạo một cái Thánh Địa…”
“Tốt, có thể khiến cho một vị Chí Tôn viên mãn cảm ngộ được Tiên Đạo.”
“Đây cũng chính là phúc duyên của vị tồn tại kia ban thưởng…”
Tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“Vị tiền bối này, ngươi không thu lấy một ít sao?”
Lúc này, Mộ Thiên Ngưng khó hiểu nhìn về phía cô gái tóc trắng.
Đây là một vị Chuẩn Tiên, nếu như có thể lấy được máu của Chân Tiên thì có thể lập tức trở thành Tiên rồi.
Thế nhưng, nàng ta cũng chỉ lắc đầu, nhìn về phía bức tranh thư pháp ở trong tay của Hỏa Linh Nhi nói: “Ta đã nhìn thấy Tiên Đạo vô thượng chân chính, những thứ còn lại chỉ là bụi đất.”
Đầu là bụi đất.
Trong nháy mắt Mộ Thiên Ngưng đã hiểu ra, trong lòng của vị Chuẩn Tiên này đã xác định chắc chắn phải gặp được Lý tiền bối, ngay cả máu Chân Tiên nàng ta cũng không để ý nữa rồi…
Trong lúc mọi người thu thập máu Chân Tiên, một chỗ của Mộ Phần đột hiên hé ra, hai tia sáng bỗng nhiên bay về phía mấy người của Mộ Thiên Ngưng.
“Vật gì vậy?”
“Bảo vệ mấy vị Thánh Sứ.”
Mọi người vội vàng quát lớn, đã có mấy vị Chí Tôn vội vàng đứng ở phía trước người của mấy người Hỏa Linh Nhi, sợ các nàng bị thương.
Thế nhưng, hai tia sáng kia cũng chỉ bay đến trước mặt của các nàng rồi dừng lại.
Đó chính là một cây Thất Huyền Cầm có phong cách cổ xưa cùng với một cái bút lông loang lổ.
Một cây đàn, một cây bút!
Đều tản ra khí tức cổ xưa.
“Đây…”
Tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn.
“Đàn và bút của Tam Tuyệt.”
Cô gái tóc trắng kia cũng mở miệng, khe khẽ thở dài.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều giật mình.
Đàn và bút của Tam Tuyệt.
“Tam Tuyệt… Không ngờ lại là đàn và bút của Tam Tuyệt Tiên Nhân, trong truyền thuyết sau khi Tam Tuyệt Tiên Nhân thành Tiên cũng không có mang theo Tiên Khí bước vào trong Tiên Vực mà lưu lại ở bên trong Huyền Thiên Giới cho hậu nhân… Không ngờ lại là sự thực.”
“Đây chính là hai thanh Tiên Khí… Thật là đáng sợ, trách không được, trách không được Thánh Địa Tam Tuyệt của Trung Châu lại muốn khởi binh đến Nam Vực.”
“Tiên Khí của Tam Tuyệt Tiên Nhân, tại sao lại đột nhiên xuất hiện… Lẽ nào, bảo vật muốn tìm kiếm sự che chở?’
Mọi người vô cùng sợ hãi, đây chính là hai thanh Tiên Khí, nếu như được truyền ra bên ngoài thì toàn bộ Huyền Thiên Giới cũng phải chấn động, nếu như Thánh Địa Tam Tuyệt lấy được chắc chắn có khả năng tạo ra vô số Tiên Nhân.
Phải biết, Tam Tuyệt Tiên Nhân được xưng là cầm, thư pháp, họa tam tuyệt, ở bên trong đàn và bút có ẩn chứa bí mật Tiên Đạo.
Đồng thời bọn họ cũng đang suy đoán, vì sao hai thanh tiên khí này lại đột nhiên xuất hiện.
“Rõ ràng, bảo vật đang tìm kiếm sự che chờ mà thôi.”
Linh Siêu Chí Tôn thở dài một tiếng nói: “Toàn bộ Huyền Thiên Giới có thể khiến cho hai thanh Tiên Khí tự động dựa vào cũng chỉ có một mình vị tiền bối kia mà thôi…”
Trong mắt của tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng phức tạp.
Bao nhiêu người đánh nhau vỡ đều để tranh đoạt nhau, bảo vật mà cầu cũng không cầu được lại có thể chủ động muốn theo người khác…
“Sư tổ, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Mộ Thiên Ngưng hỏi Vu Khải Thủy.