Chương 96: Ban thưởng cây bàn đào.
“Bây giờ chúng ta chỉ có thể hấp thụ một lượng nhỏ tiên linh khí… Còn một lượng lớn được chứa đựng ở trong người, tương lai có thể giúp cho bọn ta thành Tiên.”
Vẻ mặt của Nguyên Dương Chí Tôn kích động.
Mà giờ phút này, cô gái tóc trắng kia vẫn còn đang nhắm mắt.
Mọi người nhìn về phía nàng ta!
“Đạo vận chuyển động, tiên linh khí biến đổi thành đạo tắc… Trời ơi, nàng ta đã thành Tiên.”
Linh Siêu Chí Tôn sợ hãi mói.
Mọi người đều ngẩn ngơ.
Một Tiên Nhân đã được ra đời trong ngày hôm nay hay sao?
Phải biết rằng, đã mấy nghìn năm rồi Huyền Thiên Giới chưa từng xuất hiện một vị Tiên Nhân nào nữa.
Một Tiên Nhân, đủ cho cả một đời huy hoàng.
“Tiện tay ban thưởng một miếng bàn đào liền có thể khiến cho một người đạt được thành tựu Tiên Nhân…”
Tất cả mọi người đều cảm khái một lần nữa, vị Lý tiền bối này thực sự đã làm một thủ bút lớn.
Một lúc lâu sau.
Cô gái tóc trắng mới mở hai mắt ra, vô số tiên linh khí ở bên trong miếng bàn đào đều đã bị nàng ta hấp thu, đồng thời, cuối cùng cũng thúc dục nàng ta vượt qua một ngưỡng cửa.
Bây giờ nàng ta đã đứng sừng sững ở bên trong lĩnh vực Tiên Đạo rồi.
Tiên Nhân!
Nàng ta hít một hơi thật sâu, quỳ xuống dưới đất một lần nữa.
“Tiền bối đã ban thưởng ân đức lớn như vậy, cả đời Khương Tuyết sẽ không quên.”
Khương Tuyết là tên của nàng ta.
Nghe được cái tên này, Linh Siêu Chí Tôn và Nguyên Dương Chí Tôn đều biến sắc.
“Không thể ngờ được thì ra nàng ta đúng là Khương Tuyết…”
“Một ngàn năm trước đã từng có một tông môn xuất hiện một vị thần nữ có thể chất đặc biệt, tên là Khương Tuyết, thế nhưng sau đó tông môn bị diệt, nàng ta cũng mất tung tích…”
Bọn họ đã biết rõ lai lịch của cô gái tóc trắng này.
Lý Phàm thấy thế, vẫy vẫy tay nói: “Chỉ là mấy quả bàn đào mà thôi, không chịu nổi đại lễ như vậy, mau mau đứng dậy đi.”
Khương Tuyết lập tức đứng dậy, nhưng trong đôi mắt cũng đã hết lòng hâm mộ và cảm kích Lý Phàm.
“Meo meo meo meo meo…”
Lúc này, Bạch Tiểu Tình chạy tới, dùng đầu cọ vào chân của Lý Phàm.
Nàng đi ra từ trong phòng, vừa tỉnh ngủ.
Lý Phàm bế Tiểu Bạch lên, nhẹ nhàng xoa đầu của Tiểu Bạch, gần đây con mèo nhỏ thèm ăn này càng ngày càng thích ngủ nướng rồi.
Thực sự là quá lười mà.
“Meo meo… Lại có thể ăn trái bàn đào. Ngaoooo, tại sao lại không gọi ta…”
Bạch Tiểu Tình nhìn chằm chằm về phía quả đào, đôi mắt to tròn khiến người ta yêu thương.
“Ngươi là một con mèo, còn ăn được hay sao?”
Ngược lại Lý Phàm cũng cảm thấy thú vị, liền đút một miếng đào cho Tiểu Bạch.
Bạch Tiểu Tình lập tức mở cái miệng nhỏ, một ngụm nuốt vào.
Ngay lập tức, nàng nhắm chặt hai mắt lại, vô cùng hưởng thụ.
Hưởng thụ, hưởng thụ, nàng lại ngủ say một lần nữa…
Mà giờ phút này, có lẽ toàn bộ máu ở bên trong cơ thể của nàng đã biến thành một màu vàng óng, theo tiên linh khí nhập vào trong cơ thể thì một chút màu tạp chất cuối cùng cũng biến mất không thấy gì nữa…
“Bạch Hổ thuần huyết là thú cưng…”
Linh Siêu Chí Tôn đã nhìn ra được thân phận của Bạch Tiểu Tình.
“Nhìn qua, có vẻ giống với dòng dõi của Yêu Hoàng Bắc Vực… Nhưng, ngay cả dòng dõi kia cũng căn bản không có khả năng có sức mạnh huyết thống như vậy được…”
Nguyên Dương Chí Tôn lẩm bẩm.
Lý Phàm ôm Bạch Tiểu Tình, bản thân hắn cũng nếm mấy miếng đào, mùi vị thực sự không tệ, mọng nước mềm ngọt.
Không phí công sức mình cực khổ trồng cây.
Hắn có hơi mãn nguyện.
Mà giờ phút này, Nguyên Dương Chí Tôn do dự một chút, lại chắp tay nói: “Tiền bối, chuyện lần này đã kết thúc, không biết tiếp theo ngài còn có gì muốn phân phó hay không?”
Linh Siêu Chí Tôn cũng vội vàng nói: “Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng, cho dù phải lên núi đao xuống biển lửa, chúng ta tuyệt đối không từ chối, nhất định máu chảy đầu rơi.”
Vội vàng bày tỏ lòng trung thành!
Lý Phàm mỉm cười nói: “Các vị khách khí, sau này những chuyện tương tự như thế này còn có rất nhiều, lần này chỉ là một sự khởi đầu mà thôi, sau này mong mọi người quan tâm đến các nàng Thiên Ngưng một chút.”
Hắn cũng không hề có hứng thú gì đối với những chuyện gió tanh mưa máu ở thế giới bên ngoài, thực ra thì trước sau hắn cũng chỉ tiện tay giúp đỡ mấy người Mộ Thiên Ngưng mà thôi.
Dù sao, trước đây mấy người Mộ Thiên Ngưng thực sự đã quá thảm thương rồi, sắp lưu lạc đến mức trở thành ăn mày, thân thế của Hỏa Linh Nhi còn thê thảm hơn, khiến cho Lý Phàm sinh ra lòng đồng cảm.
Nghe vậy, sắc mặt của Linh Siêu Chí Tôn và Nguyên Dương Chí Tôn đại biến.
Những chuyện tương tự vẫn còn rất nhiều...
Chẳng lẽ ý tứ của Lý tiền bối sự việc tính toán giữa nhiều Chí Tôn của Nam Vực và Chuẩn Tiên vẫn còn sẽ xảy ra hay sao?
Bọn họ run rẩy một chút.
Dù sao, uy thế của Chuẩn Tiên mạnh mẽ như vậy, vẫn còn rất mới mẻ ở trong ký ức của bọn họ.