Chương 99: Thánh Địa Tam Tuyệt, diệt. (3)
Nghe vậy, Linh Siêu Thánh Chủ cũng lắc đầu nói: “Quả nhiên là đồ ngu xuẩn, nếu như ngươi đã bất kính đối với vị tiền bối kia như thế, đã ba lần nói ra lời như thế, không có thể trách được chúng ta tiêu diệt Thánh Địa của ngươi.”
Nguyên Dương Thánh Chủ lạnh nhạt nói: “Trường Tôn Liên Thành, ngươi âm mưu đoạt lấy Tiên Khí cũng được, ý đồ ở trên Đăng Tiên Đài cũng được, thế nhưng ngươi hoàn toàn không nên lấy vị tiền bối kia để làm lý do.”
“Hành vi của ngươi đã phạm phải một tội mà thế gian này không thể tha thứ được.”
Sắc mặt của hai người lạnh lùng!
Nghe vậy, trong lòng của Trường Tôn Liên Thành vừa giật mình.
Hai đại Thánh Chủ lại có thể gọi người kia là… Tiền bối?
Có thể khiến cho bọn họ gọi là tiền bối là ai?
Lẽ nào Nam Vực còn có một lão bất tử kinh khủng nào đó?
Nhưng, ý nghĩ này chỉ tồn tại ở trong lòng của hắn chỉ trong một cái nháy mắt mà thôi.
Cho dù là ai thì cũng đều không thể ngăn cản được mục đích lần này của bọn họ.
“Ha ha, mở mồm ra là tiêu diệt Thánh Địa Tam Tuyệt của chúng ta? Hai vị, các ngươi dựa vào cái gì mà tiêu diệt?”
Khí tức của lão ta đột nhiên tăng vọt.
Uy áp phô thiên cái địa phóng ra bên ngoài.
Gần như Chuẩn Tiên!
Cảm nhận được khí tức cường đại này, Linh Siêu và Nguyên Dương không khỏi nói: “Trách không được lại phát rồi như vậy, thì ra ngươi đã tiếp cận Chuẩn Tiên, nhu cầu cấp bách đối với cây đàn và cây bút lông đó.”
“Tốt.”
Trường Tôn Liên Thành cũng nhảy múa điên cuồng, coi thường tất cả mọi thứ: “Ta đã gần đến Chuẩn Tiên, ở trên Huyền Thiên Giới, ai dám là kẻ địch của ta.”
Xu hướng vô địch!
“Ngông cuồng tự đại.”
Linh Siêu lắc đầu, sau một khắc, trực tiếp phóng ra khí tức.
Đám mây kinh khủng nhu bao phủ toàn bộ bầu trời trực tiếp đẩy khí tức của Trường Tôn Liên Thành quay ngược trở về.
“Không!”
Trường Tôn Liên Thành ngạc nhiên, ngẩn người nói: “Chuẩn Tiên?”
“Đúng, được vị tiền bối kia ban ân, ta đã trở thành Chuẩn Tiên.”
Linh Siêu lạnh lùng mở miệng.
Nguyên Dương cười nhạt nói: “Xấu hổ, kẻ hèn này cũng vừa mới đột phá lên đến cảnh giới Chuẩn Tiên.”
Nói xong, lão ta phóng ra khí tức của mình, khí tức kinh khủng giống với Linh Siêu, trong nháy mắt như phô thiên cái địa.
Trường Tôn Liên Thành bị hai luồng khí tức kinh khủng này khiến cho trực tiếp lùi lại cả trăm bước, đại quân ở phía sau của lão ta cũng ngay lập tức kinh hoàng lui về phía sau, trận hình đã loạn.
Chuẩn Tiên!
Hai người!
Tiên Nhân đã vượt ra khỏi Huyền Thiên Giới, cho nên Chuẩn Tiên chính là chúa tể chí cao vô thượng.
Trường Tôn Liên Thành tiếp cận Chuẩn Tiên đã có thể có thực lực tiếu ngạo thiên hạ rồi, thế nhưng ai có thể ngờ được rằng ở Nam Vực lại thực sự xuất hiện hai cái Chuẩn Tiên chân chính được.
Chuyện này quá đáng sợ!
“Điều này làm sao có thể… Sao các ngươi có thể là Chuẩn Tiên được? Tại sao các ngươi có thể là Chuẩn Tiên?”
Trường Tôn Liên Thành vô cùng không cam lòng, lão ta không thể tin tưởng được, càng không muốn tin tưởng.
Chính lão ta, rõ ràng chính lão ta mới là Thánh Chủ mạnh nhất ở trong thiên hạ.
Trung Châu chính là nơi có tu giả ở trong thiên hạ cường thịnh nhất.
Nam Vực? Mặc dù cũng có Thánh Địa, thế nhưng từ trước đến nay, nếu so sánh với Thánh Địa của Trung Châu thì nội tình cũng mỏng yếu hơn một chút.
Ai có thể nghĩ được rằng hai tên Chí Tôn vốn phải có thực lực thấp hơn lão ta lại có thể trở thành Chuẩn Tiên được chứ?
Đây chính là sự chênh lệch giữa dòng sông và mặt biển.
Hơn nữa, lão ta vừa mới nhớ tới, thực lực Chuẩn Tiên của hai người này đều được đến từ vị tiền bối kia ban ân…
Giờ phút này, ở trong lòng của hắn bỗng nhiên run rẩy.
Hắn không dám nghi ngờ chút nào nữa về sự tồn tại của vị kia nữa.
Hai vị Chuẩn Tiên căn bản không cần phải nói láo..
Mà có thể bồi dưỡng được hai cái Chuẩn Tiên, người này phải có thực lực như thế nào?
Một Tiên Nhân còn sống?
Chuyện này thực sự đáng sợ!
Đạp trúng tảng sắt rồi, thực sự đã đạp trúng một tảng sắt rồi.
Thế nhưng trên đời này làm sao có thể còn có Tiên được?
Không thể tin tưởng được.
“Ngươi cũng biết rồi, hai vị cô nương Nam Phong và Tử Lăng vốn đã rơi vào trong mắt xanh của vị tiền bối kia, được ngài thu nhận làm đệ tử rồi.”
Nguyên Dương Chí Tôn lạnh lùng nói: “Đây chính là tiên duyên bậc nào chứ, ngay cả là chúng ta cũng phải mong muốn ước ao. Trong tương lai, chắc chắn thành tựu của hai người các nàng sẽ ở trên Tiên Nhân, nếu như ngươi thức thời một chút, tương lai hai người các nàng tùy tiện chỉ điểm một hai cũng đều đủ cho Thánh Địa Tam Tuyệt hưởng thụ cả đời rồi.”
“Kết quả ngươi lại đi ngược lại.”
“Gọi hai vị đệ tử có tiền đồ vô lượng thành nghịch đồ, hơn nữa lại còn không tôn kính đối với vị tiền bối kia.”
“Một chuyện tốt lại bị các ngươi xử lý một cách cẩu thả như vậy, chỉ có thể nói, Thánh Địa Tam Tuyệt của các ngươi nên bị diệt rồi.”
Lão ta lắc đầu, có chút tiếc hận.