Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 100: Quyết định

Chương 100: Quyết định



* * *

Giữa trưa hôm sau, Trần Triệt mặc trang phục đệ tử Cực Hàn tông quang minh chính đại trở về nhà.
Tối qua Cầu Tồn minh hành động gây huyên náo, bây giờ không ít người trên đường đều đang nghị luận, thậm chí có lời đồn rằng minh chủ Cầu Tồn minh là cao thủ Tiên Thiên cảnh cảnh giới thứ ba, Huyền Khí cảnh.
Nhưng còn tốt, chuyện này không liên quan gì đến hắn.
Dù sao hắn chỉ là đệ tử nội môn Quy Nhất cảnh Cực Hàn tông mới nhập môn mà thôi.
"Khụ khụ khụ. . ."
Trần Triệt vừa ho khan vừa mở cửa nhà.
Vừa đi vào thì có một giọng nói lanh lảnh từ góc tường truyền đến.
"Tiểu tử, ngươi không có lời nào muốn nói với ta sao?
Tiểu Lưu hôm qua ngươi gọi là ai?"
Trần Triệt nghe vậy tỏ vẻ mờ mịt.
"Tiểu Lưu gì? Lão Đường, ngươi đang nói gì đó?"
Đường Tiểu Vân nghe lời này liền phóng đến trước mặt hắn.
"Tiểu tử ngươi thật biết giả vờ!
Còn nữa, trước kia ngươi đều gọi ta là Đường tiền bối, hiện tại đột nhiên gọi Lão Đường là có ý gì?"
"Khụ khụ khụ, Lão Đường, ngươi đi làm gì thì cứ làm tiếp đi, ta đến cứ điểm Cực Hàn tông đây."
Trần Triệt ho khan hai tiếng, dáng vẻ yếu đuối so với khí chất bá khí tối hôm qua như thuộc về hai người khác nhau.
Đường Tiểu Vân nhìn chăm chú.
Cũng do hắn thường xuyên tiếp xúc với Trần Văn này biết nội tình, nếu đổi lại là người khác, cho dù nói hai người là cùng một người, đoán chừng không có ai tin tưởng.
"Đi làm? Đi làm cái gì?"
Đường Tiểu Vân có chút hiếu kỳ nói.
"Ngươi có thể hiểu là bắt đầu làm việc."
Trần Triệt nói xong đi vào trong phòng lấy đồ, sau đó ra cửa đi về phía cứ điểm Cực Hàn tông.
Đường Tiểu Vân nhìn bóng lưng Trần Triệt, trong lúc nhất thời lại không phản bác được.
Ai. . .
Ai có thể nghĩ tới minh chủ Cầu Tồn minh một chiêu chế phục đại hán thần bí, chấn nhiếp quần hùng, sau đó lại tiến hành thanh tẩy Cầu Tồn minh tối qua, hôm nay vẫn phải làm việc đây?
"Ngươi chờ một chút, đây là tình báo vừa thu được sáng nay, ngươi xem xét chút."
Đường Tiểu Vân nhanh chóng đuổi theo Trần Triệt, sau đó nhét một phong thư nhét vào trong ngực Trần Triệt.
Trần Triệt thu lại rồi chuẩn bị rời đi, Đường Tiểu Vân đột nhiên nhanh chóng nói một câu.
"Tiểu tử, đa ta chuyện tối hôm qua, phần ân tình này ta ghi trong lòng."
Trần Triệt liếc mắt nhìn hắn, sau đó rời khỏi.
. . .
Đến cứ điểm, mấy đệ tử ngoại môn lập tức giao một đống việc vặt đã góp nhặt gần đây cho Trần Triệt xử lý.
"Khụ khụ khụ. . ."
Sắc mặt Trần Triệt tái nhợt, chân mày nhíu chặt, tay cầm danh sách còn hơi run rẩy.
Mấy tên đệ tử ngoại môn thấy cảnh này đều cạn lời.
Trước đó bọn hắn đã biết Trần sư huynh bị cắn trả khi tu luyện trong Hàn Băng động nên mỗi ngày đều ho khan.
Nhìn bộ dạng hiện tại, hình như rất nghiêm trọng.
Không chỉ ho khan, tay cũng bắt đầu run run.
"Trần sư huynh, cần phải bảo trọng thân thể mới được."
Một nữ đệ tử ngoại môn nhắc nhở một câu.
"Khụ khụ khụ. . . Ta hiểu rõ.
Ừ. . . Danh sách không có vấn đề gì, cầm đi đi."
Trần Triệt che miệng ho khan vài tiếng, sau đó trả danh sách lại cho một tên đệ tử ngoại môn.
Sau khi mấy đệ tử ngoại môn đều rời đi, trong mắt hắn có chút thống khổ.
Sở dĩ như vậy là bởi vì hắn đang mượn Phệ Nguyên bình tu luyện bí pháp Thác Mạch quyết.
Thác Mạch quyết chia làm ba tầng, tu luyện đến cấp độ khác nhau có thể mở ra trạng thái Thác Mạch khác nhau.
Trong trạng thái Thác Mạch, mặc dù chân khí trong cơ thể tiêu hao nhanh chóng nhưng dù là lực công kích, phòng ngự hay tốc độ đều sẽ tăng cao.
Nếu đã gọi là Thác Mạch quyết thì tự nhiên cần dùng kinh mạch toàn thân để tu luyện.
Tác dụng phụ của Phệ Nguyên bình lên kinh mạch toàn thân cộng thêm tu luyện Thác Mạch quyết cũng sẽ gây thống khổ, Trần Triệt cảm giác khó chịu tới cực điểm.
Trong tình huống này, hai tay của hắn run rẩy là chuyện không thể bình thường hơn được.
Trên thực tế, nếu giờ phút này kêu hắn bước hai bước, nói không chừng hai chân hắn sẽ phải co giật.
Khi tu luyện Thác Mạch quyết, một lượng Ngũ Lao Thất Thương Khí rất lớn đang dọc theo kinh mạch tu về mấy vòng xoáy.
Chẳng qua là không biết lần sau sẽ là ai may mắn cảm nhận sự thống khổ này với hắn đây.
"Khụ khụ khụ. . ."
Mặc dù khó chịu nhưng hắn vẫn đồng thời tu luyện Hàn Băng kình.
Sau khi bước vào Hóa Khí cảnh, thực lực của hắn lại gia tăng rất nhiều.
Thế nhưng hắn quá mức ỷ lại Ngũ Lao Thất Thương Chưởng.
Khi tích lũy Ngũ Lao Thất Thương Khí tới một mức độ nhất định mới lợi hại, còn phải bùng nổ trong một lần duy nhất, cũng chỉ có thể đối phó một người.
Nếu như về sau gặp được hai tên cường địch thì phải làm thế nào?
Cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng nắm giữ thủ đoạn lợi hại khác.
. . .
Lại ho khan vài tiếng, hắn lấy phần tình báo mà Đường Tiểu Vân cho hắn ra xem.
Trong tình báo nhắc đến tình hình chiến đấu ở Linh Châu.
Hoàng thành quân và Phụng Nghĩa quân vừa đại chiến một trận gần châu phủ Linh Châu hai ngày trước, thương vong trên vạn người.
Sau trận chiến này, hai bên tạm thời ngưng chiến, bắt đầu nghỉ ngơi lấy sức đồng thời bổ sung vật tư.
Trong tình báo còn đưa ra phân tích, dự đoán trong khoảng thời gian này, có thể Thần Hỏa châu sẽ có chút náo động.
. . .
Sau tình báo này là một câu ngắn gọn.
Phó tướng Chử Hùng dưới trướng thống soái Phương Đào đột nhiên phát bệnh, sáng nay mời không ít đại phu đến xem bệnh cho hắn.
Đọc được tin tức này, Trần Triệt liền biết người giao thủ với hắn tối hôm qua chính là Chử Hùng này.
Thật ra tối hôm qua hắn buông tha Chử Hùng là bởi vì hắn cảm nhận được nội công của Chử Hùng tràn ngập sát phạt chi khí mà chỉ có quân đội mới tu luyện.
Bây giờ nghĩ lại, hẳn là Chử Hùng không cố ý nhắm vào Cầu Tồn minh, chỉ muốn muốn bắt độc sư như Đường Tiểu Vân để quan quân Hàn Viêm thành sử dụng thôi.
Chẳng qua là không biết quan quân Hàn Viêm thành muốn độc sư làm gì?
"Chẳng lẽ quan quân sắp có động tác lớn?"
Trần Triệt thầm nghĩ trong lòng.
Tuy rằng Thần Hỏa châu đang trung lập nhưng đã có không ít thế lực trong châu bắt đầu chọn đội.
Nếu quan quân Hàn Viêm thành thật sự có động tác lớn gì thì tám chín phần mười cũng là vì chọn đội, làm việc cho người phía sau.
Không biết bọn hắn đứng bên phe nào?
"Được rồi, đây không phải chuyện ta nên suy nghĩ, chỉ cần bọn hắn không gây phiền phức cho ta là được rồi."
Trần Triệt lắc đầu, tiếp tục xem.
Phía sau đều là vài chuyện lông gà vỏ tỏi, không đáng nhắc tới.
Khi đọc đến dòng cuối cùng, hắn không nhịn được mà lắc đầu nở nụ cười.
Có một số việc bây giờ cũng nên giải quyết chút.
. . .
Chạng vạng tối, Trần Triệt trở về nhà.
Mới vừa vào cửa thì hắn liền thấy ân Thiệu đang luyện võ với cữu cữu.
Thời gian trước hắn đưa mẫu thân đến Cực Hàn tông, nhưng cữu cữu vì nữ nhân của hắn nên lựa chọn lưu lại Hàn Viêm thành.
Mười ngày nay, ngoài mặt thì cữu cữu phụ giúp Hàn Nguyệt lâu nhưng thật ra phần lớn thời gian đều ở Phất Phong lâu.
Thấy Trần Triệt về nhà, Vương Chấn hưng phấn tiến lại.
"Cháu. . . . Nhị đệ, ta bước vào Thiết Cốt cảnh!
ân tiền bối thật sự quá lợi hại!"
Trần Triệt cười cười gật đầu, sau đó nói khẽ: "Bước vào Thiết Cốt cảnh cho nên ngươi cả gan đưa ra một quyết định quan trọng đúng không?"
Vương Chấn nghe lời này, gãi đầu một cái, có chút ngại ngùng cười nói: "Ta biết không thể gạt được ngươi. . ."
Dứt lời hắn vẻ mặt đột nhiên trở nên trịnh trọng.
"Ngươi cũng biết. . . Ta rất ít nhờ cậy người khác, lần này ta thật sự cần ngươi hỗ trợ."
Trần Triệt gật đầu, sau đó ra hiệu hắn yên lặng.
"Cữu cữu, ngươi nghĩ kỹ rồi sao, thật sự muốn cưới Cố Thục?"
"Ta đã nghĩ kỹ!"
Vương Chấn khẳng định chắc nịch.
Trần Triệt vui vẻ cười một tiếng.
"Yên tâm đi, việc này bao trên người ta.
Hiện tại ta liền đến Thôi gia một chuyến, ngươi ở chỗ này đợi tin tức tốt là được."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất