Chương 71: Tới tay
* * *
Thấy Trần Triệt đột nhiên phản ứng thế này, Tô Chấn nhếch miệng nói: "Sư đệ, không phải ngươi hứng thú với chưởng pháp này chứ?"
"Đúng là có chút hứng thú."
Trần Triệt thẳng thắn đáp.
Thật ra nào chỉ là cảm thấy hứng thú?
Nếu như lời nữ tử trên đài đấu giá nói là thật, vậy Ngũ Lao Thất Thương chưởng chính là công pháp tạo ra cho hắn.
Thích hợp cho người có bệnh tu luyện?
Có Phệ Nguyên bình, hắn muốn bệnh lúc nào liền bệnh lúc đó.
Không chỉ như thế, hắn còn có khả năng muốn bệnh gì liền phát bệnh đó.
Thậm chí còn có thể khống chế triệu chứng nặng nhẹ.
Nếu nói trên đời này có ai có khả năng tu luyện Ngũ Lao Thất Thương chưởng đến tầng thứ chín, chắc chắn sẽ là hắn!
Cho nên làm thế nào thì hôm nay cũng phải cầm tới chưởng pháp này!
"Có lẽ là duyên phận đi."
Trần Triệt thầm nói.
Tô Chấn thì xem thường.
"Sư đệ, võ giả Tiên Thiên cảnh không nên luyện chưởng pháp này.
Vì muốn khiến cho tiên thiên chân khí mang theo một ít thuộc tính mà bọn hắn không từ thủ đoạn nhưng chúng ta thì không cần thiết.
Chờ ngươi bái nhập Chân Dương tông, tu luyện Chân Dương quyết, tự nhiên có thể tu luyện tuyệt học Liệt Hỏa chưởng, đến lúc đó còn cần Ngũ Lao Thất Thương chưởng để làm gì?"
Nói đến đây, Tô Chấn dừng một chút, quan sát Trần Triệt từ trên xuống dưới rồi mới tiếp tục nói: "Mấu chốt nhất là ta thấy ngươi cũng không có bệnh nha."
"Ta. . ."
Trong lúc nhất thời, Trần Triệt cũng không biết nên giải thích như thế nào.
Tô Chấn tiếp tục khuyên nhủ: "Sư đệ, có lẽ ngươi không biết, đồ vật như bí tịch thường có người cùng hợp tác với nhau để mua.
Cho nên phòng đấu giá sẽ cố ý định giá khởi điểm rất cao.
Giá trị thực tế của Ngũ Lao Thất Thương chưởng cũng chỉ khoảng hai ba trăm lượng mà thôi.
Nếu ngươi tốn tám trăm lượng mua chưởng pháp như Mang Chấn Kình hoặc là Liệt Kình, về sau cho người khác mượn sao chép lại, nói không chừng còn có thể hồi vốn.
Còn chưởng pháp này. . . Hạn chế quá lớn.
Tốn tám trăm lượng để mua còn không phải là chịu lỗ sao?"
Hắn còn chưa nói hết thì có một nam tử trung niên ngồi cách không xa cao giọng hô: "Ta ra tám trăm lượng kim phiếu!"
Tô Chấn nghe xong liền ngậm miệng lại.
Thấy Trần Triệt nhìn chằm chằm nam tử trung niên, hắn nhỏ giọng nói: "Ta biết người đó, nếu ngươi thực sự muốn thì lát nữa chúng ta tìm hắn thương lượng một chút, để hắn sao chép một phần cho ngươi."
Trần Triệt gật đầu.
"Nếu có thể như thế thì quá tốt rồi."
Nói thật, hắn chỉ có một ngàn lượng kim phiếu, ngoại trừ mua phòng ốc thì hắn để lại một chút trên người chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Dù là Phệ Nguyên bình hay bản thân tu luyện đều cần không ít tiền.
Nếu bây giờ tốn tám trăm lượng kim phiếu mua một bản bí tịch. . . Quả thật sẽ bị thiếu tiền.
. . .
Hội đấu giá nhanh chóng kết thúc.
Từ đâu đền cuối, ánh mắt Trần Triệt đều đặt trên người nam tử trung niên mua Ngũ Lao Thất Thương chưởng.
Chờ người kia đứng dậy rời đi, hắn lập tức đi theo.
Không đợi hắn mở miệng, Tô Chấn vượt lên trước rồi nói: "Từ huynh, tìm ngươi thương lượng chút chuyện."
Nghe được có người gọi mình, nam tử trung niên họ Từ xoay người.
Thấy là đại công tử Tô gia, trên mặt hắn lập tức xuất hiện một nụ cười xã giao.
Võ giả Tiên Thiên cảnh có tiếng ở Thần Hỏa thành cũng không nhiều lắm, đại công tử Tô gia chính là một người trong đó, hắn tự nhiên nhận ra.
"Tô công tử, không biết muốn thương lượng chuyện gì với tại hạ?"
Họ Từ người trung niên thái độ mười phần khách khí.
Nói đến đây, hắn đột nhiên ý thức được gì đó, kinh ngạc nói: "Không phải Tô công tử muốn sao chép bí tịch Ngũ Lao Thất Thương chưởng chứ?"
Hắn biết rõ bản thân mình, ngoại trừ chuyện này thì hắn không nghĩ ra công tử nhà họ Tô còn có thể thương lượng chuyện gì cùng một tên võ giả Quy Nhất cảnh như hắn.
"Đúng vậy, gần đây ta rất thích thu thập bí tịch.
Cho ta sao chép một phần như thế nào, hai trăm lượng?"
Tô Chấn nhanh chóng nói.
Nam tử trung niên họ Từ người nghe xong, tâm tình có chút phức tạp.
Trên thực tế, khi mua chưởng pháp này, hắn không hề có hi vọng bán ra bản sao chép.
Bây giờ có người muốn sao chép, tất nhiên hắn phải thấy vui rồi.
Nhưng vấn đề là người ta chỉ ra hai trăm lượng kim phiếu.
Như vậy thì tương đương với người ta bỏ ra hai trăm lượng kim phiếu để lấy được bí tịch, còn hắn thì lại bỏ ra sáu trăm lượng, thua lỗ.
"Nếu chê thấp thì thôi! Chúng ta đi!"
Tô Chấn quả quyết phất tay áo.
Nam tử trung niên họ Từ nhanh chóng ngăn lại nói: "Tốt tốt tốt, hai trăm lượng kim phiếu, nhưng mà Tô công tử phải mời ta ăn một bữa cơm thật ngon mới được."
"Tất nhiên, chúng ta đi Vân Thâm lâu!"
Tô Chấn phóng khoáng cười một tiếng.
. . .
Một lát sau, ba người tới Vân Thâm lâu.
Tô Chấn cùng nam tử trung niên họ Từ vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Trần Triệt thì ở bên cạnh sao chép bí tịch.
Còn hai trăm lượng kim phiếu thì hắn đã trả khi đi trên đường rồi.
Đến giờ nam tử trung niên họ Từ còn không ra người thật sự cầ̀n bí tịch chính là người trẻ tuổi đi theo Tô Chấn?
Nhưng hắn cũng không thay đổi ý định.
Hiện đang bán ra một lần, tương đương với lời hai trăm lượng kim phiếu, so với không có vẫn tốt.
Thấy Trần Triệt có vẻ không bị bệnh gì, nam tử trung niên họ Từ thăm dò hỏi: "Huynh đệ, ngươi muốn bí tịch này, hẳn là đạt được đồ vật gì đó để phụ trợ tu luyện?"
Trần Triệt gật gật đầu, từ chối cho ý kiến.
Nam tử trung niên họ Từ tiếp tục nói:
"Ai. . . Huynh đệ, khi nào cảm thấy không có manh mối tu luyện thì có thể bán đồ vật phụ trợ tu luyện mà ngươi lấy được cho ta, ta tên Từ Chí, là lão tam Từ gia."
Hắn mua bí tịch Ngũ Lao Thất Thương chưởng này là bởi vì trong lúc du lịch thu hoạch được một khối Ôn thạch.
Ôn thạch này là căn nguyên của ôn dịch, từng khiến mấy ngàn người trong một tòa huyện thành nhỏ bệnh chết.
Tuy ảnh hưởng của ôn dịch đối với võ giả Tiên Thiên cảnh có hạn nhưng hắn không còn cách nào, võ giả Quy Nhất cảnh đã hao hết tiềm lực giống như hắn có thể miễn cưỡng bước vào Tiên Thiên cảnh đã là cực hạn, muốn gia tăng chiến lực thì hắn chỉ có thể dùng một chút bàng môn tà đạo.
Nhưng người trước mắt này còn trẻ, có thể là đạt được đồ vật cùng loại với Ôn thạch nên hứng khởi nhất thời mà tu luyện Ngũ Lao Thất Thương chưởng..
Sau khi hắn có lựa chọn tốt hơn, nói không chừng sẽ từ bỏ.
"Tốt!"
Trần Triệt quả quyết đáp ứng.
Thực tế ra giờ phút này hắn đang hoàn toàn đắm chìm vào Ngũ Lao Thất Thương chưởng.
Nguyên lý của Ngũ Lao Thất Thương chưởng vô cùng đơn giản, dùng Tiên Thiên chân khí khóa lại Ngũ Lao Thất Thương khí, sau đó tồn trữ trong gân mạch cánh tay, thời điểm cần thì phóng xuất ra là được.
Một lần thả ra càng nhiều thì uy lực càng mạnh.
Căn cứ theo bí tịch ghi chép, ngoại trừ chưởng pháp cơ sở ở tầng thứ nhất thì mỗi tầng về sau đều có thể ngưng kết một đoàn chân khí ẩn chứa Ngũ Lao Thất Thương khí trong gân mạch.
Người sáng tạo ra bí tịch này ngưng kết được nhiều nhất là tám đoàn Ngũ Lao Thất Thương khí cho nên hắn định ra cảnh giới cao nhất của Ngũ Lao Thất Thương chưởng là tầng thứ chín.
Ôn Thần chưởng Hàn Kim luyện đến tầng thứ năm, hẳn là ngưng kết ra bốn đoàn Ngũ Lao Thất Thương khí.
Nói tóm lại, cách vận dụng Ngũ Lao Thất Thương chưởng đa dạng, có thể mạnh mà cũng có thể yếu.
Nếu mỗi một chưởng chỉ phóng thích một chút Ngũ Lao Thất Thương khí thì có thể lặng yên khiến đối thủ suy yếu.
Nếu như lựa chọn một lần bùng nổ hết ra thì lực sát thương cũng khá kinh người!