Chương 122. Thế cục
Đạo Thiên Tiên Cung, Vô Thượng Sơn.
Cung điện lầu các liên miên, ánh chiều tà bao phủ xuống, tựa như một tòa thiên cung cổ xưa đang tọa lạc ở chỗ này.
Tại giữa các đỉnh núi, có rất nhiều động phủ, đang tỏa những ánh sáng mờ nhạt ra ngoài, tiên vụ, khói mây lượn lờ, rực rỡ chói lọi, có vẻ cực kì thần dị.
Nơi này chính là đỉnh ngọn núi mà Cố Trường Ca đang ở.
Tại toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung mà nói, đều là vùng đất lành linh khí dày đặc, điều kiện tu luyện của ngọn núi này so với những nơi khác tốt hơn rất nhiều.
Chỉ có những trưởng lão đạo hạnh cao thâm khó lường, mới có được phủ đệ hay động phủ tốt hơn để tu hành.
Đạo Thiên Tiên Cung bao la vô cùng, chỉ riêng những dãy núi hòn đảo cấp cho đệ tử tu hành đã lên tới mấy vạn, càng chưa nói đến những giải đất thần bí nằm sâu bên trong.
Thái Cổ Thần Sơn, cổ lão thạch đài ở trong đó cơ hồ nhiều không kể xiết, ngẫu nhiên còn có đệ tử ở nơi này, phát hiện cơ duyên, tu vi tăng mạnh, thực lực tăng mạnh.
"Rống. . ."
Cửu Long kéo xe đến!
Bây giờ, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi ở trong các dãy núi này đều xuất hiện, có nam có nữ, cũng cóThái Cổ sinh linh còn lại, thân phụ có huyết mạch cường đại, chiến lực kinh người.
"Chủ nhân!"
"Cung nghênh chủ nhân!"
Nhìn thấy Cửu Long kéo xe đến, tất cả tuổi trẻ thiên kiêu đều ra bái kiến, thần sắc mang theo vẻ kính sợ cùng sùng bái.
Bọn hắn đều là tùy tùng trước đó Cố Trường Ca thu phục được, ở ngoại giới cũng xem như có chút danh tiếng là thiên tài.
Người có tu vi mạnh nhất bây giờ cũng đột phá đến Phong Hầu cảnh trung kỳ, chính là thiếu chủ của một đại tộc cổ xưa.
Cố Trường Ca đi ra, thần sắc bình thản, khẽ vuốt cằm nói với bọn họ: "Đứng lên đi, trong khoảng thời gian ta không có ở đây, có chuyện gì phát sinh không?"
Sau khi rời khỏi sơn môn, hắn cũng không quản Cố Tiên Nhi nữa mà trực tiếp trở về đỉnh núi của mình.
Đối với Cố Trường Ca mà nói, Cố Tiên Nhi bây giờ không tạo được bao nhiêu ảnh hưởng với hắn, thực lực của nàng kém hắn một mảng lớn, có lòng báo thù, cũng không có năng lực.
Dự tính chủ yếu của hắn, vẫn là đặt trên thân phận trân truyền.
Vô thượng sơn, chính là danh tự mà cung chủ hiện tại của Đạo Thiên Tiên Cung ban tặng.
Còn đỉnh núi của các vị trân truyền đệ tử khác, danh tự cũng là như vậy, ẩn chứa ngụ ý khác nhau.
"Khởi bẩm chủ nhân, nửa năm qua, ngoại trừ mấy vị trân truyền cùng trưởng lão phái người đến hỏi thăm hành tung chủ nhân ra, vô thượng sơn cũng không phát sinh việc lớn gì." Một người cung kính hồi đáp.
"Tông môn có phát sinh việc gì không?"
Cố Trường Ca gật gật đầu, lại hỏi.
"Sở trân truyền đoạn thời gian trước không biết thu hoạch được cơ duyên gì, sau khi từ Vân Mộ trở về tu vi của hắn đã đột phá đến Phong Hầu cảnh đỉnh phong, ẩn ẩn đứng đầu trong mấy trân truyền còn lại."
"Mặt khác Doãn trân truyền bảo chúng ta nói với chủ nhân, nàng có chuyện quan trọng muốn cùng chủ nhân thương nghị, chủ nhân nếu như trở về, nàng sẽ lại đến tìm chủ nhân."
Người này nghe vậy lại hồi đáp.
Sở trân truyền trong lời hắn nói, tên là Sở Vô Cực, là đại hoàng tử của tiên triều ở một phương, thiên phú cực kỳ cường đại, từ nhỏ đã bày ra thực lực khủng bố, tư chất ngút trời, hiếm người sánh kịp, chưa hề bại một lần.
Về phần Doãn trân truyền, tên là Doãn Mi, là thiên nữ của một tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ, tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ trên thượng giới cũng là một thái cổ hoàng tộc cực kì lâu đời, thực lực cực kì mạnh mẽ.
Nghe vậy, trong mắt Cố Trường Ca có tia sáng khác thường chợt lóe lên, gật gật đầu:"Ta đã biết."
Sau đó, hắn trực tiếp thẳng quay trở về trong cung điện mà ngày thường hắn tu hành.
"Chủ nhân thực lực càng sâu không lường được a!"
"Ta đã nghe được lời đồn gần đây, trước sơn môn chủ nhân một chưởng đánh chết người hầu của Kim Vũ đạt Hư Thần cảnh, xem ra chủ nhân hẳn là đã đột phá đến Phong Vương cảnh."
"Còn chưa nghe được tin tức những thiên kiêu trẻ tuổi còn lại đột phá được Phong Vương cảnh đâu."
Sau khi Cố Trường Ca rời đi, một đám tùy tùng có lòng sùng kính thấp giọng thảo luận, đối với Cố Trường Ca càng là kính sợ.
Lúc trước khi Cố Trường Ca thu phục bọn hắn, mặc kệ thủ đoạn có cao minh hay không, nhưng ít ra bọn hắn hiện tại đều là tâm phục khẩu phục.
Những trân truyền còn lại phải liên hợp với nhau, mới có thể chống lại Cố Trường Ca, đây đã là minh chứng lớn nhất.
Thế cục trong Đạo Thiên Tiên Cung cơ hồ giống với suy đoán của hắn.
Đứng sau lưng ngũ đại trân truyền là đại biểu cho những quái vật khổng lồ khác nhau.
Cường đại nhất trong số đó là Trường Sinh Cố gia sau lưng hắn và Đại Sở tiên triều sau lưng Sở Vô Cực.
Thế lực phía sau của ba người còn lại, phải kém bọn hắn một bậc.
Chính bởi vì vậy nên các trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung mới không tiện nhúng tay vào sự tranh đoạt vị thế giữa các trân truyền, bởi vì bọn họ có khi không nhận được sự cảm kích từ các thế lực phía sau bọn họ mà còn có thể đắc tội.
Dù sao cũng không có ai đầu óc có vấn đề như vậy, đi làm những việc tốn công mà không có kết quả.
"Vị trí truyền nhân chắc hẳn cũng có quyết định rồi, chỉ có điều muốn mưu tính đến Đạo Thiên Tiên Cung, coi như ta trở thành truyền nhân, vẫn cần các trưởng lão nghĩ biện pháp xử lý, nhất là mấy người đại trưởng lão đứng đầu Đạo Thiên Tiên Cung, được ca tụng là nhóm người khủng bố nhất trên thượng giới. . ."
Cố Trường Ca không khỏi nhíu lông mày một cái.
Dựa theo kế hoạch của hắn và phụ thân hắn, bước đầu tiên để Trường Sinh Cố gia xâm chiếm được Đạo Thiên Tiên Cung, chính là để hắn đoạt được vị trí truyền nhân.
Chỉ có điều coi như sau khi thành công, vẫn còn con đường rất dài cần phải đi.
Các đời cung chủ của Đạo Thiên Tiên Cung thay đổi không ít, cũng không phải là không có thế lực còn lại đảm nhiệm qua.
Nhưng chỉ có đại trưởng lão chưa bao giờ thay đổi, cho dù có phát sinh phản loạn, đều có thể bị bọn hắn trấn áp.
Các đời cung chủ thay đổi nhanh như dòng chảy, chỉ có đại trưởng lão là vĩnh viễn không đổi.
Đó mới chính là lý do chống đỡ Đạo Thiên Tiên Cung có thể sừng sững bất diệt, hơn nữa các trưởng lão còn lại cũng không có một ai là đèn đã cạn dầu cả.
Rất nhiều thiên kiêu bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung đều là muốn có thể học được không ít bảo thuật thần thông ở đây, còn có rất nhiều tiên đạo kinh văn, thu hoạch cơ duyên và tài nguyên tu luyện.
Đương nhiên, nếu như có thể có được sự ủng hộ của các trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung, thì sau này khi trở về tham gia tranh đoạt địa vị trong nội bộ thế lực của bọn hắn, cũng có chỗ tốt cực lớn.
Nhưng là, Cố Trường Ca ngay từ ban đầu đã có dự định từng bước xâm chiếm Đạo Thiên Tiên Cung.
Hơn nữa việc hắn thân mang ma tâm, dường như mơ hồ bị người ta chú ý tới.
Đây là những việc có trong ký ức trước đó, cho nên không ít trưởng lão có tâm đề phòng đối với hắn, so với những tên trân truyền còn lại, động cơ của Cố Trường Ca cũng không đơn giản.
Hết chương 122.