Chương 150. Thủ đoạn
Một câu ngươi muốn tìm chết sao?
Trán Bạch Liệt nổi lên đầy gân xanh, nắm đấm nắm chặt, đương nhiên cảm nhận được một loại uy thế kinh khủng của Cố Trường Ca.
Cùng là tuổi trẻ Chí Tôn, hắn đương nhiên không sợ Cố Trường Ca, mà có rất ít người biết, bây giờ hắn đã đột phá đến Phong Vương cảnh !
So với Đại Sở tiên triều hoàng tử Sở Vô Cực, hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nhưng mà đối mặt với Cố Trường Ca, hắn thật sự không nắm chắc có thể toàn thắng.
Hôm nay một khi bại, mặt mũi hắn sẽ bị mất sạch, từ nay về sau khó mà ngẩng đầu ở trước mặt Cố Trường Ca.
Về phần Doãn Mi, nói không chừng cũng sẽ bởi vậy mà thất vọng về hắn.
Không chiến, cũng sẽ gánh lấy thanh danh chưa đánh đã bỏ chạy.
Bất kể làm thế nào , hắn cũng rơi vào cục diện không tốt đẹp gì, tiến thoái lưỡng nan, lựa chọn không được.
"Cố sư huynh, xin đừng làm khó Bạch Liệt ."
"Hắn có vài chỗ đắc tội, mong Cố sư huynh nể mặt Doãn Mi không trách hắn!",
Lúc này, Doãn Mi một mực cúi đầu không nói lời nào bỗng nhiên mở miệng.
Váy đỏ tung bay, hóa thành một đạo tàn ảnh.
Thần sắc mang theo giãy dụa cùng kiên định, chặn trước mặt Cố Trường Ca.
Đồng thời, hư ảnh một Cửu Vĩ Hồ vô cùng to lớn xuất hiện giữa không trung.
Che khuất bầu trời, khí tức cường đại vô cùng đáng sợ
Hư ảnh một Cửu Vĩ Yêu Hồ hiển hiện trên hư không, chín cái thần vĩ chập chờn bất định, phảng phất từng đoá từng đoá Bỉ Ngạn Hoa đang đung đưa trong gió.
Doãn Mi rất quả quyết, ngăn ở trước mặt Cố Trường Ca, sợ hắn đột nhiên ra tay với Bạch Liệt!
"Cái gì? !"
Một màn này, trong nháy mắt chấn kinh tất cả mọi người.
"Cửu mệnh thiên nữ này, ngược lại ngăn cản thật đúng lúc." Minh Thổ khẽ lắc đầu, có hơi thất vọng, cảm thấy không thấy được một trận chiến này.
Cho dù là những tùy tùng còn lại của Cố Trường Ca, mấy người Diệp Lang Thiên cũng khiếp sợ không thôi.
"Doãn Mi "
Bạch Liệt lúc này cũng có chút ngẩn ngơ, sau đó trong lòng một dòng nước ấm hiện lên, vô cùng cảm động.
Thời khắc mấu chốt, Doãn Mi lại ngăn ở trước mặt hắn, biết hắn hiện tại rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, đứng ra giúp hắn giải quyết khốn cảnh.
Hắn vừa rồi vậy mà hoài nghi Doãn Mi.
Điều này khiến trong lòng của hắn bỗng nhiên có chút áy náy.
Bất quá rất nhanh, Bạch Liệt cũng kịp phản ứng, việc này tuyệt không thể khiến một nữ nhân cản ở trước mặt hắn.
Truyền đi, chẳng phải là hắn sợ Cố Trường Ca sao?
Bất quá ngay lúc hắn muốn mở miệng, Cố Trường Ca lại nhướng mày, sau đó liếc mắt nhìn Doãn Mi thật sau nói, " Việc này nếu như Doãn Mi sư muội đã cầu xin, vậy sư huynh ta liền nể mặt ngươi, không truy cứu nữa."
"Nếu có lần sau... "
Doãn Mi vừa thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói, " Cố sư huynh yên tâm, sẽ không có lần sau nữa."
Lúc này tất cả mọi người đã nhìn ra.
Doãn Mi vô cùng kính sợ Cố Trường Ca, bất quá cũng đúng, dù sao bây giờ trong Đạo Thiên Tiên Cung Cố Trường Ca một tay che trời.
Trừ phi không muốn ở trong Đạo Thiên Tiên Cung nữa, ai dám đắc tội với hắn?
Doãn Mi này thời khắc mấu chốt đứng dậy, vì vị hôn phu của nàng ngăn cản trận chiến xảy ra, ngược lại khiến người ta kính trọng vài phần.
Có can đảm phản kháng Cố Trường Ca!
Không hổ là cửu mệnh thiên nữ a!
Nhìn thấy tất cả mọi chuyện, mặt Bạch Liệt vẫn hiện lên vẻ không chịu khuất phục.
Nói như thể hắn rất sợ Cố Trường Ca, cần vị hôn thê của hắn đến xin tha cho hắn?
Doãn Mi tựa hồ cũng rất sợ hắn lại chọc giận Cố Trường Ca, vội vàng liếc mắt ra hiệu cho hắn bình tĩnh đừng nóng nảy, mang theo dáng vẻ vô cùng áy náy.
Nhìn thấy thần sắc của Doãn Mi, Bạch Liệt cuối cùng cũng nhịn xuống, không muốn để cố gắng của nàng uổng phí.
Nhưng hắn ở trong lòng âm thầm thề nói.
"Cố Trường Ca, chờ khi ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta nhất định sẽ đạp ngươi ở dưới chân."
Sau đó sắc mặt, hắn khó chịu ngồi xuống ghế, thần sắc băng lãnh, không nói một lời.
Doãn Mi nhìn thấy bộ dáng của hắn, không khỏi thở dài, bất quá cũng không hề động thân đi qua giải thích cái gì, phảng phất có nỗi khổ tâm.
Bạch Liệt hướng nàng yên lặng gật đầu, lộ ra vẻ đã hiểu.
Một màn này rơi vào trong mắt không ít thiên kiêu trẻ tuổi, khiến trong lòng bọn họ không khỏi thở dài.
Bây giờ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ai dám đắc tội với Cố Trường Ca, chỉ sợ chỉ có hai con đường có thể đi.
Hoặc là con đường chết, hoặc là liền bị trục xuất khỏi tông môn.
Sau khi chuyện này phát sinh, trên yến hội đông đảo thiên kiêu ngược lại có vẻ bó tay bó chân, không thoải mái tùy ý giống trước đó.
Trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca chính là rắn đầu đàn, thân phận bối cảnh bất phàm của hắn, căn bản không ai dám đắc tội.
Mạnh như Bạch Liệt thiếu chủ Bạch Hổ nhất tộc, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn lùi một bước, đây chính là chứng minh tốt nhất.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên, tùy ý trò chuyện với bọn người Diệp Lang Thiên, phảng phất như không hề để tâm đến chuyện nhỏ nhặt vừa rồi vậy.
Sau đó, Vạn Đạo Yến bắt đầu.
Ở giữa Triêu Thiên Khuyết, cố ý để trông ra một khu vực lớn, tinh khí vờn quanh, tiên vụ lượn lờ, hàng rào cổ xưa vô cùng cao lớn, có vẻ cực kì rộng rãi cùng xưa cũ.
Một đám thiên kiêu trẻ tuổi vì phần thưởng bắt đầu đọ sức với nhau.
Bất quá bởi vì yến hội lần này do Vạn Đạo Thương Minh đứng ra tổ chức, kỳ thật những phần thưởng đối với tất cả tuổi trẻ Chí Tôn mà nói, tác dụng không lớn, cho nên luôn ngồi tại chỗ, không hề đứng dậy.
Bạch Liệt một mình một người ngồi ở chỗ đó rầu rĩ không vui uống rượu, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn về phía Doãn Mi đang ngồi phía xa, hận ý trong long hắn đối với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Loại chuyện này, có thể coi là tranh giành tình nhân ở giữa thiếu niên cùng thế hệ, thuộc về cạnh tranh cùng thế hệ.
Coi như hắn gọi trưởng bối sau lưng ra, đoán chừng cũng không làm gì được Cố Trường Ca.
Mà hắn có thể gọi tới, Cố Trường Ca thân là thiếu chủ Trường Sinh Cố gia, thân phận so với hắn chỉ cao hơn chứ không thấp hơn, chẳng lẽ lại không kêu được người?
Như vậy chỉ là vô duyên vô cớ mất mặt xấu hổ thôi.
Trên yến tiệc lần nay, Cố Trường Ca biết được tin tức liên quan tới khí vận chi tử mới, ngược lại vô cùng vừa lòng thỏa ý.
Về phần loại ngu xuẩn như Bạch Liệt này, cuối cùng đùa chết hắn, hắn có lẽ cũng không hiểu chuyện gì
Vừa vặn hiện tại có thể dựa vào quan hệ của hắn cùng Diệp Lăng, biết được chuẩn xác vị trí của tên Diệp Lăng kia.
Hết chương 150.