Chương 152. An bài
Thấy Doãn Mi không để cho mình đụng vào nàng, Bạch Liệt cũng có chút ngượng ngùng, bất quá nghĩ lại đây mới là lần thứ nhất gặp mặt, đường đột như thế, thật sự là vô lễ.
Nghe vậy, hắn lắc lắc đầu nói, " Không sao, ta có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ngươi. Dù sao ngươi tu hành trong Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca hắn lại một tay che trời ở Đạo Thiên Tiên Cung, nghe nói đến mấy vị trưởng lão cũng không dám trêu chọc hắn. Ngươi vừa rồi có thể đứng ra vì ta, ta đã rất cảm động rồi "
Hắn hoàn toàn nói lời thật lòng.
Nhất là hiện tại Doãn Mi đuổi theo ra đến đây, càng nói rõ hết thảy.
Nghe nói như thế, Doãn Mi tựa hồ cũng có chút cảm động, gật đầu nói, "Ta còn sợ ngươi sẽ hiểu lầm cái gì, như vậy ta an tâm rồi, gần đây vì chuyện nơi sâu nhất Đạo Thiên Tiên Cung tiên bảo xuất thế, ta cũng không thể rời khỏi nơi này. Sau khi giải quyết sự tình các loại tiên bảo, ta sẽ lập tức thoát ly Đạo Thiên Tiên Cung trở về tộc, đến lúc đó Cố sư huynh cũng không thể bức bách ta nữa."
"Ừm, việc này ta biết, chuyện tiên bảo can hệ trọng đại, những chuyện còn lại đều có thể nhẫn nhịn trước một chút. Chờ ta đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ, ta tất báo Cố Trường Ca nỗi nhục ngày hôm nay "
"Cũng làm cho hắn phải hối hận việc đã ức hiếp áp bách ngươi!"
Bạch Liệt nghe vậy gật đầu, dáng vẻ trong lòng đã tính toán hết thảy nói.
Dù sao cũng ở trước mặt vị hôn thê, nói ra lời này cảm thấy có chút oai phong, thậm chí hắn cũng cảm thấy tự tin hơn rất nhiều.
Mà nữ nhân không phải đều ưa thích nam nhân có dáng vẻ tự tin sao?
Bạch Liệt đã nghĩ kỹ về sau làm sao làm nhục Cố Trường Ca, khiến hắn phải hối hận hành động ngày hôm nay.
"Ừm, ta tin tưởng ngươi."
Nghe vậy, trên mặt Doãn Mi cũng hiện lên sự tín nhiệm cùng một chút cảm động.
"Đúng rồi, ngươi bây giờ đắc tội Cố Trường Ca, sau này tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung sợ là sẽ không dễ chịu, ta có chút lo lắng." Bạch Liệt nói.
Dù sao cũng bởi vì chuyện của hắn, khiến Doãn Mi phải chịu ủy khuất ở Đạo Thiên Tiên Cung, làm trong lòng hắn bất an.
Nghĩ tới đây, hận ý của hắn với Cố Trường Ca càng ngày càng sâu.
Doãn Mi lắc lắc đầu nói, "Tốt xấu gì ta cũng là trân truyền đệ tử của Đạo Thiên Tiên Cung, Cố sư huynh sẽ không quá làm khó ta."
Sau đó, mắt nàng nhìn về phía Triêu Thiên Khuyết tiếp tục nói,
"Ta cũng ra ngoài được một lúc rồi phải trở về thôi, bỗng nhiên rời đi quá lâu, cũng có chút thất lễ với những vị thiên kiêu khác."
Vốn còn muốn giữ Doãn Mi ở lại một chút , Bạch Liệt nghe vậy có chút tiếc nuối, cuối cùng đem một ngọc phù hình một con hổ đưa ra trước mặt nàng, nói, "Đoạn thời gian này ta cũng sẽ ở Đạo Thiên Cổ Thành, nếu như ngươi muốn tìm ta thì dùng mai ngọc phù này liền có thể liên hệ với ta."
Nghe vậy, Doãn Mi tựa hồ có chút do dự, sau đó mới đem ngọc phù nhận lấy.
Sau đó, nàng quay người trở về Triêu Thiên Khuyết .
Nét áy náy cảm động trên mặt nàng, trong nháy mắt biến mất không còn gì nữa, ngược lại có chút đùa cợt cùng mỉa mai.
Đối với hôn ước gia tộc bỗng nhiên an bài cho nàng, nàng vẫn luôn rất bất mãn, muốn tìm biện pháp hủy bỏ.
Bằng không cũng sẽ không một mực tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, không hề trở về gia tộc dù chỉ một lần.
Chưa từng nhìn thấy vị hôn phu dù chỉ một lần.
Tuy nói hắn là tuổi trẻ Chí Tôn, là thiên kiêu mà Bạch Hổ nhất tộc vạn năm khó gặp một lần.
Nhưng Doãn Mi không chút hứng thú nào.
Bây giờ Bạch Liệt đắc tội ai không đắc tội, hết lần này tới lần khác muốn chết đắc tội Cố Trường Ca, chuyện này nàng còn có thể nói gì nữa?
Tự tìm đường chết cũng không có kẻ ngu ngốc như thế này.
Một chút cảm xúc thương hại nàng cũng không có.
Hết thảy đang đúng ý nàng.
"Đột phá Phong Vương cảnh trung kỳ liền có thể địch lại Cố Trường Ca?"
Khi nghe được hắn nói câu này, Doãn Mi càng là nhịn không được có chút buồn cười.
Người này thực sự quá ngây thơ rồi.
Nếu như chân chính giao thủ, nàng hoài nghi tên Bạch Liệt này có thể chống đỡ được ba chiêu của Cố Trường Ca hay không.
Chớ nói chi là Cố Trường Ca sử dụng con át chủ bài kinh khủng, bất luận tuổi trẻ Chí Tôn nào nhìn thấy đều sẽ tuyệt vọng.
Nàng suy đoán Cố Trường Ca sở dĩ không lập tức xuống tay với Bạch Liệt, đoán chừng là coi trọng thiên phú Canh Kim bản nguyên của hắn.
Dù sao nàng cũng làm cho Cố Trường Ca nhiều năm như vậy, hiểu rất rõ Cố Trường Ca cần tài nguyên gì để tu luyện.
"Nghe nói Diệp Lăng huynh đệ gần đây cũng tới Đạo Thiên Cổ Thành, trước đi tìm hắn uống rượu, đàm đạo vậy."
Tu sĩ vãng lai trên đường phố, nhìn thấy thân ảnh của Doãn Mi dần dần biến mất không thấy bóng nữa, Bạch Liệt cũng rốt cục thu hồi ánh mắt, lộ ra tiếu dung.
Sau đó dự định đi tìm hảo huynh đệ của hắn Diệp Lăng, thương nghị sự tình tiên bảo Đạo Thiên Tiên Cung xuất thế.
Sau khi Vạn Đạo Yến kết thúc, tất cả thiên kiêu cũng lần lượt cáo từ, rời khỏi Triêu Thiên Khuyết, trở về phủ đệ cung điện tu hành của riêng mình.
Chuyện phát sinh ngày hôm nay, cũng rất nhanh truyền ra ngoài, gây nên không ít thế lực chú ý, bất quá Bạch Hổ nhất tộc thiếu chủ cuối cùng không giao thủ với Cố Trường Ca, làm cho rất nhiều người tiếc nuối.
Việc này kể ra cũng chỉ là một trận tranh giành tình nhân mà thôi.
Bạch Liệt cuối cùng tránh chiến, Cố Trường Ca cũng nể mặt đồng môn sư muội không xuất thủ.
Bất quá theo một phương diện khác, cũng nhìn ra bây giờ Cố Trường Ca ở Đạo Thiên Tiên Cung có được uy thế kinh khủng như thế nào, một đám đệ tử tất cả đều thần phục, không dám không theo.
Cái gọi là một tay che trời, cũng không hơn cái này.
Bên trong một tòa cung điện nguy nga tráng lệ, rộng rãi cao lớn.
Cố Trường Ca một tay vuốt 9 đuôi cáo trắng như tuyết.
Một tay cầm hổ hình ngọc phù, thần sắc có chút hứng thú hỏi , " Đây chính là nguyên thoại ( y nguyên lời nói) của hắn?"
"Không dám giấu diếm chủ nhân, đây chính là nguyên thoại của Bạch Liệt, hắn đem mai ngọc phù này giao cho ta, nói có thể dựa vào mai ngọc phù này đi tìm hắn."
Doãn Mi cung kính hồi đáp, đã tất cả lời lúc ấy Bạch Liệt nói với nàng kể lại một lần cho Cố Trường Ca nghe.
"Rất tốt, ta còn đang suy nghĩ làm sao tìm được vị trí của tên Diệp Lăng kia, hắn ngược lại tự động giúp ta. Ngược lại là người tốt a."
Cố Trường Ca gật đầu, nụ cười có chút ý vị sâu ra.
Có thể thấy, Bạch Liệt là nhân vật duy nhất có quan hệ cùng Diệp Lăng, Cố Trường Ca còn phải dựa vào hắn tìm được chỗ của Diệp Lăng .
Đương nhiên, trừ cái đó ra, Bạch Liệt còn có những tác dụng khác, tỉ như thiên phú Canh Kim bản nguyên, Cố Trường Ca liền cảm thấy rất hứng thú.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca , Doãn Mi mặc dù có chút không hiểu, thế nhưng cũng không dám hỏi gì.
Thậm chí cũng không dám đi tìm hiểu, có một số việc biết càng ít lại càng tốt.
Nàng hiểu rất rõ đạo lí này.
Chỉ cần mình vĩnh viễn không sinh ra ý niệm phản bội Cố Trường Ca, Cố Trường Ca sẽ không giết nàng.
Nàng còn sống so với chết có tác dụng lớn hơn rất nhiều.
"Hôm nay biểu hiện của ngươi cũng không tệ. Về sau tiếp cận Bạch Liệt cho ta, biết được hành tung của hắn, nếu như hắn tiếp xúc với nam tử tên Diệp Lăng kia, lập tức thông báo cho ta." Cố Trường Ca phân phó nói.
"Đa tạ chủ nhân khích lệ, Doãn Mi nhất định sẽ làm tốt chuyện này." Nghe vậy, Doãn Mi lập tức trả lời.
Diệp Lăng là ai, ở yến tiệc từ trong miệng Diệp Lang Thiên nàng đã biết được một ít.
Với thân phận thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc của nàng, tai mắt khắp các nơi, muốn biết động tĩnh của một người, cũng không quá khó .
Hết chương 152.