Chương 154. Thì ra hắn cũng không phải không thèm để ý tới mình
Khí vận chi tử vốn rất khó giết, có loại khí vận hư vô mờ mịt này bảo vệ, lại còn là khí vận chi tử thượng giới.
Nàng mà thành công vậy thì có vấn đề rồi.
Chỉ bất quá Nguyệt Minh Không vậy mà nghĩ ra cách tính kế tên khí vận chi tử kia, thậm chí còn dự định giết người ta, khiến trong lòng Cố Trường Ca có chút buồn cười.
Khí vận chi nữ giết khí vận chi tử, cuối cùng còn thất bại.
Hắn cũng không biết nên nói gì với Nguyệt Minh Không , với chút năng lực ấy của nàng còn muốn báo cái gọi là mối thù kiếp trước với mình?
Cố Trường Ca nhìn biểu cảm băng lãnh của nàng, ánh mắt phảng phất như nói tất cả là lỗi của hắn, liền không nhịn được lắc đầu phát ra âm thanh cười nhạo.
Giết không được tên Diệp Lăng kia, cuối cùng lại trút giận lên đầu hắn?
Sau đó, trong hư không ba động lóe lên, thân ảnh Diễm Cơ biến mất không thấy.
Ngày thường, nàng cũng không được tuỳ tiện hiện thân bên ngoài.
"Minh Không, lâu rồi không gặp, không nhớ vi phu chút nào sao?"
Cố Trường Ca phát ra tiếng cười khẽ, nhìn chằm chằm tiên nhan tuyệt thế trước mặt.
"Cố Trường Ca, ở trước mặt ta, ngươi cũng đừng giả vờ giả vịt nữa, tìm ta đến đây là có chuyện gì?"
Nguyệt Minh Không không hề bị lay động, lạnh lùng nhìn hắn hỏi.
Vừa rồi nàng đương nhiên thấy được Diễm Cơ hiện thân, trong lòng nhịn không được có chút ghen.
Trên mặt lại ra vẻ lạnh lùng không thèm để ý chuyện đó.
Cố Trường Ca lắc đầu, rất tự nhiên kéo cái eo nhỏ của nàng qua, cũng không để ý nàng giãy dụa muốn thoát ra, "Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của vi phu đâu?"
"Ta nhớ một người có tâm địa sắt đá làm gì? Ngươi bớt nằm mơ đi."
Nguyệt Minh Không lạnh lùng nói.
Dù sao lúc ở Cố gia nàng đã cùng Cố Trường Ca vạch mặt.
Rất nhiều chuyện dứt khoát nói thẳng ra, nàng lười phải giả vờ giả vịt.
Dưới cái nhìn của nàng, mọi hành động của Cố Trường Ca đều mang theo mục đích nào đó .
Dù là lời nói hay là hành động, đều không phải thật lòng.
Ai biết hắn hiện tại lại đang mưu đồ cái gì?
"Ngươi nói như vậy khiến vi phu rất thương tâm a, tới Vô Lượng Thiên cũng không tới nhìn vi phu một chút. Ngươi cứ như vậy không muốn gặp ta sao?"
Cố Trường Ca nghe nói như thế lắc đầu, dáng vẻ tựa hồ có chút tiếc nuối khổ sở.
"Một chút đều không nhớ." Nguyệt Minh Không mặt không biểu tình, lạnh lùng nói.
"Thế nhưng ta rất nhớ ngươi , vừa biết tin ngươi đến Vô Lượng Thiên, liền không đợi được muốn chạy đến gặp ngươi." Cố Trường Ca cười nói.
Nguyệt Minh Không liếc mắt.
Động tác này nhìn có vẻ rất tự nhiên, bất quá thần sắc thật lạnh, phối hợp lại mang theo một tia trêu ghẹo.
Nếu như Cố Trường Ca nói thật lòng, nàng đương nhiên sẽ rất vui vẻ, nhưng hiển nhiên hắn chẳng qua là ngoài miệng nói một chút mà thôi.
Trong lòng Nguyệt Minh Không đương nhiên một điểm gợn sóng cũng không có.
"Cho nên đây chính là lý do ngươi cho nữ nhân kia bắt ta tới đây sao?"
Sau đó, Nguyệt Minh Không lạnh lùng hỏi.
Vừa nhắc tới nữ nhân kia, trong lòng lại dâng lên một trận ghen ghét, giống như bình dấm chua bị đổ ra vậy.
Mặc dù nàng biết Cố Trường Ca không thích nàng.
Nhưng nhìn thấy bên người Cố Trường Ca ngoài nàng ra còn có nữ nhân khác, trong lòng chính là vô cùng đau xót.
Đồng thời Nguyệt Minh Không cũng rất nghi hoặc.
Kiếp trước rõ ràng bên người Cố Trường Ca cũng không xuất hiện bất kì một nữ nhân nào, đời này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Phát sinh nhiều chuyện nàng hoàn toàn không biết như vậy.
"Cái gì gọi là bắt tới, Minh Không hiểu lầm của ngươi với vi phu thật là lớn."
"Hơn nữa vì sao trong không khí lại có vị chua thế này?"
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên cười, ngược lại giải thích với nàng một câu nói, "Diễm Cơ là cường giả ta dẫn tới từ hạ giới, có thể coi là tùy tùng của ta, chẳng lẽ ngươi cũng ăn dấm với nàng sao?"
Nghe nói như thế, sắc mặt Nguyệt Minh Không ngược lại hòa hoãn không ít, nhưng vẫn không có sắc mặt tốt nói, "Cố Trường Ca ngươi quá tự tin với bản thân mình rồi đấy."
Dù sao rất hiếm thấy , Cố Trường Ca vậy mà lại chủ động giải thích chuyện này với nàng, khiến nàng có chút ngoài ý muốn.
"Nói đi, ngươi tìm ta rốt cuộc có chuyện gì?"
Sau đó nàng trực tiếp hỏi, cũng không tin Cố Trường Ca sẽ không có việc gì mà tìm nàng.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " Nói nhớ ngươi ngươi lại không tin, vậy ngươi nghĩ ta tìm ngươi để làm gì hả?"
"Ngươi có nói dễ nghe nữa, ta cũng sẽ không tin" Nguyệt Minh Không nghe lời này của hắn, chỉ muốn đánh hắn một trận.
Vì sao đời trước mình không biết Cố Trường Ca lại có một mặt vô sỉ như vậy.
Lúc này, Cố Trường Ca cũng thu lại tâm tư đùa giỡn nàng, ngược lại cười nhạt nói, "Nghe Diễm Cơ nói, ngươi muốn giết một tên nam tử Phong Hầu cảnh , còn thất bại, đây là chuyện gì?"
"Hắn làm sao đắc tội với ngươi rồi? Nói cho vi phu nghe xem, vi phu sẽ giúp ngươi giết hắn, giúp ngươi hả giận."
Đương nhiên, hắn biết rõ Nguyệt Minh Không khẳng định là chuẩn bị mưu đồ cơ duyên của khí vận chi tử người ta.
Loại chuyện này, Cố Trường Ca cũng cảm thấy rất hứng thú.
Hắn dự định nói bóng nói gió moi tin tức từ trong miệng Nguyệt Minh Không.
Nghe được lời này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không có chút sững sờ, lúc này Cố Trường Ca hẳn là không biết sự tồn tại của Diệp Lăng.
Cho nên, hắn nói muốn giết Diệp Lăng giúp nàng hả giận, đơn thuần là vì tên Diệp Lăng kia đắc tội nàng?
Chẳng biết tại sao, trong lòng Nguyệt Minh Không có chút xúc động.
Người luôn lạnh lùng lạnh nhạt như Cố Trường Ca , vậy mà lại quan tâm chuyện của nàng?
"Ngươi liền không hỏi rõ nguyên nhân mọi chuyện? Bỏ mặc đúng sai, liền muốn giết hắn?" Nàng có chút liếc mắt nói.
Cố Trường Ca cười, "Có gì phải để ý? Ngươi muốn giết hắn, vậy ta liền giúp ngươi giết hắn."
Nghe hắn nói như thế, Nguyệt Minh Không không khỏi hô hấp trì trệ.
Không hổ là Cố Trường Ca, thản nhiên nói ra một câu sát khí ngập trời như thế.
Cũng bỏ mặc ai đúng ai sai.
Mình muốn giết ai, hắn liền giết kẻ đó?
Cái này đúng là tính cách của hắn.
Nguyệt Minh Không mắt phượng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một trận cảm động khó tả.
Nguyên lai hắn cũng không phải không thèm để ý mình.
Hết chương 154.