Chương 177. Điệu hổ li sơn
Bạch Liệt nhìn chằm chằm Doãn Mi vẫn một mực duy trì khoảng cách với hắn, sắc mặt rất khó coi, đang muốn mở miệng chất vấn hành động ban nãy của nàng.
Mà lúc này, nụ cười trên mặt Doãn Mi cũng đã biến mất, nàng trực tiếp nhàn nhạt nói trước:" Diệp Lăng này tâm thuật bất chính, về sau cách xa hắn một chút."
Sự thay đổi nhanh chóng này khiến Bạch Liệt có chút chấn kinh, thậm chí là nghẹn họng nhìn trân trối.
Mới vừa rồi còn là bộ dáng vui vẻ nói chuyện cùng Diệp Lăng, bây giờ lại khôi phục bộ dạng khách khí xa cách như trước kia.
Điều này khiến Bạch Liệt bị khiếp sợ, trong một thời gian ngắn vẫn chưa phản ứng kịp.
Chỉ có điều rất nhanh sau đó, hắn nghe rõ lời này của Doãn Mi, hai mắt không khỏi trừng lớn.
Hành động vừa rồi của Doãn Mi thật ra là đang thử thăm dò Diệp Lăng?
Mà lúc này, Doãn Mi nhìn hắn một cái, tựa hồ có chút hận rèn sắt không thành thép, nhàn nhạt nói:" Trong đầu ngươi rốt cuộc chứa cái gì vậy? Sao có thể đi được đến bước này như hôm nay?"
"Vào ngày đầu tiên chúng ta gặp mặt, tên Diệp Lăng kia liền nhìn chằm chằm vào ta, ánh mắt không tinh khiết, cũng không biết trong lòng hắn đang suy tính ý đồ gì."
"Chẳng qua là ngươi không có chú ý tới thôi. Nếu như lúc ấy ta trực tiếp nói với ngươi, chỉ sợ ngươi hoài nghi ta đang nghĩ cách ly gián hai huynh đệ các người, cho nên hôm nay ngươi đã thấy rõ cách làm người của hắn chưa?"
Nói xong, nàng liền nhìn Bạch Liệt, chau mày, bộ dáng như rất thất vọng đối với hắn.
"Cái này "
Bạch Liệt lập tức ngây dại.
Nghe xong những lời giải thích này, kết hợp với những hàng động không giống với bình thường của Doãn Mi, rất nhanh Bạch Liệt cũng bừng tỉnh.
Hắn không hề hoài nghi Doãn Mi.
Cũng không tìm thấy lý do để hoài nghi.
Dù sao hành vi vừa rồi Diệp Lăng, thật sự là rất quá đáng.
Bạch Liệt cẩn thận nghĩ lại.
Giúp hắn thấy rõ bộ mặt thật của Diệp Lăng mới là mục đích thực sự của Doãn Mi.
Nghĩ đến đây , Bạch Liệt có chút cảm động, không nghĩ tới Doãn Mi vậy mà âm thầm suy tính vì hắn nhiều như vậy.
Vậy vừa nãy hắn còn hoài nghi Doãn Mi
Điều này khiến Bạch Liệt vừa áy náy, vừa cảm động.
"Doãn Mi ngươi thật có lòng, ta trách oan ngươi, hóa ra ngươi đang lo lắng cho ta."
Bạch Liệt cảm động mở miệng nói, nói đến phần sau, sắc mặt hắn cũng lạnh xuống:"tính nết Diệp Lăng ta kỳ thật hiểu rất rõ, nhưng không nghĩ tới hắn vậy mà lại đến mức như này, ngay cả ngươi cũng dám đánh chủ ý tới."
Diệp Lăng đánh chủ ý lên Vô Song tiên triều trữ Đế Nguyệt Minh Không, chuyện này hắn biết đến.
Kết hợp với những gì hắn thấy hôm nay khiến thần sắc hắn càng thêm băng lãnh, trực tiếp xếp Diệp Lăng vào cùng hàng với Cố Trường Ca.
"Hừ, ta biết ngay tên gia hỏa Diệp Lăng này, mặt ngoài cung kính với ta nhưng kỳ thật vẫn có tâm làm loạn."
"Hắn cùng tên Cố Trường Ca kia, cũng không có gì khác biệt!"
Bạch Liệt lạnh lùng nói, bắt đầu cân nhắc xem nên giải quyết việc của Diệp Lăng như thế nào .
Trong nháy mắt hắn không chú ý đến, có một tia đùa cợt hiên lên trong mắt Doãn Mi, chỉ có điều lóe lên trong nháy mắt liền biến mất, bị nàng ẩn giấu rất kỹ.
Hết thảy những việc tối nay nàng làm, đương nhiên đều là do Cố Trường Ca phân phó.
Doãn Mi nàng chẳng qua chỉ là phải làm theo mà thôi.
Mà hết thảy mọi việc đều đúng như những gì Cố Trường Ca nói, dựa theo kế hoạch của hắn mà tiến hành, không có bất kỳ sai sót gì, điều này khiến Doãn Mi nhịn không được tim đập nhanh, cảm nhận được sợ hãi.
Khả năng thao túng lòng người của Cố Trường Ca thật là đáng sợ.
Nàng cũng không nghĩ đến hết thảy lại đơn giản như vậy.
Bạch Liệt cùng Diệp Lăng mấy năm huynh đệ tình thâm, vậy mà lại bị Cố Trường Ca nhẹ nhàng phá tan như vậy.
Mà nàng cũng chỉ gặp Bạch Liệt mấy lần, cùng hắn nói mấy câu thôi.
Còn những việc khác căn bản không làm qua cũng không quản qua.
Bất quá Doãn Mi cũng rõ ràng, phần lớn nguyên nhân là bởi vì nàng là thiên nữ của Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, khả năng diễn kịch của bản thân hơn người khiến cho người ta tìm không ra sơ hở.
Đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là, Cố Trường Ca nắm rõ được tính tình của Bạch Liệt và Diệp Lăng, chính xác đến từng ly từng tí, khiến nàng nhịn không được mà rùng mình.
Mặc dù từ đầu đến cuối Cố Trường Ca chưa từng lộ diện, nhưng lại có thế khống chế hết thảy thế cục trong tay.
Hai người Bạch Liệt cùng Diệp Lăng, có lẽ căn bản cũng không biết Cố Trường Ca trong bóng tối thúc đẩy hết thảy mọi việc.
Chuyện này quá đáng sợ!
Điều này cũng làm cho Doãn Mi âm thầm cảm thấy may mắn, quyết định ban đầu của nàng rất chính xác, nếu không hiện tại đoán chừng nàng ngay cả chết thế nào cũng không biết.
"Doãn Mi, trời đã khuya rồi, ngươi còn muốn về sơn môn sao?"
Lúc này, Bạch Liệt bỗng nhiên có chút mong đợi nhìn về phía Doãn Mi, hỏi.
Dù sao muộn nhu vậy rồi, Doãn Mi không có khả năng lại trở về sơn môn a?
Doãn Mi nghe vậy, thần tình trên mặt đã khôi phục tự nhiên, nhìn không ra dị thường, nàng lắc đầu nhẹ cười nhẹ:"Tối nay không trở về, trong tòa cổ thành này ta có một biệt viện nhỏ, vừa hay có thể nghỉ ngơi ở đó."
Bạch Liệt có hơi thất vọng, nhưng cũng không thể cưỡng cầu.
Sau đó, Doãn Mi cũng không ở lại lâu, cáo từ rời đi.
Bất quá trước khi đi, ánh mắt nàng có chút lóe lên, thanh âm mang theo ý cười truyền đến, nói:"Bất quá cũng cách nơi này không xa, ngay tại ba trăm dặm về phía đông."
"Ba trăm dặm về phía đông."
Lời này, khiến ánh mắt Bạch Liệt đột nhiên nóng hừng hực, trong lòng hơi vui mừng.
Lời này chẳng lẽ là ám hiệu của Doãn Mi nói với hắn sao?
Bất quá bây giờ không phải là lúc nhắc đến việc này, sắc mặt hắn trầm xuống, vung tay lên.
"Người đâu."
Hư không sau lưng hắn, một thân ảnh đáng sợ xuất hiện, khí huyết tràn đầy, đúng là người âm thầm bảo hộ hắn, là Bạch Hổ nhất tộc đại cao thủ.
"Thiếu chủ!"
Đồng thời đám tùy tùng thường ngày và những kẻ đi theo Bạch Liệt, cũng từ dưới lầu xuất hiện, số lượng không ít, mỗi người cũng có tu vi cực kỳ cường đại, tu vi yếu nhất cũng đạt Thánh Chủ cảnh.
"Mau đưa Diệp Lăng đến đây cho ta, cái tên đáng chết này, dám đối với ta như thế." Bạch Liệt sắc mặt bình tĩnh nói.
"Vâng, thiếu chủ!"
Rất nhanh sau đó, bao gồm cả đám người bảo hộ bên trong cũng xông ra ngoài lầu các đi thẳng tới nơi ở của Diệp Lăng.
Bấy giờ Bạch Liệt mới hơi thả lỏng trong lòng.
Hắn biết bản lĩnh của Diệp Lăng không ít, cho nên mới phái ra người bảo hộ ra, ắt phải bắt được Diệp Lăng trở về.
"Lời nói trước khi đi của Doãn Mi, hẳn là ám chỉ ta cái gì a?"
Lúc này, trên mặt Bạch Liệt không khỏi lộ ra nụ cười, thân ảnh khẽ động, cũng rời khỏi nơi này, đi tới nơi mà Doãn Mi nói tới.
Hết chương 177.