Chương 213. Anh hùng cứu mỹ nhân
Ở một bên khác, Diệp Lăng nhìn thấy Doãn Mi đang cùng một tuổi trẻ chí tôn giao thủ thần quang lập lòe, ngọn núi sụp đổ, bão cát nổi lên.
Ở đây các loại bảo quang cuồn cuộn, giống như mưa to, phù văn bộc phát, bao phủ các phương.
Nhưng Doãn Mi lại tựa như lâm vào thế hạ phong, khuôn mặt tiều tụy, khóe miệng có tia máu.
Một đám tùy tùng này của nàng, cũng bị một hung thú dây dưa kéo lại, khó mà tiến lên trợ giúp nàng.
"Doãn Mi gặp nguy hiểm! Ta phải ra tay trợ giúp nàng!"
Diệp Lăng không chút do dự, chuyện anh hùng cứu mỹ nhân giống như vậy, hắn cũng kinh lịch không ít, hầu như đều quen thuộc.
Bây giờ làm đương nhiên vô cùng quen tay.
Hắn lấy ra một đoản kiếm màu đỏ.
Xoẹt!
Hư không vang lên một tiếng nứt vớ khủng bố, đạo này đoản kiếm hóa thành một đường xích hà cực tốc bắn tới, tựa như trường hồng, xuyên thủng không trung, làm vỡ đám mây, bay thẳng về phía vị tuổi trẻ chí tôn kia.
"Là ai?"
Vị tuổi trẻ chí tôn kia thần quang lập lòe, toàn thân cũng có hỏa diễm đang thiêu đốt, hiển nhiên là nhân vật cường đại.
Hắn cảm nhận được một kiếm bất phàm của đoản kiếm này, thi triển một môn thần thông ngăn lại.
Hắn liếc mắt nhìn Diệp Lăng đánh tới sau lưng không khỏi nhíu mày.
Mà hắn chẳng biết tại sao, luôn cảm giác Doãn Mi trước mặt, tựa hồ là đang yếu thế, nhưng lại không sử dụng bất kỳ thủ đoạn cường đại nào.
Mắt thấy lại có một người đánh tới, lúc này hắn cũng dứt khoát từ bỏ, từ bỏ gốc kiếm cỏ này, trực tiếp hóa thành thần hồng rời đi.
Doãn Mi đáy mắt lóe lên một tia khác thường, nhưng trên mặt vẫn bất động thanh sắc, có chút cảm kích cùng tò mỏ nói, "Đa tạ đạo huynh ra tay trợ giúp "
Căn cứ theo những gì Cố Trường Ca phân phó, tên nam tử mặt trắng trước mắt này, hẳn là Diệp Lăng sau khi dịch dung.
Dù sao chỉ có loại người ham mê nữ sắc, mới có thể không để ý phong hiểm, trực tiếp chạy tới "Anh hùng cứu mỹ nhân "
Điều này khiến Doãn Mi trong lòng nhịn không được nổi vẻ đùa cợt.
Nghe được lời Doãn Mi nói, Diệp Lăng lúc này kỳ thật cũng có chút do dự.
Bởi vì một khi lựa chọn nói ra thân phận chân thật của mình mà nói, vạn nhất Doãn Mi có ác ý với hắn.
Vậy hắn sẽ rất nguy hiểm.
Bất quá sau khi cân nhắc, hắn kết hợp với hành động trước đó của Doãn Mi, vẫn là lựa chọn tin tưởng cách làm người của Doãn Mi trực tiếp nói thẳng " Doãn Mi, ta là Diệp Lăng."
"Cái gì?!"
Nghe vậy, đôi mắt đẹp của Doãn Mi lập tức trừng lớn, có chút chấn kinh cùng không dám tin, sau đó vội vàng nói, " ngươi không muốn sống nữa sao? Dám tới nơi này, còn dám bại lộ thân phận của mình?"
"Ngươi làm sao ngốc như vậy? Đến lúc đó vạn nhất ta muốn hại ngươi thì phải làm sao đây?"
Nói đến đây, thần sắc nàng càng them sốt ruột, vô cùng lo lắng choDiệp Lăng.
Nếu như Cố Trường Ca ở chỗ này, tuyệt đối sẽ nhịn không được tán dương nàng một tiếng.
Kỹ thuật diễn xuất này của nàng, không hổ là thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ, nếu ở thế giới hiện đại có lẽ có thể gọi là ảnh hậu.
Dù là thần sắc hay lời nói, cũng không tìm được một chút kẽ hở nào.
Diệp Lăng hoàn toàn bị hành động của nàng làm cho đầu óc choáng váng.
Thấy Doãn Mi lo lắng, vẻ mặt ân cần cho hắn như thế, trong lòng Diệp Lăng cũng là một trận cảm động.
Thế gian này có người vẫn tin tưởng hắn!
Hắn quả nhiên không nhìn lầm con người của Doãn Mi.
Ngay lập tức, Diệp Lăng đem thanh âm đè thấp, nói với Doãn Mi, "Ngươi yên tâm, thủ đoạn ẩn nấp của ta rất cao minh, không ai có thể phát hiện được ta."
Nghe vậy, Doãn Mi cũng tỉnh táo lại, nhưng nhìn vẫn có chút lo lắng.
"Ngươi cũng quá lớn mật, dám chạy vào nơi này, chẳng lẽ không biết có rất nhiều tu sĩ cũng đang tìm ngươi sao?"
"Dù sao ta là bị oan uổng, ta sẽ nghĩ biện pháp rửa sạch hiềm nghi, mà ở trong Tiên Cổ đại lục có thứ ta muốn." Diệp Lăng trả lời.
Nghe vậy, Doãn Mi tỏ vẻ đã hiểu gật gật đầu.
"Doãn Mi, ngươi không nghi ngờ ta giết Bạch Liệt lão đại sao?" Lúc này, Diệp Lăng nhịn không được dò hỏi, có chút hiếu kì.
Doãn Mi lắc đầu, sau đó nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng mà nói, " ta chưa từng hoài nghi ngươi, mặc dù sau khi ngươi rời đi Bạch Liệt rất tức giận, nhưng cũng không tới mức tức giận công tâm đến mức muốn giết ngươi."
"Hắn sẽ không không để ý đến tình cảm huynh đệ nhiều năm giữa các ngươi, huống chi ta tin tưởng cách làm người của ngươi."
"Ngươi sẽ không làm ra chuyện như vậy."
Ngữ khí của nàng rất chắc chắn, không có một tia hoài nghi.
Nghe xong lời này, không nghĩ tới Doãn Mi vậy mà tín nhiệm với mình, điều này khiến trong lòng Diệp Lăng vô cùng cảm động, gật đầu nói, " yên tâm, ta nhất định sẽ rửa sạch oan khuất, mặt khác ngươi cũng phải cẩn thận Cố Trường Ca, ta hoài nghi hắn chính là người hãm hại"
Dù sao Doãn Mi đã đắc tội Cố Trường Ca.
Cho nên Diệp Lăng trực tiếp thẳng thắn nói những lời này, để Doãn Mi ở Đạo Thiên Tiên Cung đề phòng Cố Trường Ca một chút.
"Cái gì? ! Là Cố sư huynh sao?"
Nghe vậy, Doãn Mi bỗng nhiên làm một dáng vẻ vô cùng khiếp sợ, sau đó hoảng sợ, không thể tin được.
Nhưng trong lòng lại âm thầm nói: Công tử đoán không lầm, Diệp Lăng đầu óc không tệ, đã hoài nghi đến công tử, nhưng cũng tiếc gia hỏa này vẫn là quá ngu.
Nàng âm thầm lắc đầu.
Mà rất nhanh, Diệp Lăng cũng thành công lấy thân phận "Lão bằng hữu" của Doãn Mi lộ diện trước mặt đám tùy tùng của nàng.
Đằng sau bọn người Xích Linh chạy tới, có chút chấn kinh, cũng không biết nói gì.
Ngay lập tức bởi vì Diệp Lăng ,Xích Linh cùng Doãn Mi cũng quyết định hợp tác cũng nhau, tạm thời tạo thành một đoàn.
Một đoàn người đi hướng vào nơi sâu nhất đại lục.
Khuôn mặt Diệp Lăng mang theo nụ cười.
Hắn dần dần hiện ra một chút thủ đoạn cường đại, khiến đám người có chút tin phục, nhất là vận khí của hắn thật sự không tệ, vậy mà đụng phải không ít thần dược trân quý.
Ngay cả một chút thần binh mai táng trong đất, cũng bị hắn tìm được.
"Lão Quy, dựa theo phương hướng ngươi nói mà đi, thật sự có thể tìm được nơi Luân Hồi Cổ Thiên Tôn năm đó ngộ đạo sao?"
Diệp Lăng hỏi thăm lão Quy bên trong mặt dây chuyền, rất tự tin bây giờ đội ngũ này, đã ẩn ẩn lấy hắn làm chủ.
"Yên tâm đi, kia là Thiên Tôn cố ý để lại cho ngươi, mà ngộ đạo đài nơi đó, còn có rất nhiều đồ tốt để lại cho ngươi."
Lão Quy nói với Diệp Lăng.
Nghe được câu trả lời chắc chắn này, trong lòng Diệp Lăng càng thêm hưng phấn.
Mà nhất cử nhất động của hắn, cũng bị Doãn Mi lưu ý , nàng trong bóng tối cẩn thận lưu lại tung tích cho Cố Trường Ca, lo lắng Cố Trường Ca đến lúc đó không tìm tới được nơi này.
Dù sao Tiên Cổ đại lục quá lớn.
Cho nên vì để phòng vạn nhất, nàng vẫn nên chuẩn bị nhiều một chút.
Mà hết thảy cũng không bị người nào phát giác được.
Nhìn về phía trước Diệp Lăng đang có chút hưng phấn, Doãn Mi trong mắt có tia đùa đùa cợt chợt lóe lên, nội tâm không nhịn được buồn cười nói, " không chỉ giúp chủ nhân cõng nồi, hiện tại còn giúp chủ nhân tìm cơ duyên. Cũng là làm khó ngươi rồi."
Hết chương 213.