Chương 229. Thất công chúa vẫn lạc
"Cố Trường Ca, nên xử lý nàng như thế nào?" Cố Tiên Nhi sau đó nhìn về phía thất công chúa đang chật vật không thôi trước mặt, mở miệng hỏi, định nghe theo ý kiến của Cố Trường Ca.
Nàng tự nhận là đã "Nghĩ thông suốt" những thứ này, cách nhìn đối với Cố Trường Ca đã thay đổi rất nhiều.
Khi nói chuyện, ngữ khí cũng không có địch ý nồng đậm như trước nữa.
"Ngươi vừa gọi ta là gì?" Nghe vậy, Cố Trường Ca lườm nàng một cái.
Lúc bình thường hắn đối với Cố Tiên Nhi xác thực biểu hiện rất nhượng bộ, nhưng cũng có ranh giới cuối cùng nhất định, còn chưa tới mức để Cố Tiên Nhi trèo lên đầu hắn ngồi. Dù sao nhà cũng phải có nóc.
Lúc này, cũng chính là lúc để nàng biết trưởng ấu tôn ti, thứ tự lớn nhỏ.
Bất quá bây giờ điều làm Cố Trường Ca có chút tậc lưỡi chính là, Cố Tiên Nhi đang bị người khác đuổi giết, vậy mà điểm khí vận vẫn đang tăng lên vèo vèo. Chẳng lẽ nha đầu kiêu ngạo, coi trời bằng vung này còn có thiên phú chưa được khai thác.
Nói không chừng hắn đột nhiên hiện thân còn đánh gãy thời cơ đột phá của Cố Tiên Nhi cũng nên.
Cố Trường Ca tất nhiên là có tâm tư muốn bảo hộ Cố Tiên Nhi.
Chỉ bất quá dựa theo tình huống trước mắt mà nói, để nàng tự mình phát triển vẫn là tốt nhất, nhiều thêm một ít ma luyện cũng không phải chuyện gì xấu.
Đương nhiên, ức hiếp ức hiếp nàng một chút, cũng là một việc khá thú vị.
Rõ ràng trong lòng rất giận, lại không thể làm gì được mình, nhìn khá là buồn cười.
...
Cố Trường Ca ngược lại là đang suy nghĩ về sau có nên giúp nàng an bài một chút "Cơ duyên " hay không.
Tỉ như đem nồi đen úp lên trên đầu nàng? Giúp nàng chế tạo thêm nhiều địch nhân chẳng hạn.
Đến lúc đó nếu nàng thật sự đánh không lại, bản thân mình sẽ hiện thân làm anh hùng cứu mỹ nhân?
"Cố Trường Ca ngươi hãy nằm mơ đi, đừng mơ tưởng ta gọi ngươi là ca ca."
Cố Tiên Nhi nghe vậy, bộ dáng vô cùng lạnh nhạt, thế nhưng chẳng biết tại sao sau lưng nàng bỗng nhiên cảm nhận được một trận ớn lạnh.
Chẳng lẽ có người đang kín đáo âm thầm chuẩn bị hại nàng?
Cố Trường Ca cũng không thèm để ý thái độ của nàng, thần sắc nghiền ngẫm nhìn nàng nói, " giết hay là không giết, cái này ngươi tự mình quyết. Ta đem nàng giao cho ngươi, tự nhiên là sẽ không quản nữa."
Hắn nói rất đơn giản, nhưng trên thực tế có mấy phương diện đã cân nhắc kĩ.
Thất công chúa này, xem như chính là chuyên môn sinh ra để cho Cố Tiên Nhi thăng cấp điểm kinh nghiệm, hiện tại không xuống tay thì về sau cũng sẽ phải xuống tay. Cho nên bất kể nói thế nào đi chăng nữa, Cố Tiên Nhi đều sẽ đối diện với cục diện như ngày hôm nay.
Hắn đem vấn đề ném cho nàng, cũng là muốn thuận tay đem lửa giận của Hải Vương cung chuyển một chút lên người nàng.
Những vị sư tôn sau lưng nàng kia cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.
Ai kêu nha đầu này trước đó còn cáo mượn oai hùm, lôi hắn ra làm cờ hiệu, kéo cho hắn không ít cừu hận như thế.
Không xuất thủ giáo huấn nàng một trận, Cố Trường Ca đã khoan dung độ lượng với nàng lắm rồi.
Nào có chuyện để Cố Tiên Nhi hố hắn chứ?
"Hừ, biết ngay ngươi cứu ta không có hảo tâm mà."
Lỗ mũi Cố Tiên Nhi phát ra một tiếng hừ nhẹ.
Nàng cũng minh bạch ý tứ của Cố Trường Ca, Hải Vương cung tốt xấu gì cũng thống ngự vô số vô thượng thế lực của Hải tộc, loại chuyện như giết thất công chúa này, Cố Trường Ca khẳng định sẽ không chịu tự mình cõng nồi rồi.
Hắn tương đương với đã tận tâm tận lực.
Cho nên, đến lúc đó Hải Vương cung muốn trả thù, thì nhất định sẽ tìm nàng.
Trong lòng gia hỏa Cố Trường Ca này vẫn toàn là chủ ý xấu.
"Vi huynh không ngại vạn dặm xa xôi chạy đến cứu ngươi, ngược lại còn bị ngươi ghét bỏ. Cố Tiên Nhi, ngươi thật là làm trái tim vi huynh băng giá đó ."
Lúc này, Cố Trường Ca vẫn còn nhàn nhã trêu chọc nàng vài câu, thần sắc không có chút nào chột dạ vì bị nàng phát hiện ra tâm tư.
Có những lúc khờ cực kì, lại có những lúc rất thông minh quỷ quái..
Thật sự là để cho người ta nhịn không được muốn ức hiếp nàng.
"Thất công chúa, ngươi thấy ta nói có sai không? Ngươi có dũng khí đụng ta một chút, tất cả các ngươi đều phải chết."
Mà lúc này, Cố Tiên Nhi nhìn về phía thất công chúa trước mặt, thần sắc đang hoàn toàn trắng bệch, sợ hãi, thậm chí tuyệt vọng, lộ ra một luồng ý cười nói.
"Đừng có giết ta, ta nguyện ý thần phục" thất công chúa không cam lòng mà tuyệt vọng, đang không ngừng cầu xin tha thứ.
Lúc này nàng không có chút cao cao tại thượng nào, tất cả tự tin đã bị Cố Trường Ca đánh rớt, đạo tâm sụp đổ.
Mặc dù nàng còn có bảo vật bảo vệ tính mạng cuối cùng, nhưng tu vi bị phong, không có cách nào vận dụng được.
Hiện tại hoàn toàn là một con đường chết.
Tiên Cổ đại lục mở ra, thế hệ trẻ tuổi tranh phong, tự nhiên người thắng thì sống, kẻ bại thì chết.
"Muộn rồi, lúc ngươi muốn giết ta thì nên suy nghĩ đến kết cục như hiện tại."
Thần sắc Cố Tiên Nhi không chút biến hóa, hắc sắc đại đao xuất hiện, đao mang phá không, trực tiếp chém xuống.
Phốc một tiếng!
Huyết quang văng khắp nơi!
Hải Vương cung thất công chúa vẫn lạc!
Hết chương 229.