Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 239. Truy nã

Chương 239. Truy nã

" Truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn xuất hiện."
Lúc này, một vị lão ẩu đồng tử giống như rắn mở miệng nói, thanh âm âm lãnh, để cho người ta nhịn không được tê cả da đầu.
Trong tay nàng, cũng có một cái phù văn như thế đang không ngừng lóe lên quang hoa.
"Cho nên đây cũng là mục đích ta triệu tập tất cả mọi người đến đây." Một vị lão giả khác thân hình cao lớn nói, hắn mọc ra một đôi sừng sơn dương, rất có hương vị tiên phong đạo cốt.
Nhưng mà lời nói ra, lại mang theo lãnh ý.
Những lão giả còn lại cũng nhao nhao gật đầu, ánh mắt mang theo lạnh lùng nói, " xem ra tin thám báo là thật, hắn là tới để lấy đi di tồn của Luân Hồi Thiên Tôn. Thật không ngờ đã lâu như vậy rồi, vốn cho rằng cái nô ấn này chỉ là tin đồn cổ lão, không ai có thể chứng thực...."
"Nhưng không nghĩ tới hôm nay vậy mà thật sự hiển hóa, thật khiến cho người ta khó có thể tin."
Nói đến đây, có một vị lão giả mỏ ưng, thần sắc e ngại vô cùng, cảm nhận được áp chế tuyệt đối đến từ sâu trong linh hồn.
Trên cánh tay của hắn đạo phù văn kia đang nóng lên, đơn giản giống như sinh ra đã có ,bất kể như thế nào cũng khó mà xóa đi.
Qua nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nổi lên bao giờ.
Thậm chí nói bọn hắn cũng cảm thấy nô ấn chỉ là lời đồn, không tin được là thật.
Ngay từ đầu tất cả mọi người cho rằng là như vậy, thẳng đến hôm nay bọn hắn mới khiếp sợ không gì sánh nổi, lúc này mới cảm giác được sự tồn tại của phù văn nô ấn này.
Trong đó có lực lượng áp chế tuyệt đối, có thể tuỳ tiện quyết định đến sinh tử của bọn hắn.
Đây chính là nô ấn, có thể hiệu lệnh áp chế tất cả mọi người bọn hắn.
Nô ấn này đã thấm sâu vào trong huyết mạch của bọn hắn, từ tổ tiên truyền thừa tới tận bây giờ.
Sau khi biết được tính chân thực của việc này, đầu tiên bọn hắn cảm thấy chấn kinh, sau đó là nổi giận, không thể tin được!
Hiện tại việc duy nhất bọn hắn muốn làm đó chính là thủ tiêu vị truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn kia.
Tổ tiên của mỗi người bọn hắn là nhân vật cường đại đến nhường nào.
Cho dù là bây giờ sừng sững tại trung ương Tiên Cổ đại lục, thống ngự bốn phía, bộ tộc có được Chân Long huyết mạch kia đối mặt với tổ tiên của bọn hắn cũng phải khách khí, không dám khinh thị.
Thế nhưng cuối cùng ai cũng không ngờ được tổ tiên của bọn hắn lại bị Luân Hồi Cổ Thiên Tôn trấn áp, còn bị gieo xuống nô ấn vào trong huyết mạch cùng thần hồn, để đời đời kiếp kiếp hậu nhân của bọn hắn phải thủ hộ đồ vật Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cho truyền nhân.
Bây giờ, truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn kia hiện thân, cũng đã tới gần nơi này, làm bọn hắn hết sức đề cao cảnh giác.
Dù sao không người nào nguyện ý lại đột nhiên thần phục người xa lạ, hiến tế hết thảy cho hắn.
Loại chuyện này, ai nguyện ý?
Trừ phi đầu óc choáng váng.
Cho nên bọn hắn đều nhanh chân chạy đến thương nghị, xem phải giải quyết chuyện này thế nào, mặc kệ là vận dụng thủ đoạn gì, truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn cuối cùng đều phải chết.
"Luân Hồi Thiên Tôn ngộ đạo thạch, bây giờ bị mấy đại gia tộc chúng ta chia nhau chấp chưởng, đã không biết bao nhiêu năm, ai cam tâm nhường lại. Thậm chí còn có thuyết pháp, gần đây còn có thể ẩn tàng vài động phủ mà Luân Hồi Thiên Tôn lưu lại , bên trong cất giấu rất nhiều bảo điển cùng nội tình của Luân Hồi Thiên Tôn "
"Có lẽ chìa khóa mở ra những động phủ kia, đang ở ngay trên người tên truyền nhân kia."
Mấy vị lão giả sắc mặt lộ vẻ tinh mang, đang bàn bạc xem làm sao cướp được những động phủ này đến tay.
Di tồn mà Luân Hồi Thiên Tôn lưu lại, tự nhiên là phải để cho bọn hắn.
Một tên truyền nhân đột nhiên xuất hiện là cái thá gì mà cũng dám ngấp nghé bảo tàng của bọn hắn?
" truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn, hẳn là đến từ ngoại giới, niên kỷ sẽ không quá lớn, dựa theo ước định của đám lão ngoan đồng ở ngoại giới kia, thực lực của đám thế hệ trẻ tuổi ngoại giới kia, cao nhất bất quá chỉ là Hư Thần cảnh thôi."
"Nói cách khác truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn, thực lực nhiều lắm cũng chỉ đến thế, không có khả năng vượt qua quá nhiều. Chỉ cần hắn dám đến nơi này, chúng ta nhất định sẽ khiến hắn có đi mà không có về, táng thân tại đây."
Mấy vị lão giả nói đến đây, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ cười lạnh, bọn hắn đã dự liệu được kết cục.
Bởi vì quan hệ của nô ấn, bọn hắn có lẽ khó mà xuất thủ, nhưng đừng quên bọn hắn còn có thể điều động những người còn lại xuất thủ.
Đến lúc đó bố trí thiên la địa võng, chờ cái gọi là truyền nhân kia tự mình đến đây chịu chết.
Dù sao từng ấy năm tới nay, chủng tộc phụ thuộc vào bọn hắn số lượng cũng không ít, tìm một vài tồn tại Thiên Thần cảnh hoặc là Thần Vương cảnh trở lên còn không phải là chuyện dễ như trở bàn tay.
"Gần đây phải chú ý tới những kẻ xa lạ kia, nhất là người tới từ ngoại giới, thà rằng giết nhầm còn hơn bỏ xót."
Ngay lập tức, mấy vị lão giả bắt đầu hạ lệnh, từng đạo mệnh lệnh từ nơi này truyền đạt đi, toàn bộ di tích cũng bắt đầu giới nghiêm.
Chỉ có giết truyền nhân của Luân Hồi Thiên Tôn, bọn hắn mới có cơ hội tự do.
Oanh!
Mà rất nhanh, từng đạo khí tức kinh khủng bốc lên tới tận trời, sôi trào mãnh liệt, hướng về khắp nơi.
Từng thân ảnh khí tức cường đại xuất hiện ở trên không, bắt đầu tuần sát tất cả người khả nghi ở bốn phía.
Giờ khắc này, địa vực ở phụ cận khu di tích, đại lượng bản thổ sinh linh đang hội tụ lại, nghe theo phân phó của các tộc lão, chuẩn bị bày ra thiên la địa võng, đuổi bắt người nào đó.
"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ chúng ta bị phát hiện rồi?"
Diệp Lăng đang mang theo Xích Linh cùng Doãn Mi lặng lẽ tiến vào khu di tích, sắc mặt bỗng nhiên kịch biến.
Hắn cảm thụ được mấy đạo khí tức cường đại lướt qua trên đỉnh đầu, thần thức cường đại đảo qua tứ phương, giống như là nghiền nát hết thảy.
Cái này khiến trong lòng hắn kinh nghi bất định.
Nếu như không phải lá gan đủ lớn, đã từng trải không ít chuyện thì giờ này hắn sợ rằng cũng phải lùi bước.
"Vì cái gì đột nhiên lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy, bọn hắn đang tìm kiếm cái gì sao?" Xích Linh nhướng mày nói.
Hết chương 239.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất