Chương 247. Dã tâm của Hắc Minh
"Nếu như ta sớm có được thứ nghịch thiên như thế này, thì tu vi bây giờ đã không dừng lại ở Thần Thông cảnh "
Mà rất nhanh, sau khi Hắc Minh hít một hơi thật sâu rốt cục cũng tỉnh táo lại.
Hắn thề trong long rằng, Giá Y Tiên Công này ngàn vạn không thể để lộ ra ngoài.
Cũng may bộ phận Giá Y của Giá Y Tiên Công sẽ không bại lộ nguyên bản của hắn, cũng không khiến hắn dính phải phong hiểm gì.
Điều này khiến Hắc Minh hạ quyết tâm.
"Bất quá trước hết nghĩ biện pháp thử một chút, bộ phận Giá Y Tiên Công ngược lại không nhìn ra điều khác thường gì, cùng công pháp tu hành bình thường không sai biệt lắm, nhưng lại cao thâm vô cùng, cũng rất khó hiểu"
Hắc Minh chau mày nghiêm túc suy nghĩ, dạo bước về bên trong nhã gian.
Hắn rất nhanh chọn mục tiêu là mầy tùy tùng bên cạnh người mình, dự định trước tiên thử một chút xem hiệu quả thế nào.
Mà Hắc Minh cũng không hề mảy may chú ý, hư không sau lưng đã trở thành một trận mơ hồ, có một ánh mắt đang chăm chú nhìn nhất cử nhất động của hắn.
Sau đó, không gian nơi này run rẩy một chút.
Ánh mắt này cũng rất nhanh biến mất không thấy gì nữa.
Cố Trường Ca rời khỏi.
Hắn ban cho Hắc Minh đoàn tia sáng kia là có động tay động chân một chút, chỉ cần hắn muốn thì bất cứ lúc nào cũng có thông qua con mắt của Hắc Minh, thấy rõ tất cả những gì Hắc Minh thấy.
Dạo gần đây hắn làm việc luôn thích lưu lại hậu chiêu, coi như không có ích lợi gì thì cũng chẳng sao.
Chuyện này cũng không phải chuyện gì to tát.
Mà Hắc Minh giờ phút này cũng hưng phấn rời khỏi nhã gian, chuẩn bị trở về Hắc Thiên Ưng nhất tộc.
Kỳ thật mục tiêu quan trọng nhất của hắn là tỷ tỷ của hắn, Hắc Nhan Ngọc.
Trong lòng hắn dã tâm bừng bừng.
Dù sao thiên phú tỷ tỷ hắn được công nhận là người nổi bật trong ngũ đại Tiên Cổ tộc đàn hiếm người có thể sánh vai.
Huyết mạch phản tổ, vẻ bề ngoài của nàng không có chút nét đặc thù của Hắc Thiên Ưng tộc.
Trong một đám Tiên Cổ tộc đàn của Tiên Cổ đại lục, nàng đủ khả năng đứng vào hàng đầu.
Hiện nay tu vi đã tới Hư Thần cảnh trung kỳ.
"Nếu như Giá Y Tiên Công thật sự có tác dụng nghịch thiên như vậy mà nói, ta thật ra có thể để tỷ tỷ cùng học, dù sao chuyện này cũng không tổn thất gì "
Hắc Minh hiện tại đối với hắn tỷ tỷ cũng không có bao nhiêu ác ý.
Từ nhỏ sống ở dưới hào quang sáng chói của vị tỷ tỷ thiên tài, hắn bất quá là củi mục mà thôi, ban đầu cũng rất oán hận không cam lòng.
Căn bản không muốn thừa nhận bản thân là đệ đệ của nàng.
Chuyện này đối với hắn mà nói, cũng không phải là chuyện gì đáng được ăn mừng cao hứng, ngược lại là một chuyện khuất nhục.
Nhưng bây giờ có được Giá Y Tiên Công, hắn chắc chắn về sau bản thân rất nhanh sẽ vượt qua tỷ tỷ Hắc Nhan Ngọc.
Dù sao phía sau hắn là đấng tối cao a!
Hắn là tín đồ trung thành của vị đấng tối cao kia!
"Đọc tên thật của người, có thể nhìn thấy được sinh tử"
Nhớ tới câu nói này, trong lòng Hắc Minh đều là hưng phấn cùng kích động.
Sau đó, Cố Trường Ca đem chuyện mưu đồ Hắc Thiên Ưng cùng ngũ đại tộc quần tạm thời gác sang một bên.
Dù sao hắn đã bày ra quân cờ, đã an bài thỏa đáng hết thảy.
Không chút hoang mang.
Hiện tại liền an tâm ở phía sau màn làm "Người thành thật", không lộ diện trực tiếp tham gia bất cứ việc gì, đến lúc đó trực tiếp hái quả chín không phải tốt hơn sao?
Đương nhiên, Cố Trường Ca cũng không phải chuyện gì cũng bỏ mặc.
Hắn hiện tại cũng đang bắt đầu cân nhắc chuyện của Diệp Lăng, so sánh với Hắc Minh thì tên kia mới là người được hắn tự tay sắp xếp kịch bản củi mục nghịch thiên quật khởi.
Cố Trường Ca kỳ thật vẫn muốn biết khí vận chi tử Diệp Lăng tiếp theo chuẩn bị làm những gì.
Đương nhiên lúc này phải tìm cơ hội làm chút tác động, nếu không thủ đoạn hắn sắp xếp trên người Xích Linh - truyền nhân Chu Tước nhất tộc coi như uổng phí.
Về phần dùng thủ đoạn gì? Đương nhiên vẫn là ly gián khiêu khích.
Lòng người dễ loạn nhất.
Chuyện này Cố Trường Ca đã thấy nhiều thành quen rồi.
Chính như Nguyệt Minh Không từng nói, ý nghĩ xấu xa trong đầu Cố Trường Ca nhiều không đếm xuể, Diệp Lăng đắc tội hắn, đương nhiên hắn sẽ khiến Diệp Lăng sống không bằng chết, sau đó tặng hắn một cái chết bi thảm.
"Lúc này có thể chế tạo cho Diệp Lăng một chuyện ngoài ý muốn được rồi, Doãn Mi cũng đã đến lúc lên sàn diễn."
Cố Trường Ca híp mắt.
Ông!
Thân ảnh của hắn nhoáng một cái rời khỏi nơi này, đi về khu vực còn lại.
Khu di tích này phạm vi rất lớn, ngoại trừ khu vực ở giữa là thành trì ra, còn lại toàn bộ đều là dãy núi cùng phế tích, còn có rất nhiều sơn lĩnh cùng hồ nước bị sụp đổ.
Ai biết Luân Hồi Cổ Thiên Tôn đem kia cái gọi là động phủ Thiên Tôn kia cất giấu ở đâu.
Cố Trường Ca không định đi tìm, cũng không có thời gian.
Thừa dịp đoạn thời gian này, đi lật thêm một vài tổ mộ, sớm ngày đem tu vi đột phá đến Thánh Cảnh quan trọng hơn bất cứ chuyện gì.
Sau đó, Cố Trường Ca liền bắt đầu tìm tòi ở khu vực này, giữa dãy núi cao lớn hùng vĩ, kỳ thật còn ẩn giấu rất nhiều mộ huyệt.
Dù sao nơi này cũng là căn cứ từ thời đại Tiên Cổ cho tới bây giờ, trải qua ít nhất mấy kỷ nguyên, thời gian dài đến mức dọa người.
Một vài cổ thi khi còn sống thực lực kinh người đến cực điểm, thậm chí bước vào chuẩn Chí Tôn cảnh.
Chuẩn Chí Tôn, Chí Tôn, kỳ thật đều có thể xưng là cường giả Chí Tôn cảnh , nhưng trên bản chất vẫn khác biệt rất nhiều.
Hai cảnh giới cách nhau như trời với đất !
Bởi vì chuẩn Chí Tôn cảnh cùng những cảnh giới còn lại khác biệt, cũng không phải chia nhỏ thành 4 kỳ: sơ, trung, hậu, đỉnh phong mà chia làm Cửu Trọng Thiên!
Chuẩn Chí Tôn cảnh khi Cửu Trọng Thiên viên mãn, tu sĩ có thể xưng là chân chính Chí Tôn!
Đến lúc này, mới thật sự có thể nhìn xuống vạn cổ chúng sinh, thọ Nguyên vượt qua trăm vạn năm, gần như không chết.
Giống như lúc trước Thiên Nguyên cổ Chí Tôn, thân thể bị Bát Hoang Ma Kích xuyên qua, sớm đã vỡ tan, tinh hoa cùng thần tính bị đánh mất.
Cố Trường Ca cho dù thôn phệ, kỳ thật cũng không thôn phệ được bao nhiêu.
Mà một số thi thể chuẩn Chí Tôn, rất có thể sẽ phát sinh dị biến, sinh ra các loại vật ly kỳ cổ quái.
Cơ thể biến dị, toàn thân lông tóc, chuyển sang màu đỏ cũng là chuyện rất bình thường.
Hết chương 247.