Chương 255. Nguyệt Minh Không thăm dò
"Bất quá trên thân hắn, không có cảm giác thâm bất khả trắc giống như Trường Ca đạo huynh " Diệp Lang Thiên lại khẽ lắc đầu.
Vương Vô Song cách đó không xa, trong ánh mắt phù văn màu vàng lóe lên.
Hắn cũng chú ý tới sự đáng sợ của Long Đằng.
"Hi vọng ta không tới trễ a "
Nơi xa, Cố Tiên Nhi hóa thành lưu quang, trèo đèo lội suối, tốc độ cực nhanh, không bao lâu liền thấy khu cổ địa này,
Mảnh nguyên thủy cổ địa này trên không thỉnh thoảng có thần hồng vút qua không trung.
Tất cả tu sĩ cùng sinh linh đều bay về cùng một phương, rõ ràng đều là hướng về nơi Cố Trường Ca cùng Long Đằng hẹn quyết đấu.
Nàng một đường chạy đến, lén lén lút lút xen lẫn vào những nơi có nhiều người, sợ một lát nữa sẽ bị Cố Trường Ca nhận ra.
Bất quá Cố Tiên Nhi rất nhanh thất vọng.
Cố Trường Ca cho tới bây giờ cũng không hề hiện thân, ngay cả cái bóng cũng không thấy.
Nàng thậm chí hoài nghi với tính cách xấu xa của Cố Trường Ca, có khi Long Đằng bị hắn cho leo cây cũng nên.
Đương nhiên, nàng cũng chỉ là đoán bừa mà thôi.
"A, kia là bạch ngọc liễn xa của Minh Không tỷ tỷ "
Bỗng nhiên, Cố Tiên Nhi chú ý tới trên bầu trời cao.
Có chín dị thú nhìn giống Thần Hoàng Hoang Cổ đang kéo một cỗ xe bằng bạch ngọc lao nhanh tới.
Chiếc xe kéo bạch ngọc tỏa sáng lấp lánh dừng ở giữa không trung, tỏa ra bảy sắc cầu vồng , những đám mây bay xung quanh, vô cùng bất phàm.
Trong đó mơ hồ hiện ra một bóng dáng thướt tha yêu kiều.
Nàng nhận ra đây là phương tiện đi lại của Nguyệt Minh Không.
Bất quá Cố Tiên Nhi thích một thân một mình, sau khi đi vào Tiên Cổ đại lục, cũng không đi tìm Nguyệt Minh Không.
Nàng cũng biết lúc nàng bị thất công chúa Hải Vương cung truy sát, Nguyệt Minh Không muốn đến đây trợ giúp nàng, bất quá bị người khác ngăn lại.
Không giống với Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không đối tốt với nàng, nàng có thể cảm nhận được là xuất phát từ thật tâm thật ý, cũng không phải giả vờ làm như vậy.
Trên trời cao có thể thấy rất nhiều thần quang xuất hiện, đại chiến lần này hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.
Mặc dù thế hệ trước Tiên Cổ đại lục, cùng các thế lực đạo thống ở ngoại giới từng thương nghị qua, không thể nhúng tay vào việc này.
Nhưng lúc này, vẫn có một ít thế hệ trước đang chăm chú quan sát.
Dù sao Long Đằng đại diện cho hi vọng của Tiên Cổ Long Tộc nhất mạch.
"Đây chính là vị hôn thê của Cố Trường Ca sao?"
" Nữ tử tên là Nguyệt Minh Không?"
Lúc này, ánh mắt Long Đằng xoay chuyển, bên trong đôi mắt dường như có rất nhiều ngôi sao đang chuyển động.
Hắn nhìn chằm chằm vào bên trong liễn xa bạch ngọc đang dừng ở chân trời, ánh mắt nóng rực nhìn bóng dáng thướt tha yêu kiều trong đó.
Tựa như có thể nhìn thấu tầng tầng màn che.
"Bỏ tên họ Cố kia đến bên ta, nàng thấy thế nào ?"
Lúc này, trên khuôn mặt lạnh lùng của Long Đằng, hiếm thấy lộ ra nụ cười, nhìn về phía chân trời cách đó không xa.
Long Đằng mở miệng ở trước mặt tất cả mọi người, câu nói này tựa như lôi âm cuồn cuộn, nhưng lại ẩn chứa một loại đạo vận đáng sợ.
Không ít tu sĩ cũng cảm giác lỗ tai chấn động, khí tức cuồn cuộn, có người kém chút nữa ngã xuống đất.
Bọn hắn kinh hãi cùng ngạc nhiên.
Sau đó, nghe rõ lời này của Long Đằng , không ít người sắc mặt càng thêm kịch biến.
Nguyệt Minh Không thân phận bực nào? Nữ Đế tương lai của Vô Song tiên triều ở Ngoại giới, cao quý không tả nổi.
Tên Long Đằng này thật sự rất to gan, có dũng khí nói với nàng như vậy?
Ngay lập tức, rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi cũng trợn mắt nhìn hắn.
Đương nhiên cũng có người biết, cừu hận giữa Long Đằng và Cố Trường Ca chính là bởi Nguyệt Minh Không mà ra.
Cái gọi là hồng nhan họa thủy chính là như thế.
"Gặp qua người muốn chết nhiều rồi, chưa thấy người nào muốn chết đến như vậy."
Lúc này, bên trong liễn xa bạch ngọc truyền ra thanh âm thanh lãnh đạm mạc, tựa như tiếng trời, dường như không chứa một tia cảm xúc.
Phảng phất đang nói chuyện với một người chết.
Bất quá, chỉ có Nguyệt Minh Không biết trong mắt nàng đang xuất hiện dị sắc.
Long Đằng tự tìm đường chết.
Nàng đương nhiên cũng đến xem trò vui, cũng không nghĩ tới Cố Trường Ca đáp lại nhanh như vậy, lập tức nói muốn đến giết Long Đằng.
Nếu như nàng nhớ không lầm, trên người Long Đằng có được một giọt Chân Long huyết.
Lân phiến cứng rắn nhất của Chân Long bị xé rách, mới có thể xuất hiện chân huyết, vô cùng trân quý, có rất nhiều tác dụng.
Trùng hợp nàng biết ngưng luyện như thế nào, Cố Trường Ca có lẽ cũng không biết chuyện này.
"Tính cách này, ta thích!"
Long Đằng nghe vậy, không giận chút nào, ngược lại lộ ra ánh mắt thưởng thức.
Hắn thích nữ tử có tính cách như thế này.
Càng thêm cường thế, càng có cảm giác chinh phục.
"Lời này thật sự làm bản cung cảm thấy kinh tởm."
Nhưng mà kèm theo giọng nói lạnh lùng, Nguyệt Minh Không ngồi trong liễn xa bạch ngọc đại mi bỗng nhiên nhíu một cái.
Nàng xuất thủ.
Nàng vốn là không có chút hảo cảm nào với Long Đằng, nghe được câu này của hắn là nàng càng cảm thấy ghét hơn.
Nhịn không được muốn ra tay với Long Đằng trước Cố Trường Ca.
Tranh tranh tranh!
Giữa Hư không như có kiếm quang bắn ra, một kiếm lại một kiếm , bỗng nhiên phảng phất như những sợi dây leo màu trắng bạc, đánh về phía Long Đằng, băng lãnh mà chói mắt, nhìn giống như hàng vạn thanh trường kiếm màu bạc!
Tất cả mọi người kinh sợ đến ngây người, không nghĩ tới Nguyệt Minh Không đột nhiên sẽ không nói một tiếng trực tiếp ra tay với Long Đằng.
Nháy mắt trong hư không có hào quang sáng chói đang toả ra.
Đây là Đế thuật cường đại của Nguyệt Minh Không.
Nàng đã đột phá đến Hư Thần cảnh, bây giờ tu vi thật sự so với Long Đằng mặc dù vẫn yếu hơn không ít.
Thế nhưng nàng lại không sợ chút nào.
Đương nhiên nàng cũng muốn biết thực lực của Long Đằng rốt cuộc mạnh cỡ nào, cho nên muốn thăm dò một chút.
Hết chương 255.