Chương 279. Liên tưởng
"Dạ Lâm? Diệp Lăng"
"A, thật sự rất quen tai, Chẳng lẽ là tên Diệp Lăng kia."
( Dạ Lâm và Diệp Lăng trong tiếng Trung đọc gần giống nhau)
Nghe được lời này của Khổng Dương, một số người còn có chút không hiểu, nhưng suy nghĩ kỹ một chút cảm thấy rất đúng.
Cả người đều ngây dại, con mắt trừng lớn, sau lưng dâng lên hàn ý.
Bề ngoài của Diệp Lăng ngay từ đầu hoàn toàn rất xấu xí, nhưng đằng sau hắn thể hiện ra thủ đoạn khiến đám người chấn kinh, kia đã là thực lực ngang tuổi trẻ chí tôn.
Bọn hắn lúc ấy cũng không suy nghĩ nhiều, nhưng bây giờ nghĩ lại, một người có được thực lực ngang tuổi trẻ chí tôn , tại sao lại trở thành tùy tùng của Xích Linh chứ?
Hắn có ý đồ gì?
Mà nay kết hợp với lời Khổng Dương vừa nói, bỗng nhiên khiến bọn hắn cả người phát lạnh, từ đầu đến chân đều lạnh như băng.
"Dạ Lâm - Diệp Lăng ... cái tên này, chẳng lẽ không phải trùng hợp "
Giọng nói của bọn hắn cũng đang phát run, đương nhiên biết người huynh đệ kia của Bạch Liệt, tên là Diệp Lăng, ban đầu người thừa kế ma công bị truyền khắp nơi, cũng là cái tên này.
Lúc trước Diệp Lăng giới thiệu bản thân, bọn hắn cảm thấy danh tự này có chút quen thuộc.
Nhưng bây giờ bị Khổng Dương nói như vậy , tất cả mọi người đều sợ ngây người.
Chuyện này chỉ sợ là Diệp Lăng cố ý, bởi vì hắn căn bản không thèm để ý những thứ này, cũng không sợ bọn hắn biết.
Dù sao Diệp Lăng có thể tuỳ tiện thay đổi gương mặt cùng thân phận tiếp tục chạy trốn .
Đây cũng quá khoa trương đi!
Nghĩ tới những thứ này, bọn hắn nhịn không được phát run.
"Xích Linh tiểu thư cùng thiên nữ Doãn Mi, vậy mà tin tưởng Diệp Lăng như thế, chuyện này quá nguy hiểm ."
" Hai nàng hiện tại đang ở cùng với Diệp Lăng, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều, cũng không biết Diệp Lăng có kế hoạch gì mà muốn mang hai người bọn họ đi !" vẻ mặt của Khổng Dương ngày càng âm trầm, nắm đấm nắm chặt, hận mình hiểu ra quá muộn.
"Xem ra chúng ta chỉ có thể truyền ra tin tức, nói Diệp Lăng hiện thân ở chỗ này, để những tu sĩ còn lại cũng chạy đến đây, bằng không hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi!"
Rất nhanh, đám người thương nghị tìm ra phương pháp này.
Chỉ có thể hi vọng như vậy mới có thể khiến Diệp Lăng kiêng kị, không dám tùy tiện ra tay với Xích Linh cùng Doãn Mi!
Khổng Dương cũng chậm rãi gật đầu nói, " Việc này cấp bách, khiến bại lộ hành tung của Diệp Lăng, Xích Linh cùng thiên nữ Doãn Mi cũng sẽ an toàn hơn một chút!"
Sau đó, đám người nhao nhao hành động, lấy các loại phù đưa tin, đem tin tức nơi này truyền ra ngoài, dự định hấp dẫn những tu sĩ còn lại đến đây thảo phạt Diệp Lăng.
Người thừa kế ma công, người người có thể tru diệt.
Ngay tại lúc đó, ngay lúc Khổng Dương cho người tản ra đem tin tức của Diệp Lăng truyền ra khắp nơi.
Trên dãy núi hoàn toàn hoang sơ cách nơi đây ba vạn dặm, ba người Diệp Lăng, Xích Linh, Doãn Mi đang ở nơi này, thần sắc vội vàng hướng về một tòa cổ trấn phía trước.
Trên dãy núi cây cối rất cao lớn cổ lão, dây leo như mây, khiến ba người đi lại ở chỗ này, trong thời gian ngắn cũng sẽ không bị người khác phát hiện.
Đem so sánh với hơn một tháng trước, bây giờ ba người có vẻ hơi chật vật, trên khuôn mặt dính không ít vết máu, bởi vì trên đường đi gặp phải sự truy sát của Hắc Thiên Ưng tộc đàn.
Hành tung của ba người rốt cục vẫn bị bại lộ.
Bởi vì nô ấn, một số cường giả của Hắc Thiên Ưng nhất tộc, có thể nhờ vào đó cảm giác được mơ hồ vị trí của Diệp Lăng, từ đó xác định được phương hướng của hắn.
Mà bên trong ba người, tựa hồ còn ẩn ẩn có ba động truyền đến, khiến bọn hắn vừa vui mừng, lại có chút hoang mang.
Giống như có người đang truyền lại cho bọn hắn vị trí chính xác của Diệp Lăng.
Chính vì nguyên nhân này, dẫn đến ba người Diệp Lăng đoạn thời gian này, đang cố gắng tránh né sự truy sát này.
Bất quá Diệp Lăng ngược lại dưới cơ duyên xảo hợp, đột phá tu vi, trên đường còn tìm được một chút đồ tốt.
May mắn này khiến Xích Linh cũng không biết nói gì.
Ngược lại nàng cùng Doãn Mi, nhiều lần rơi vào hiểm cảnh may mắn giữ được cái mạng, trên đường đi thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi, rất nhiều lần kém chút nữa thì trọng thương.
Hai nàng nhưng không có vận khí tốt như Diệp Lăng , cả đoạn đường đồng hành cùng Diệp Lăng tìm kiếm cơ duyên, hai nàng cùng lắm là gặp vài cọng linh dược tương đối không tệ.
Trừ cái đó ra không thu hoạch được gì.
Ngược lại còn thụ thương không ít.
Xích Linh là người nghĩa khí cùng giữ chữ tín, đã đáp ứng Diệp Lăng phải đi cùng hắn, vậy sẽ không dễ dàng đổi ý.
Chỉ bất quá nàng nghĩ mãi mà không ra, vì sao mỗi lần đều có thể bị người khác phát hiện, bất kể Diệp Lăng đưa bọn hắn tránh đi đâu, đều có thể bị tìm ra.
Nàng hoài nghi trên thân Diệp Lăng có đồ vật gì đó, có thể khiến đối phương truy tung tung tích của ba người bọn họ .
Thế nhưng nói ra lời này, Diệp Lăng lại không tin chút nào.
Đối với chuyện này Xích Linh cũng không có cách nào, Diệp Lăng khiến nàng rất thất vọng.
"Lão Quy, ta cảm giác được chỗ của động phủ , ngay tại bên trong tòa cổ trấn phía trước "
Lúc này, trên mặt Diệp Lăng lộ vẻ hưng phấn, đang nói chuyện cùng lão Quy bên trong mặt dây chuyền.
Dự cảm này rất mãnh liệt, một đường tìm tới, dựa vào dự cảm kia hắn tránh thoát không ít nguy cơ, thậm chí còn thu hoạch được một chút chỗ tốt.
Bây giờ dự cảm này khiến hắn càng thêm vững tin.
"Đúng rồi lão Quy, ngươi nói xem nguyên nhân là gì? Vì sao bất kể ta tránh chỗ nào, cũng bị những sinh linh kia tìm được?"
Diệp Lăng sau đó lại hỏi.
Chuyện này khiến hắn rất phiền muộn,
Hết chương 279.