Chương 281. Doãn Mi hoàn thành nhiệm vụ
Xích Linh nhìn chằm chằm Diệp Lăng, lúc này thần sắc dần dần chuyển sang lạnh lẽo, trở nên rất lạ lẫm.
Lúc này, Diệp Lăng bỗng nhiên nói muốn chia ra hành động, là có ý gì?
Chẳng lẽ sắp đến duyên chi địa hắn muốn độc chiếm?
Cho nên dự định để mình cùng hắn tách ra ?
Xích Linh cũng ngây ngẩn cả người một lúc , sau đó trái tim không khỏi có chút băng giá.
Nàng cũng không phải là ham cơ duyên của Diệp Lăng.
Nếu như không phải đáp ứng Diệp Lăng sẽ ra tay trợ giúp hắn, cũng sẽ không đến nơi này.
Tiên Cổ đại lục nhiều cơ duyên như vậy, nàng ở chỗ này đã lãng phí rất nhiều thời gian.
Nhưng bây giờ, Diệp Lăng chợt nói ra lời này, khiến Xích Linh rất không ngờ đến.
Nàng hoài nghi giữa Diệp Lăng cùng Doãn Mi có quan hệ không bình thường, cũng không phải một ngày hai ngày, bây giờ Diệp Lăng bỗng nhiên làm rõ, khiến nàng không nhịn được có chút buồn cười.
"Được thôi, Diệp Lăng ngươi đã nói như vậy, vậy chúng ta tách ra cũng tốt."
Xích Linh cũng dứt khoát, thần sắc lãnh ngạo, nhàn nhạt nói.
Nàng không giải thích gì, cũng không hỏi cái gì.
Từ hôm nay trở đi, quan hệ bằng hữu giữa nàng cùng Diệp Lăng, cũng nên kết thúc rồi.
"Tìm ra các ngươi rồi!"
Đúng lúc này, bên trên bầu trời, bỗng nhiên truyền đến uy áp vô cùng khủng bố.
Uy áp mênh mông, mây đen cuồn cuộn xuất hiện, sóng gió nổi lên mãnh liệt, trong có một vài cường giả xuất hiện, đến từ Hắc Thiên Ưng nhất tộc, Cổ Đằng Xà nhất tộc.
Trong đó tu vi yếu nhất cũng là cường giả Thiên Thần cảnh, thậm chí còn có Thần Vương cảnh.
Vì muốn bắt đám người Diệp Lăng, mấy đại tộc quần có thể nói là xuất động lực lượng cường đại nhất.
"Không được!"
Một màn này khiến Diệp Lăng biến sắc, cũng không kịp phản ứng, thân ảnh hóa thành thần hồng, bỏ chạy về phía xa.
Đồng thời truyền âm nói với Doãn Mi " không còn kịp rồi, chúng ta trốn riêng phần mình trước , đến lúc đó tụ hợp ở cổ trấn sau."
Lúc đầu hắn dự định mang theo Doãn Mi cùng nhau đi , nhưng chuyện đột nhiên xảy ra, cũng không kịp.
Mục tiêu của đối phương là hắn, nói như vậy có lẽ sẽ hấp dẫn đối thủ đuổi theo hắn.
Chắc hẳn cũng có thể giảm chút một phần gánh nặng cho Doãn Mi.
Diệp Lăng hoài nghi mấy cường giả này, kỳ thật đều là Xích Linh bỗng nhiên dẫn tới, bằng không làm sao đối phương có thể nhanh như vậy phát hiện tung tích của bọn hắn.
Nhưng bây giờ hắn cũng không thể tìm Xích Linh tính sổ.
"Còn sững sờ cái gì, còn không mau trốn đi?"
Thấy Doãn Mi có chút ngu ngơ đứng nguyên chỗ, Xích Linh nhướng mày, sau đó cũng nhanh chóng chạy trốn, đồng thời bóp nát một Thần Hành Phù, chuẩn bị rời khỏi nơi này.
Diệp Lăng khiến nàng rất thất vọng, cũng định cùng hắn phân chia ranh giới.
Về phần cơ duyên của Diệp Lăng, nàng căn bản không thèm để ý.
Rất nhanh, Diệp Lăng cùng Xích Linh cũng biến mất không thấy, nhanh chóng rời khỏi dãy núi này.
Doãn Mi ngồi trên tảng đá, nét lo lắng vẻ ân cần trên mặt cũng đã biến mất, trở nên rất bình tĩnh, thậm chí là có mấy phần giải thoát,còn có mấy phần không nỡ.
"Chủ nhân, ngài giao nhiệm vụ cho ta, ta rốt cục cũng hoàn thành rồi." Doãn Mi nhẹ giọng nói.
Đoạn thời gian này, nàng kỳ thật vẫn chưa quên nhiệm vụ Cố Trường Ca an bài cho nàng, khiêu khích ly gián quan hệ của Xích Linh cùng Diệp Lăng.
Hôm nay, chuyện này rốt cục đã thành công.
Chỉ bất quá dọc theo con đường này dẫn vô số cường giả tới, bản thân nàng thụ thương rất nặng, nàng không có vận khí tốt như Diệp Lăng cùng Xích Linh.
Dù sao địch nhân là một đám cường giả Thiên Thần cảnh, thậm chí ngay cả Thần Vương cảnh cũng không ít.
Tu vi của nàng bây giờ bất quá mới đột phá đến Phong Vương cảnh trung kỳ, chênh lệch thật sự quá lớn.
Có thể nhiều lần sống sót, là vì Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc có mạng lớn.
Không chút khách khí mà nói, nàng có thể thành công hoàn thành mệnh lệnh của Cố Trường Ca, khiêu khích quan hệ của Diệp Lăng cùng Xích Linh, chính là dùng mạng của mình đổi lấy.
Hiện nay thương thế rất nặng, coi như muốn trốn cũng trốn không được xa.
Doãn Mi cũng vô cùng bình tĩnh.
Bất quá trước khi chết không gặp được Cố Trường Ca, khiến nàng có chút tiếc nuối cùng không nỡ.
Nhưng lại có chút tâm tình khó tả.
Mình cuối cùng chỉ là quân cờ trong tay hắn, là quân cờ hết giá trị sử dụng sẽ bị ném đi, ngay cả nhìn cũng sẽ không thèm nhìn một cái.
"Ha ha, gia hỏa này vậy mà không chạy trốn, tính đợi chết sao? Trốn lâu như vậy, xem ra cũng kiệt sức rồi, nhìn kỹ ngược lại cũng là nha đầu tuyệt sắc "
Trên bầu trời, còn hai cường giả.
Một cường giả Thiên Thần cảnh, một cường giả Thần Vương cảnh, khí tức kinh khủng cường hoành, nghiền ép chân trời, có khí huyết ba động cuồn cuộn, khiến những ngọn núi xung quanh cũng hoàn toàn tĩnh mịch.
Bây giờ nói chuyện chính là cường giả Thần Vương cảnh này, trên người mọc ra một cái đuôi rắn, đến từ Cổ Đằng Xà nhất tộc.
Ánh mắt của hắn có chút dâm tà nhìn chằm chằm vào Doãn Mi, có điểm tâm động.
"Không bằng như vậy đi, ngươi tự nguyện thần phục ta, ta tha cho ngươi một mạng như thế nào." Hắn mở miệng nói .
Nhìn thấy hai tôn cường giả trước mặt, khuôn mặt Doãn Mi vẫn rất bình tĩnh, nhàn nhạt nói, " đừng có nằm mơ, ta thà tự bạo thân thể, cũng sẽ không để các ngươi được như ý."
Nàng không muốn chết, thế nhưng sẽ không vì để sống sót mà chịu khuất nhục như thế.
Nàng có thể thần phục Cố Trường Ca, nhận hắn làm chủ, nhưng cũng không có nghĩa là nàng sẽ thần phục người khác.
Lúc này, Doãn Mi tình nguyện lựa chọn chết.
"Hừ, sắp chết đến nơi còn mạnh miệng!"
Lời này của Doãn Mi khiến cường giả Thần Vương cảnh trên không trung có chút tức giận, không nghĩ tới nha đầu này vậy mà không biết sống chết như thế.
Oanh!
Hắn trực tiếp ngang nhiên xuất thủ, khí tức cường hoành ở chân trời rơi xuống, hóa thành một bàn tay lớn muốn đánh về phía Doãn Mi.
Doãn Mi khuôn mặt lạnh lùng, không hề sợ hãi, đang muốn lựa chọn tự bạo thân thể.
Ông!
Bỗng nhiên trước mắt có khí tức kinh khủng hơn xuất hiện, hóa thành phong mang kiếm khí sáng chói mà tuyệt thế, vang lên tiếng keng keng, một kiếm chém cường giả Thiên Thần cảnh trước mặt này thành hai khúc.
"Là ai?"
Một cường giả Thần Vương cảnh kịp phản ứng lại, vô cùng tức giận, nhìn về phương hướng kiếm quang phóng tới, sát ý bừng bừng.
"Chủ nhân "
Doãn Mi lúc này cũng ngây ngẩn cả người, đôi mắt đẹp mở to, không dám tin, nhìn về phía nam tử trẻ tuổi bỗng nhiên đi từ trong hư không ra.
Nàng bỗng nhiên bổ nhào vào trong ngực Cố Trường Ca, " chủ nhân ta tưởng rằng ngươi không cần ta nữa"
Hết chương 281.