Chương 288. Nguyệt Minh Không bất lực
Cố Trường Ca cũng hiểu rõ, nghe vậy cười cười nói, "Lời này của ngươi trách oan ta rồi, những cơ duyên kia đến tay bọn họ, bọn hắn cũng không giữ được, cuối cùng sẽ bị Tiên Cổ Di tộc cướp đi, thậm chí rất có thể mất mạng."
"Kiểu gì cũng bị cướp, còn không bằng bị ta đoạt, bọn hắn còn có thể giữ mạng ."
Đương nhiên, lời này của hắn là bịa ra.
Khi đoạt cơ duyên, đâu còn quan tâm nhiều chuyện như vậy.
Dám ngăn trở hắn, còn không phải bị hắn đánh chết sao.
Nhưng mà lời này rơi vào trong tai Xích Linh, lại làm cho ánh mắt của nàng trừng lớn, không khỏi rung động nói, " Nguyên lai Cố huynh thật đúng là suy nghĩ vì mọi người a"
Cố Trường Ca nhìn nàng một cái, cũng không nói chuyện.
Năng lực tự bổ não của cô nàng này cũng quá kinh khủng đi, loại lời này cũng tin.
Lúc này, hắn hoài nghi trong đầu Xích Linh có phải thiếu dây thần kinh không.
Từ khi tin tức Cố Trường Ca dẫn đầu lãnh đạo tuổi trẻ chí tôn cùng rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi của tất cả vô thượng đạo thống, Bất Hủ đại giáo tham dự đại hội thảo phạt người thừa kế ma công truyền đi, một thời gian khắp nơi ở Tiên Cổ đại lục nổi lên một trận sóng lớn.
Người thừa kế ma công hiện thế, việc này đã đủ làm cho người ta kinh hãi.
Nhưng tất cả mọi người không nghĩ tới, lúc này Cố Trường Ca vậy mà nguyện ý đứng ra dẫn đầu đám người thảo phạt người thừa kế ma công.
Đây đối với giới tu hành mà nói, tuyệt đối có ý nghĩa rất lớn, một khi thành công thậm chí có thể nói là danh chấn thiên hạ.
Một thời gian, cũng có rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi tiến đến, muốn gia nhập đại hội thảo phạt, quét sạch tai hoạ vì giới tu hành , tru sát người thừa kế ma công.
Chuyện này, thậm chí thu hút sự chú ý của tất cả Di tộc ở Tiên Cổ đại lục.
Ngay cả Tiên Cổ Long Tộc từng muốn Cố Trường Ca trả lại thi thể của Long Đằng, cũng lập tức cho người đi xác thực chuyện này là thật hay giả.
Cuối cùng một đám Tiên Cổ tộc đàn đưa ra kết luận, chuyện lần này Cố Trường Ca muốn làm thật.
Điều này khiến bọn hắn nhận ra đây là thời cơ.
Rất nhiều tuổi trẻ sinh linh Tiên Cổ đại lục cũng tự phát tụ họp lại, muốn thảo phạt Cố Trường Ca.
Bên trong tộc địa Tiên Cổ Long Tộc.
Một vị trưởng lão trực tiếp vận dụng Chân Long lệnh, thống ngự những tộc đàn còn lại, khiến bọn hắn điều động thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất của mình ra, tham dự vào cuộc thảo phạt Cố Trường Ca.
Đoạn thời gian này, hai phe sinh linh tu sĩ chém giết tranh đấu lẫn nhau đã khiến thế cục Tiên Cổ đại lục vô cùng hỗn loạn.
Thế hệ trẻ tuổi đạo thống ngoại giới cũng đã chết không ít người.
Rất nhiều người thậm chí cũng dự cảm, tiếp theo Tiên Cổ đại lục sẽ bộc phát một trận đại chiến.
Nhất là bởi vì Cố Trường Ca đã xáo trộn dòng nước này, làm cho sinh linh hai bên cũng tử thương thảm trọng.
Một vài đệ tử đạo thống, thậm chí bởi vậy toàn diệt ở nơi này.
Bách Hoành Sơn Mạch.
Cổ mộc xanh um mênh mông bát ngát, dây leo như mây, một mảng lớn di tích cổ lão mà cũ nát, đang thấp thoáng bên trong.
Thân ảnh Nguyệt Minh Không xuất hiện ở đây.
Giờ phút này đang mang theo người của nàng bố trí ở chỗ này, rất nhiều trận văn cùng pháp khí bị nàng khắc vào các nơi.
Linh khí nồng đậm, tinh thạch rải ra khắp nơi, bên trong mỗi một vùng không gian, cũng đều khắc xuống kinh văn thần bí.
Từng con chữ cổ phát ra ánh sáng màu vàng óng mờ ảo, đang chìm nổi giữa hư không.
Đến lúc đó, khi nơi này tiên quang ngút trời, có thể che đậy bí mật nơi đây, trì hoãn một đoạn thời gian cho nàng.
Nếu không hấp dẫn một lượng lớn tu sĩ cùng sinh linh đến sẽ không tốt cho nàng.
Giờ phút này, nàng cũng biết được tin tức Cố Trường Ca muốn thảo phạt Diệp Lăng.
" Diệp Lăng này thật đúng là đen tám đời, đắc tội với gia hỏa Cố Trường Ca kia. Không chỉ giúp Cố Trường Ca cõng nồi, hiện tại còn muốn bị Cố Trường Ca dẫn người tới thảo phạt, cũng không biết Diệp Lăng có bị tức giận đến hộc máu hay không."
"Hiện nay tất cả mọi người bị Cố Trường Ca làm cho mơ mơ màng màng, không ai biết hắn kỳ thật mới thật sự là người thừa kế ma công, hoàn toàn đem người trong thiên hạ đùa bỡn trong lòng bàn tay "
Nguyệt Minh Không đương nhiên không đồng tình với Diệp Lăng chút nào.
Lúc này, ngược lại là suy đoán Cố Trường Ca rốt cuộc có mục đích gì.
Đầu tiên là cướp đoạt cơ duyên của Diệp Lăng.
Về phần thứ hai là gì, nói thực nàng cũng không đoán ra được.
"Tiên môn ta bây giờ cũng đã tìm thấy, thừa dịp vẫn chưa có người nào phát hiện, nó phải thuộc về ta "
Kỳ thật, Nguyệt Minh Không đã tìm được một cửa đá ở chỗ này, rất xưa cũ, tọa lạc nơi sâu nhất trong dãy núi.
Trên cửa đá điêu khắc rất nhiều thứ.
Núi cao mênh mông cao bằng trời, tiên thụ sinh trưởng, tiên ý dạt dào.
Nàng muốn xuyên qua khe hở của cánh cửa nhìn thấy con đường tiên môn kia, nhưng lại có một tầng sương mù che lấp đi.
Mà lúc ấy trong nháy mắt , có trận mưa ánh sáng lớn, từ đằng sau tiên môn tỏa ra, từ phía trên rơi xuống, mang theo tiên đạo phù văn.
Những tiên đạo phù văn này ngấm vào cơ thể nàng, phảng phất muốn giúp nàng rèn luyện cơ thể vậy.
Lực lượng này rất thần thánh, vượt xa đại đạo phù văn tương tự, ẩn chứa năng lượng cường đại.
Nguyệt Minh Không biết nàng đã xác định đúng chỗ tiên môn .
Chẳng qua dựa vào lực lượng của nàng trước mắt, còn không thể mở tiên môn.
Hiện tại chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chờ đợi tiên môn chủ động mở ra, hiện ra cơ hội thành tiên .
Hoặc là đem chuyện này nói cho Cố Trường Ca, hắn có lẽ có biện pháp.
Nguyệt Minh Không lâm vào suy tư.
Cảm giác cơ duyên ở ngay trước mặt, bản thân lại không ăn được, nàng thậm chí nhiều lúc muốn đập nát cánh cửa trước mặt.
Nhưng nàng lại lo lắng đến lúc đó Cố Trường Ca sẽ đẩy nàng sang một bên, tự mình nghĩ biện pháp đi vào, nàng lại mất công tính toán mà không thu được gì.
Hết chương 288.