Chương 290. Thảo phạt Cố Trường Ca
Cố Trường Ca rời khỏi nơi đây, bước vào bên trong hư không, phương hướng đương nhiên là chỗ tiểu trấn của Diệp Lăng.
Hắn vừa rồi đã cảm giác được Doãn Mi lấy bí pháp gửi tin tức cho hắn.
Nói cách khác, Diệp Lăng đã tìm được toà Luân Hồi động phủ kia.
Đây đối với Cố Trường Ca mà nói, đương nhiên là một chuyện tốt.
Lúc này, hắn phải đi hái quả chín của Diệp Lăng thôi.
Hái nói có chút khó nghe, bất quá không có Diệp Lăng, hắn kỳ thật cũng rất khó tìm được di tồn Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.
"Hiện tại tất cả mọi người hẳn là cũng đi đến mảnh di tích kia tìm Diệp Lăng dù sao cũng sẽ không ai có thể phát hiện tung tích của hắn "
"Ngược lại nơi đó có rất nhiều lăng mộ bị bại lộ, sẽ nghiệm chứng những lời này của ta là thật."
Lúc này, Cố Trường Ca đương nhiên vẫn không quên đem cái mũ người thừa kế ma công này buộc chặt lên đầu Diệp Lăng.
Đối với một đám tu sĩ mà nói, nghe được tin tức của Diệp Lăng, đương nhiên sẽ không buông tha, tuyệt đối sẽ ùn ùn kéo đến.
Đến lúc đó bại lộ chuyện lăng mộ.
Trong đó, tinh hoa của những cổ thi kia đều bị hấp thụ sạch chính là bằng chứng tốt nhất.
Đây là Cố Trường Ca trực tiếp bố trí.
Lúc đó, Diệp Lăng coi như muốn rửa sạch hiềm nghi cũng là chuyện không thể nào.
Chớ nói chi Diệp Lăng hắn hiện tại đã tiến vào động phủ của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn, hoàn toàn không biết việc này.
Mà Cố Trường Ca cũng không có dự định để hắn còn sống trở về.
Trong khi Cố Trường Ca bên này "nhận được" tin tức Diệp Lăng hiện thân.
Rất nhiều thế hệ trẻ tuổi cũng nghe được tin tức này.
"Bên trong di tích phía đông xuất hiện thân ảnh của Diệp Lăng "
Xích Linh đang mang người tìm kiếm thân ảnh của Diệp Lăng trong một tòa cổ trấn sắc mặt hơi đổi.
Kỳ thật trước đó khi nàng ở cùng Diệp Lăng, Diệp Lăng cũng không lộ ra chút dị thường nào.
Cũng chưa từng tới gần những di tích kia.
Bất quá lời nói của Diệp Lang Thiên trước đó khiến nàng hoài nghi, Diệp Lăng lúc ấy rất có thể ôm ý nghĩ này, bất quá bởi vì nàng ở bên người, khó mà rời khỏi.
Cho nên mới khó mà động thủ.
Mà bây giờ nghe được tin tức này, khiến suy đoán trong lòng nàng, càng trở nên kiên định hơn.
"Chỉ hi vọng đến lúc đó không tìm được thân ảnh của Diệp Lăng ở trong lăng mộ , không phải vậy hắn thật sự là quá đáng sợ, vậy mà che giấu ta lâu như vậy."
Ánh mắt Xích Linh rét lạnh. Trên người nàng, giờ khắc này có sát khí ngút trời, nàng hận nhất có người lừa gạt nàng, hơn nữa còn là lấy quan hệ bằng hữu để lừa gạt!
Hiện nay nàng nghi ngờ Diệp Lăng còn hơn Diệp Lang Thiên nhiều.
"Xích Linh, đến lúc đó khi gặp phải Diệp Lăng, hi vọng ngươi không nên niệm tình cũ a! Người thừa kế ma công vô cùng nguy hiểm, chắc hẳn không cần chúng ta nhiều lời."
Khổng Dương thân mặc y phục ngũ sắc, khuôn mặt tuấn mỹ lúc này cũng khuyên giải nói.
Sự thù hận của bọn họ với Diệp Lăng hiển nhiên sâu đậm hơn bất luận kẻ nào .
Nhất là nhớ tới lúc trước đi cùng Diệp Lăng vào Tiên Cổ đại lục, phía sau lưng bọn hắn càng không khỏi phát lạnh, sinh ra hàn khí đáng sợ.
Một người khủng bố như vậy, may mắn lúc ấy bọn hắn nhiều người, không có lạc đàn, không phải vậy tuyệt đối sẽ gặp phải độc thủ của Diệp Lăng.
Bây giờ bọn hắn cũng đang cầu nguyện, hi vọng Doãn Mi thiên nữ Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc, có thể thoát khỏi ma trảo.
Nghe vậy, trên khuôn mặt lãnh ngạo của Xích Linh tràn ngập sát ý.
"Ta sẽ thực sự đã chấm dứt mọi quan hệ với hắn!" Nàng lạnh lùng nói.
Mà lúc này đây, bên trong vùng bình nguyên tại một sơn lĩnh khác, Vương Vô Song, Diệp Lang Thiên, truyền nhân Bất Tử Hồ cũng đã nhận được tin tức này.
"Người thừa kế ma công hiện thân, đang ở bên trong một di tích phía đông, nhất định phải cẩn thận, đừng để hắn chạy trốn!"
Một vị tuổi trẻ chí tôn nói với một đám sư đệ sư muội phía sau lưng, rất nghiêm túc, đối với chuyện này vô cùng thận trọng.
"Diệp Lăng vậy mà thật sự dám hiện thân, sợ rằng lần này vẫn sẽ để hắn trốn thoát." Diệp Lang Thiên chau mày, trên thân xen lẫn từng đạo thần hoàn, ngay cả sợi tóc cùng vô cùng sáng chói.
Hắn coi như hiểu rõ Diệp Lăng, biết gia hỏa này nhìn có vẻ trung thực, nhưng lại vô cùng âm hiểm giảo hoạt.
Bây giờ nhiều người truy sát tìm kiếm hắn như vậy, lại còn có dũng khí hiện thân, hiển nhiên rất tự tin và kiêu ngạo .
"Mặc kệ, đây là cơ hội ngàn năm có một tuyệt đối không thể bỏ qua."
Diệp Lang Thiên lúc này gọi một đám tùy tùng của mình đến, hướng về phía di tích trong tin tức.
Bây giờ Bạch Hổ nhất tộc từng bước ép sát, muốn bọn hắn đưa Diệp Lăng ra.
Ngoài ra còn có những đạo thống thế lực mượn đề tài để nói chuyện của mình, hắn thân là truyền nhân, phải nhận áp lực không nhỏ.
Lúc này, Diệp Lang Thiên hận không thể tự tay đánh chết Diệp Lăng, để hắn nguôi cơn giận này.
Vương Vô Song cùng một đám tuổi trẻ chí tôn, cũng không dừng lại, đánh tới chỗ của Diệp Lăng trong tin tức, một thời gian những dãy núi xung quanh, cũng xuất hiện thanh thế kinh người.
Chiến xa nghiền ép chân trời, thần hồng chấn động khắp nơi, hướng mảnh di tích kia mà đi.
Ngay cả rất nhiều Tiên Cổ sinh linh cũng bị kinh trụ, ngẩng đầu nhìn lại.
Nhất là các tộc quần Hắc Thiên Ưng, Cổ Đằng Xà, Thần Ngạc ở gần đó.
"Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bỗng nhiên có nhiều người tiến đến chỗ kia như vậy?"
"Khó nói có tiên bảo gì xuất thế?"
Không ít sinh linh nghĩ tới đây, mắt lộ ra thần quang, vốn là dự định liên hợp cùng nhau, đến thảo phạt Cố Trường Ca.
Thế nhưng bây giờ cũng nhao nhao hóa thành thần hồng tiến đến.
Hết chương 290.