Chương 302. Không xong rồi
“Thật sự để cho Diệp Lăng chạy trốn rồi sao?” Xích Linh cau mày, sau khi nghe tin liền vội vàng chạy tới, kết quả cũng không thu hoạch được gì.
Nàng nghi ngờ rằng Diệp Lăng đã không còn ở đây nữa.
"Xích Linh, ở chỗ này phát hiện một tòa lăng mộ, đúng như những gì chúng ta dự đoán, trong đó tất cả bản nguyên của cổ thi đã bị luyện hóa."
Oanh!
Lúc này trên bầu trời, một đạo thần quang rơi xuống mặt đất, hóa thành một nam nhân dáng người cao lớn anh tuấn, giống như một vị thần trẻ tuổi.
Đó chính là Diệp Lang Thiên.
Hắn trầm giọng nói, vẻ mặt rất nghiêm trọng.
“Chắc chắn rồi chứ?” Xích Linh thở dài, sắc mặt cũng rất nặng nề.
Trước đó nàng đã đoán rằng ở đây sẽ xuất hiện lăng mộ, nên vẫn để mắt tới.
Thật không ngờ lại bị nàng đoán trúng.
Hơn nữa, rất nhiều xác chết, tinh hoa cùng căn nguyên cổ xưa trong ngôi mộ đã bị Diệp Lăng hấp thu.
Điều họ lo lắng nhất vẫn xảy ra.
“Đáng tiếc, vẫn là đến muộn một bước.” Ở một hướng khác, có một bóng người toàn thân được sương mù bao phủ đang đi tới.
Đó là Vương Vô Song.
Hắn cũng thở dài nói, không nghĩ tới một phen công phu, kết quả lại là uổng phí.
“Đúng rồi, tại sao không nhìn thấy Cố huynh, không phải hắn đã chuyển tin tức cho chúng ta sao?"
Lúc này, Vương Vô Song bàng hoàng nói, mọi người mới phát hiện ra rằng Cố Trường Ca không xuất hiện ở đây.
Điều này khiến hắn không khỏi băn khoăn.
Theo đạo lý, thời điểm này, Cố Trường Ca không thể vắng mặt được.
Nhưng bây giờ còn không nhìn thấy bóng dáng của Cố Trường Ca, ngay cả tùy tùng của hắn cũng chưa nhìn thấy.
"Đúng vậy, sao Cố huynh lại không đến? Ta cũng nhận được tin này từ những tùy tùng của huynh ấy." Diệp Lang Thiên cũng nghi ngờ hỏi.
Họ vội vã chạy đến ngay khi nhận được tin báo.
Nhưng tại sao Cố Trường Ca lại không có ở đó, chẳng lẽ nói tin tức này là sai?
"Có lẽ Trường Ca đạo huynh đã đoán được rằng lần này chúng đi sẽ tay không trở về, nên mới không đến."
Xích Linh sau khi nghe lời này đã đoán được ít nhiều, "Có lẽ Trường Ca đạo huynh đã biết Diệp Lăng sẽ chạy trốn, dù sao có nhiều người như vậy tới thảo phạt Diệp Lăng, nếu như hắn không ngu, đều sẽ lựa chọn chạy trốn."
"Chúng ta rất có thể sẽ không thu hoạch được gì."
"Mà Trường Ca đạo huynh đã có dũng khí thông báo cho chúng ta, có nghĩa là hắn đã nắm chắc rằng có thể tìm thấy Diệp Lăng, có thể đây chính là kế hoạch của hắn, buộc Diệp Lăng phải xuất hiện ở khu vực này ..."
Xích Linh vẻ mặt trầm ngâm, phân tích.
Nàng dựa vào sự hiểu biết của mình về Cố Trường Ca mà phân tích.
Nghe vậy, hai mắt Diệp Lang Thiên sáng lên, không khỏi gật đầu khen ngợi, "Xích Linh phân tích rất có lý, theo độ hiểu biết của ta về Cố huynh, hắn không thể phạm sai lầm trong chuyện này, hắn nhất định đã biết Diệp Lăng sẽ bỏ trốn, nên mục đích báo cho chúng ta là để dụ Diệp Lăng ra mặt. ”
Khi nghe điều này, Vương Vô Song trầm mặc trong giây lát.
Sau đó mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chỉ đành chịu.
“Có vẻ như tất cả chúng ta đều bị Cố huynh lợi dụng làm mồi dụ rồi.” Hắn nói.
Nếu như là người bình thường lợi dụng bọn hắn theo cách này, bọn họ đã sớm tức giận, nhưng đối mặt với Cố Trường Ca, bọn hắn không dám.
Tuổi trẻ cấm kỵ cùng tuổi trẻ chí tôn, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Chớ nói chi hành vi của Cố Trường Ca, là vì thiên hạ chúng sinh, vì ngàn vạn sinh linh của các tộc mà suy nghĩ..
Lúc này, bọn hắn còn có thể nói thêm cái gì?
"Bây giờ, nói không chừng Trường Ca đạo huynh đã gặp được Diệp Lăng ..." Xích Linh nói.
"Không nghĩ tới Xích Linh ngươi đối với Trường Ca đạo huynh lại hiểu sâu như vậy, thật là không có nghĩ đến a..." Lúc này, Diệp Lang Thiên không khỏi mở miệng, không chút phúc hậu cười nói.
"Diệp huynh ăn nói cẩn thận."
Nghe vậy, Xích Linh hơi sững sờ, sau đó không khỏi lắc đầu nói.
Trong lòng nàng đều là cười khổ.
Lời này nghìn vạn lần không nên bị vị Nữ Đế tương lai kia nghe được.
Nàng còn nhớ kỹ một chưởng nọ, trực tiếp đem một đầu hung thú Chân Thần cảnh chụp chết.
Nguyệt Minh Không cường thế trong việc bảo vệ địa của mình, nàng cũng không dám tùy tiện trêu chọc.
Nàng cảm giác được thực lực của Nguyệt Minh Không, tuyệt đối sẽ cao hơn Diệp Lang Thiên, Vương Vô Song và những người khác ,bất quá nàng ấy chưa từng chân chính lộ ra mà thôi.
Ngày đó, Nguyệt Minh Không nhìn về phía nàng, ánh mắt hiện ra lãnh ý và cảnh cáo, Xích Linh nhớ rất rõ ràng.
Nếu như nàng thực sự dám tiếp cận Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca có lẽ sẽ không sẽ để ý.
Nhưng... Nguyệt Minh Không nói không chừng thực sự sẽ ra tay giết nàng.
Lúc này, xa xa bỗng nhiên có một lưu quang bay tới, một tu sĩ trẻ tuổi xuất hiện,mặt lộ vẻ khiếp sợ, không dám tin tưởng lao tới.
Tựa hồ có chuyện khẩn cấp gì muốn bẩm báo.
"Không xong rồi...".
Một màn này, khiến cho từ Xích Linh, Vương Vô Song, Diệp Lang Thiên đến một đám tuổi trẻ chí tôn đều không khỏi nhíu mày nhìn sang.
"Chuyện gì cuống quít như vậy, còn ra thể thống gì nữa chứ?" Một vị tuổi trẻ chí tôn quát lên, người này là tùy tùng của hắn.
"Trường Ca thiếu chủ cùng người thừa kế ma công giao thủ bị thương..." người trẻ tuổi này thanh âm run, sắc mặt trắng bệch, cơ hồ là run rẩy nói ra những lời này.
Tin tức này, khiến hắn run rẩy, quả thực khó có thể tin....
Ngay cả người mà thế hệ trẻ kiêng kỵ, vô địch cùng thế hệ, bất khả chiến bại - Trường Ca thiếu chủ, khi đối mặt với người thừa kế ma công, cũng phải bị thương.
Cái này đối với bọn hắn mà nói, quả thực giống như là trời muốn đổ sụp xuống.
"Cái gì!?"
Nghe nói như vậy, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều ngốc trệ, thậm chí còn hoài nghi lỗ tai mình có vấn đề nên nghe nhầm.
Cố Trường Ca gặp phải người thừa kế ma công, đồng thời giao thủ với hắn mà bị thương?
Tin tức này ẩn chứa nội dung thật sự làm người khác rung động.
Trong lúc nhất thời mọi người nghe được những lời này, đều trợn to hai mắt, khiếp sợ không thôi, đứng ngẩn ngơ tại chỗ.
Bọn hắn không thể tin được.
Hết chương 302.