Chương 326. Vô thượng tồn tại
Tồn tại Chân Thần cảnh, rất hiển nhiên cũng không có trọng lượng gì ở trước mặt của Cố Trường Ca.
Nghe đồn rằng bản thân Cố Trường Ca đang bị trọng thương.
Nhưng xem ra hiện tại, khí tức của Cố Trường Ca vẫn như thường, rõ ràng rất khỏe.
Thân thể không thể nào khỏe hơn, làm gì có một điểm thương thế nào?
Lẽ nào tin đồn là sai, hay là nói người ở trước mặt này, không phải là Cố Trường Ca? Hắn chỉ là kẻ giả mạo?
Nghĩ đến đây, bọn hắn cưỡng chế sợ hãi ở trong lòng, xuất thủ với Cố Trường Ca.
Oanh!
Chân Thần cảnh ba động, trong nháy mắt cuốn tới, làm dãy núi phương viên mấy trăm dặm, cũng run rẩy lên ầm ầm.
"Ta tới để lấy đồ của ta."
Cố Trường Ca mỉm cười nói, thân ảnh hết sức mơ hồ, trực tiếp đi qua đòn công phạt này, "Nếu các ngươi đã không nguyện ý thông báo, vậy thì ta phải tự mình tiến vào."
"Chỉ bất quá vì sao không hảo hảo trân quý sinh mệnh chứ?"
Khi hắn đi qua, ở giữa hư không có quỷ dị ba động lóe lên một cái rồi biến mất.
Ngay sau đó, hai tên tộc nhân Chân Thần cảnh này của Hắc Thiên Ưng tộc phốc một tiếng rồi sụp đổ, trong nháy mắt hình thần câu diệt.
Cố Trường Ca không che giấu chút nào về việc hắn đến đây.
Hết sức cường thế, cất bước giữa hư không, một đường đi đến chỗ sâu của Hắc Thiên Ưng tộc địa.
Trong thức hải của hắn, một hình ảnh giống như mạng nhện đang hình thành, mỗi một đạo đường cong cũng xuyên qua và kết nối hết thảy, bao gồm tất cả tộc nhân của Hắc Thiên Ưng tộc.
Thậm chí ngay cả bọn hắn đang làm những gì, suy nghĩ cái gì, trong nháy mắt đều rõ như ban ngày.
Một ý niệm, không ai có thể giấu diếm được cảm giác của hắn.
Một ý niệm, hắn cũng có thể quyết định sinh tử của bọn chúng.
Mà hết thảy này, đều là công lao của Giá Y Tiên Quyết, đương nhiên cũng có công lao của Hắc Minh.
Cố Trường Ca không cần tốn nhiều sức, cũng có thể chưởng khống sinh tử của toàn bộ Hắc Thiên Ưng tộc quần, có thể nói là có công lao của Hắc Minh trong đó.
"Không được!"
"Có người tự tiện xông vào tộc địa!"
"Người đâu!"
Mà giờ khắc này, toàn bộ Hắc Thiên Ưng tộc đàn, cũng đã bị kinh động, bị khiếp sợ bởi ba động truyền đến từ chỗ sơn môn.
Oanh!
Bên trên bầu trời, từng đạo thần quang màu đen lao đến hướng của Cố Trường Ca, đều là những tộc nhân của Hắc Thiên Ưng tộc nghe được tiếng động mà đến.
Bọn hắn hết sức tức giận, qua nhiều năm như vậy còn là lần đầu tiên có người tự tiện xông vào tộc địa.
"Lão phu ngược lại là muốn nhìn, ai to gan như vậy, dám xông đến nơi này…"
Bên trong một tòa cung điện, mấy vị lão giả đang thương nghị, trên mặt mũi ưng lấp lóe ô quang, thần sắc băng lãnh mà phẫn nộ.
Ông!
Sau một khắc, thân ảnh của bọn hắn cùng nhau khẽ động, biến mất khỏi cung điện, xuất hiện trên bầu trời.
"Chuyện gì xảy ra? Có người tự tiện xông vào tộc địa hả? Hắn không muốn sống nữa sao, quả thực là đang tìm cái chết."
Trên một ngọn núi, mây mù cuồn cuộn, một tên thiếu nữ bạch y nghi hoặc tự nói.
Cái cổ nhỏ bé tinh xảo, băng cơ ngọc cốt, chính là Hắc Nhan Ngọc.
"Lẽ nào là truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn tìm tới cửa, nếu như suy đoán của ta không sai, truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn tên là Diệp Lăng, cũng chính là người thừa kế ma công?"
"Nếu thật là Diệp Lăng, ngược lại là phải chú ý, người này có thể thoát chết khỏi tay của Cố Trường Ca, tuyệt đối không phải hạng người tầm thường."
Trong lòng nàng run lên, suy nghĩ một lát, cũng hóa thành một đường thần quang, xông lên trời, muốn đi tìm hiểu ngọn ngành.
Ngay tại lúc đó, mây mù lượn lờ trên một ngọn núi khác.
Hắc Minh, trước đó đã dời xa sân nhỏ, sống trong cung điện, đột nhiên mở to mắt trong khi đang tu luyện.
Giờ khắc này, trong lòng của hắn có một loại cảm giác kỳ lạ, thấp thoáng mơ hồ, tựa như lúc đối mặt với vô thượng tồn tại.
"Xảy ra chuyện gì? Lẽ nào là vô thượng tồn tại muốn tới tìm ta?"
"Loại cảm giác này, hẳn không sai được…"
Hắc Minh kinh hãi, sau đó chính là cuồng hỉ, kích động.
Hắn cảm thấy khả năng này là rất lớn.
Từ nơi đó của vô thượng tồn tại, hắn chỉ thu được một bộ Giá Y Tiên Quyết, liền đã để hắn thoát thai hoán cốt, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nếu như có thể đạt được những vật khác…
Con người đều khó mà dừng lại lòng tham và dục vọng vô tận.
Trước kia Hắc Minh chỉ muốn đạt được sự coi trọng của tộc đàn, nhưng hiện tại những thứ này đã không còn thỏa mãn được hắn.
Nghĩ tới đây, hắn cũng đứng dậy rời đi nơi này, liền chạy đến phương hướng của thanh thế từ bên ngoài truyền tới.
"Cố Trường Ca… là ngươi… làm sao có thể."
"Sao ngươi lại tới đây? Không phải bản thân ngươi bị trọng thương, đang dưỡng thương sao?"
Một bên, rất nhiều tộc nhân của Hắc Thiên Ưng tộc, đang trừng to mắt, khiếp sợ không thôi.
Rất nhiều tộc nhân của Hắc Thiên Ưng tộc từng thấy khuôn mặt của Cố Trường Ca.
Nhất là Hắc Nhan Ngọc và một số người từng cùng nhau dự định vây giết Cố Trường Ca, nhưng cuối cùng lại từ bỏ.
Giờ phút này bọn hắn khiếp sợ không thôi, nhìn về nam tử trẻ tuổi đi bộ nhàn nhã đi ở phía trước.
Đây không phải là Cố Trường Ca, thì còn ai vào đây nữa?
Bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Cố Trường Ca vậy vả lại lẻ loi một mình, đi vào tộc địa của bọn hắn, vả lại trên đường đi vậy mà không có ai có thể ngăn hắn lại.
Thương thế của hắn, lẽ nào đã khỏi, hắn tới đây rốt cuộc có mục đích gì?
Hết chương 326.