Chương 354. Hoàng tuyền có lối các ngươi không đi
Vị lão tổ kia chắc chắn sẽ không tùy tiện xuất thủ tương trợ Cố Trường Ca, thậm chí rất có thể sẽ giáo huấn hắn một trận.
Về vấn đề này, Cố Trường Ca đương nhiên cũng có biện pháp đối phó.
Cho nên cử động của Cố Trường Ca… dưới cái nhìn của mọi người càng lớn mật, một tiếng ầm ầm, hư không sau lưng của hắn nở rộ một mảnh quang huy mịt mờ.
Kia là một vùng không gian mênh mông.
Kim quang bành trướng, có từng kiện binh khí với phong mang kinh thiên xuất hiện.
Búa, rìu , câu, xoa, đỉnh, ấn, lô… với sát khí kinh khủng, đang cuộn trào ở giữa, muốn xông ra từ trong đó.
Thần binh đạo tàng.
Cố Trường Ca trực tiếp triển khai đạo thần thông này, từng kiện thần binh rầm rầm xông ra, xen lẫn quang mang bành trướng, muốn xuyên thủng hết thảy, hướng về rất nhiều cường giả của Vũ Nhân tộc ở phía trước.
Đích đến của hắn, chính là tộc điện của Vũ Nhân tộc, chuẩn bị đối mặt với một đám chí cường giả của Vũ Nhân tộc.
"Gia hỏa này, hắn định xông vào một mình à?" Trên không trung, Cố Nam Sơn chau mày.
Hắn vừa rồi tựa hồ chú ý tới lúc Cố Trường Ca nhìn về phía không trung, khóe miệng của hắn dường như có một vệt ý cười?
Thế là có ý gì?
Lẽ nào gia hỏa này, biết mình đang ẩn trốn ở đây?
Đối với tên hậu bối này, Cố Nam Sơn càng không nhìn thấu, vả lại hắn luôn cảm giác tiếu dung của Cố Trường Ca, ẩn giấu ý đồ xấu nào đó.
"Chuyện gì xảy ra? Lẽ nào lão phu nhìn lầm sao? Hay là do ta suy nghĩ nhiều?" Cố Nam Sơn càng thêm nghi ngờ.
Tu vi của hắn cao hơn Cố Trường Ca rất nhiều, theo lý mà nói thì Cố Trường Ca sẽ không biết hắn ẩn tàng ở nơi này.
Đương nhiên, hắn cũng không biết là.
Bởi vì đại đạo chi cốt, Cố Trường Ca có thể mơ hồ cảm nhận được vị trí của Cố Tiên Nhi.
Giờ phút này, thấy Cố Trường Ca đã giết tới chỗ sâu của Vũ Nhân tộc.
Bên trong hư không, đều là thần binh lượn lờ, phong mang kinh thiên, chạm vào hẳn phải chết, cho dù là Thiên Thần cảnh tồn tại, cũng không địch lại, trong nháy mắt ho ra máu bại lui.
Con mắt của tất cả mọi người cũng trừng lớn, nhiều thần binh như vậy, mỗi một kiện đều ẩn chứa đạo vận, giá trị kinh người, vậy mà lại bị Cố Trường Ca tế ra hết.
Ngoại trừ làm bọn hắn rung động ra, cũng chỉ có thể nói hết thảy việc này thật sự là… tài đại khí thô.
Ở phía trước của Cố Trường Ca, tất cả sinh linh trẻ tuổi cản đường, đều bị hắn tiện tay vỗ chết, trực tiếp hình thần câu diệt.
Phốc phốc phốc…
Chỗ sâu của Vũ Nhân tộc!
Thành trì vô cùng to lớn.
Do từng khối tinh thạch màu ngọc bích to bằng chậu rửa mặt dựng thành.
Lúc này lại đang sụp đổ, bị thần quang cuồn cuộn trên từng chiếc chiến thuyền bắn hạ, trực tiếp phân hủy, không thể chống cự được trong chốc lát!
"Trời ạ, tên Cố Trường Ca chết tiệt này…"
"Mau mời lão tổ thức tỉnh!"
Những sinh linh mọc ra hai cánh này của Vũ Nhân tộc đang hoảng sợ kêu la, vô cùng tuyệt vọng.
Ở trước mặt của Cố Trường Ca, căn bản không có mảy may sức phản kháng, trong nháy mắt nổ tung!
Tường thành bao la hùng vĩ như một dãy núi, thành lâu cao lớn giống như một tòa thiên cung, vắt ngang nơi đó, khí thế hào hùng.
Bên trên bầu trời, cường giả của Thái Sơ Thần Giáo và Cố gia Tiên Giáp vệ, tựa như dòng lũ lao xuống chém giết!
Những bức tường thành thiên cung này không ngừng vỡ vụn, vỡ ra oanh sập, trực tiếp hóa thành tro tàn!
Chỗ sâu của tộc điện.
Đông đảo cao thủ của Vũ Nhân tộc, tộc nhân tự nhiên cũng nhiều, nhưng bây giờ một bầu không khí hoảng loạn.
Trên thành thể có khắc vô tận phù văn cổ lão, không thuộc về thời đại này, bắt đầu bộc phát.
"Hoàng Tuyền có lối mà không đi, cứ nhất định phải hồn phi phách tán không vào Luân Hồi, kết quả như vậy, các ngươi thích không?"
Cố Trường Ca tùy ý nói, đã đến nơi này, lẻ loi một mình, sau lưng không có bất kỳ ai đi theo.
Đại chiến bộc phát ở nơi khác, vô cùng kịch liệt và kinh người.
Nhưng mà một đám tộc nhân của Vũ Nhân tộc ở trước mặt hắn, sắc mặt lại vô cùng trắng bệch, sợ hãi nhìn chằm chằm hắn, không dám ra tay.
Cho dù là mấy vị tộc lão Chuẩn Thánh cảnh, cũng là như thế.
Chuyện này quá bất thường!
Thực lực của Cố Trường Ca rõ ràng chỉ có Hư Thần cảnh, nhưng hắn dám một đường xông đến nơi này.
Cố Trường Ca hắn ngu sao? Không những không ngu, ngược lại còn cơ trí như yêu, tính kế Tiên Cổ các tộc, đùa bỡn tất cả mọi người trong tay.
Cố Trường Ca như vậy, sẽ không có chuẩn bị, lẻ loi một mình xông đến nơi này sao?
Cho nên bọn hắn đều đang cẩn thận, sau lưng toát mồ hôi lạnh, để phòng Cố Trường Ca có thủ đoạn cường đại hoặc là át chủ bài nào.
"Hiện tại cho hai người các ngươi lựa chọn, hoặc là thần phục, hoặc là chết."
Cố Trường Ca hời hợt cười, lặp lại lần nữa.
Cũng biết bây giờ có rất nhiều thế lực đang chú ý nơi đây.
"Cố Trường Ca, có thủ đoạn gì, liền dùng hết ra đi! Hôm nay nếu là…"
Một tên cường giả của Vũ Nhân tộc nhìn chằm chằm Cố Trường Ca nói, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, liền bị một luồng kiếm khí xuyên thủng mi tâm, bao gồm cả nguyên thần, trong nháy mắt hình thần câu diệt.
"Đừng không biết tốt xấu thế chứ, hiện tại cho các ngươi một cơ hội, là ta đã nhân từ. Không chừng sau một khắc, ta liền không có hảo tâm như vậy." Thần sắc trên khuôn mặt Cố Trường Ca không thay đổi.
Chậm rãi nhìn qua một loạt tộc nhân đang sợ hãi của Vũ Nhân tộc ở trước mặt.
Bên trong xương ngón tay, kiếm mang đáng sợ ẩn hiện, giống như là một kiếm có thể phá diệt đi đại vũ trụ.
Sau lưng bọn hắn, chính là tộc điện của Vũ Nhân tộc.
Rất nhiều cao tầng của Vũ Nhân tộc đứng ở nơi đó, bao gồm trưởng lão, tộc trưởng Vũ Vô Địch bọn người, đều là sắn mặt âm trầm tức giận nhìn Cố Trường Ca, chỉ bất quá vẫn như cũ không người nào dám động thủ.
Điều này khiến Cố Trường Ca khẽ thở dài một cái nói, "Ta cũng ức hiếp đến mức này, các ngươi vậy mà đều không dám ra tay với ta? Nhát gan đến nhường này, thật sự là không cứu nổi."
Hết chương 354.