Chương 368. Ngươi đừng có lấy ta ra uy hiếp sư tôn
Nói tới đây, đã rất rõ ràng.
Mọi người ở đây cũng không phải đồ ngốc, Cố Nam Sơn không khỏi có khen ngợi, hắn còn đánh giá thấp dũng khí của Cố Trường Ca nha!
Chí ít chưa có người nào dám nói như thế với đại trưởng lão, Cố Trường Ca tuyệt đối là người đầu tiên!
Cố Tiên Nhi vừa nghe đến Cố Trường Ca kéo nàng liên lụy đến việc này, thì liền cảm thấy không ổn.
"Cố Trường Ca, ngươi lại có ý đồ gì?" Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca không để ý đến nàng vẫn mỉm cười, thản nhiên ngồi trên ghế đá.
"Rượu này đã nguội, đáng tiếc... "
Hắn khẽ lắc đầu, nghĩ đến không có đem Doãn Mi giữ ở bên người, công phu hâm rượu của nàng, vẫn còn rất tốt.
Đại trưởng lão giờ phút này thần sắc cứng đờ, trong mắt chứa đựng tức giận nói, " ngươi đang uy hiếp lão phu?"
"Không có, Trường Ca làm sao dám chứ? Loại chuyện này, đại trưởng lão không nên tùy tiện vu cáo." Cố Trường Ca mỉm cười nói, ngoài miệng căn bản không thừa nhận loại chuyện này.
"Hừ!" Đại trưởng lão không khỏi hừ lạnh một tiếng, nếu như Cố Trường Ca không phải có mục đích này, hắn vì sao nhắc đến danh tự của Cố Tiên Nhi.
Hơn nữa hiện tại nhắc đến món nợ ân tình kia, không phải đang nói, nếu như hắn không đáp ứng, Cố Trường Ca lập tức dùng món nợ ân tình đấy.
Cái này hoàn toàn chính là khiến hắn khó mà cự tuyệt!
"Gia hỏa Cố Trường Ca này ngược lại thật hung ác , tính toán người khác đúng là một lớp lại một lớp."
Cố Nam Sơn tự nhiên cũng từ trong miệng Cố Tiên Nhi biết những chuyện này, lúc trước đại trưởng lão cùng Cố Trường Ca đánh cược, kết quả là thua một ân tình, đồng thời cũng đem vị trí truyền nhân cho Cố Trường Ca.
Một màn hôm nay, khiến hắn cũng không nhịn được thán phục.
Đại trưởng lão là người thế nào, thế nhưng vẫn bị Cố Trường Ca ăn đến gắt gao, căn bản không có một chỗ để phản bác.
Lúc này, trong lòng hắn cũng cân bằng không ít, bị Cố Trường Ca tính toán một chút, hình như cũng không phải việc gì khó chấp nhận?
Hả?
"Đại trưởng lão ngươi lại suy nghĩ một chút đi, thân phận Tiên Nhi bây giờ rất lúng túng, ngươi thân là sư tôn, coi như không cân nhắc vì nàng, cũng phải cân nhắc vì Đạo Thiên Tiên Cung. Dù sao ngươi không dám nhất thống các tộc Tiên Cổ, nhưng... ta dám nha."
Cố Trường Ca vẫn mang theo nụ cười nhạt như cũ, lại tiếp tục mở miệng, đồng thời cũng ném ra mục đích cuối cùng của hắn.
"Cố Trường Ca, ngươi đừng có lấy ta ra uy hiếp sư tôn, không có ích lợi gì đâu."
Lông mày Cố Tiên Nhi dựng thẳng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn một mảnh lạnh lùng, hận không thể nhào tới giết cái tên Cố Trường Ca này trăm ngàn lần.
Ở trước mặt nàng, nói ra những lời này, không phải tương đương với việc đem nàng ra uy hiếp đại trưởng lão sao?
Nàng lại không ngốc, nghe ra được ý bên trong lời nói của Cố Trường Ca.
Theo Cố Tiên Nhi, nàng đã đem tâm tư Cố Trường Ca mò được rõ ràng, cũng không tin Cố Trường Ca sẽ làm gì được nàng.,
"Lão phu lần đầu tiên nhìn thấy việc đem người khác uy hiếp lại nói một cách đường hoàng như vậy, Cố Trường Ca ngươi rất có bản lĩnh đấy."
Đôi mắt Đại trưởng lão rất thâm thúy, trầm giọng nói, lúc mơ hồ trong mắt hắn xuất hiện cảnh tượng Càn Khôn rung chuyển, hoàn vũ vỡ nát.
Hắn thật sự tức giận.
"Đại trưởng lão ngươi cho dù tức giận cũng vô dụng, dù sao ngươi còn thiếu ta một ân tình. Nếu như người dự định ỷ lớn hiếp nhỏ, chắc hẳn lão tổ sẽ không khoanh tay đứng nhìn đi?"
Cố Trường Ca vẫn như cũ nhẹ nhàng nói, chỉ là đến phía sau thì mặt mỉm cười nhìn về phía Cố Nam Sơn.
Trước khi không nắm chắc, hắn đương nhiên sẽ không nói ra những lời này.
Bây giờ đã biết thái độ của Cố Nam Sơn, hắn còn quan tâm cái gì?
"Khẩu khí của ngươi quá lớn, dựa vào một người trẻ tuổi, làm sao thống trị được tất cả tộc đàn Tiên Cổ. Cho dù thân phận của ngươi, cũng không được." Đại trưởng lão trầm mặc, sau đó mới thở dài nói.
"Cái này không quan trọng." Cố Trường Ca cười nhạt, "Đây không phải việc đại trưởng lão phải suy nghĩ."
"Lão phu có thể đáp ứng, nhưng ngươi phải thề với lòng mình, từ hôm nay trở đi, không được dùng các thủ đoạn tổn thương Tiên Nhi. Mặt khác, phải thừa nhận thân phận của Tiên Nhi."
Trầm mặc nửa ngày, đại trưởng lão mới mở miệng, trên mặt hiện rõ thần sắc giãy dụa.
Có thể thấy được quyết định này làm hắn do dự thật lâu.
Dù sao hắn đã đáp ứng Tiên Cổ các tộc tiên tổ, phải che chở tộc đàn bọn chúng, chỉ là bây giờ thời thế đã thay đổi, lại thêm Cố Trường Ca bức bách.
Đại trưởng lão cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn như vậy.
Chỉ là trước lúc này, hắn nhất định phải để Cố Trường Ca cam đoan, mà cam đoan này, đương nhiên là an nguy của Cố Tiên Nhi.
Cố Tiên Nhi khả năng rất lớn chính là đệ tử cuối cùng của hắn.
Đại trưởng lão làm người khoan hậu chính trực, địch nhân lớn nhất của Cố Tiên Nhi, chính là Cố Trường Ca.
Nhưng mà bây giờ thái độ của Cố Trường Ca lại không rõ ràng, ngay cả hắn cũng không biết Cố Trường Ca ôm mục đích ra sao.
"Sư tôn..." Cố Tiên Nhi nghe nói như thế, lập tức sững sờ , cũng quên trợn mắt về phía Cố Trường Ca.
Nàng không nghĩ tới đại trưởng lão vậy mà vì nàng, thỏa hiệp với Cố Trường Ca.
Việc này khiến trong nội tâm nàng rất cảm động, như có một dòng nước ấm chảy qua.
Kỳ thật nàng cảm thấy việc này không cần thiết, khả năng rất lớn là Cố Trường Ca chỉ tùy tiện lấy nàng ra nói mà thôi.
"Vì cái gì các ngươi luôn luôn có ác ý đối với ta?"
Nghe được lời này của đại trưởng lão, Cố Trường Ca không khỏi khẽ lắc đầu, thần sắc trên mặt giống như rất bất đắc dĩ .
Nói thực ra, lời này của đại trưởng lão đã nói trúng điều hắn mong muốn.
Dù sao Cố Trường Ca đối với Cố Tiên Nhi, từ đầu đến cuối cũng không có bất kỳ sát ý gì.
Đại trưởng lão, thuần túy là quá đề phòng cảnh giác đối với hắn.
Yêu cầu như vậy, cũng giống như không có gì.
Nhưng mà Cố Trường Ca cũng sẽ không giải thích cái gì, cử chỉ hành vi của hắn, cho người khác cảm giác như vậy, kỳ thật cũng rất bình thường.
"Cố Trường Ca, vậy ngươi đáp ứng hay là không đáp ứng?"
Thấy Cố Trường Ca trầm mặc, sắc mặt đại trưởng lão cũng nghiêm lại, hỏi lần nữa.
Cố Trường Ca nếu như không đáp ứng chuyện này, vậy hắn chắc chắn cũng không thể đáp ứng yêu cầu của Cố Trường Ca.
Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng nhìn về phía Cố Trường Ca.
Bên trong con ngươi như Lưu ly không tì vết, có gợn sóng dập dờn, ẩn giấu đi một chút tình cảm mà chỉ nàng mới hiểu.
Kỳ thật, nàng cũng muốn biết thái độ trước giờ của Cố Trường Ca đối với nàng.
Lời này của Đại trưởng lão, không phải là thăm dò Cố Trường Ca.
Cố Tiên Nhi có chút khẩn trương.
Hết chương 368.