Chương 372. Lẽ nào ngươi thật sự vì nàng mà muốn giao chiến với tộc ta?
"Tiểu nha đầu ngược lại rất can đảm, còn biết đến đây chịu chết? Có thể miễn tra tấn."
Đại thống lĩnh Hải tộc Hạo Miểu lạnh lùng nhìn về Cố Tiên Nhi, từ tốn nói, trong lời nói tựa hồ đã đem nàng phán án tử hình.
"Ngươi biết thất công chúa chết như thế nào không?" Biểu tình của Cố Tiên Nhi rất bình tĩnh thanh lãnh, nhàn nhạt hỏi.
"Chết như thế nào?" Đại thống lĩnh Hạo Miểu sắc mặt phát lạnh, nhướng mày.
Sau lưng mấy vạn Hải tộc, lúc này cũng tức giận vô cùng, không nghĩ tới Cố Tiên Nhi còn dám nhắc tới chuyện này.
Việc này khiến bọn hắn lửa giận ngút trời, quả thật hận không thể đem Cố Tiên Nhi chém thành chăm mảnh.
"Bởi vì nàng ức hiếp ta."
Đối mặt với tất cả ánh mắt tràn ngập hận ý lửa giận của sinh linh Hải tộc, thần sắc Cố Tiên Nhi rất bình tĩnh, nói như thế.
"Ngươi... "
Đại thống lĩnh Hạo Miểu tức giận, không có nghĩ đến giây phút này, không người dám đứng ra khiêu khích, vậy mà Cố Tiên Nhi còn dám khiêu khích bọn hắn.
Cái này chính là muốn tìm chết mà.
Hắn đột nhiên vung bàn tay lên, uy áp vô cùng kinh khủng hóa thành một đạo kim sắc cự chưởng, đạo văn trên mặt cùng quy tắc đại thánh lấp lánh, uy năng phảng phất có thể nghiền nát tất cả.
Hư không rung động, trực tiếp vỡ vụn!
Nhưng mà lúc này, một viên đan dược phóng tới, nở rộ ra hào quang đáng sợ.
Một đạo kiếm quang từ trong đó chém ra, đem uy áp của đại thống lĩnh Hạo Miểu hoàn toàn chém vỡ.
Theo sát phía sau, Cố Trường Ca từ bên trong hư không ,không nhanh không chậm đi tới.
Giờ khắc này, hắn được vô tận tiên khí gia thân, khí tức không ngừng cất cao, một thân ảnh đại đạo pháp chậm rãi từ sau lưng xuất hiện.
"Ngược lại là một tôn đại thánh, nhưng lại xuất thủ đối phó với nha đầu như vậy, không cảm thấy rất hạ thấp thân phận của mình sao?"
Hắn cười nhạt một tiếng, đối diện trực tiếp với uy áp kinh khủng của tôn Đại Thánh Cảnh kia.
Cũng không phải Cố Trường Ca tính giả vờ, mà là cần thời cơ thích hợp như này.
Chính Hải Vương cung tự mình hướng lên lưỡi đao, hắn tự nhiên muốn đem tình cảnh bé xé ra to, như thế mới tạo thành oanh động càng lớn.
Cố Tiên Nhi nhớ tới lời lão tổ Cố Nam Sơn vừa rồi nói với nàng, khiến nàng yên tâm đứng ra.
Có lão tổ một chưởng vỗ chết Chí Tôn cảnh ở đây, còn có rất nhiều át chủ bài cường đại trong tay, Cố Tiên Nhi tự nhiên không lo lắng an nguy của mình.
Cho nên nàng không chút nào do dự đi ra.
Nhưng nàng không nghĩ tới, lão tổ không có xuất thủ, ngược lại là Cố Trường Ca giống như lần trước, đứng ở trước mặt nàng.
"Lẽ nào đây chính là hành động hắn dự định thừa nhận thân phận của mình sao?" Cố Tiên Nhi ngây ngốc nhìn Cố Trường Ca, con ngươi lưu ly, chớp cũng không chớp lấy một cái.
"Thiếu chủ Cố gia? Ngươi có ý gì đây?"
"Lúc này lẽ nào ngươi định che chở cho nàng sao?"
Cố Trường Ca xuất hiện, không chỉ khiến đại thống lĩnh Hạo Miểu biến sắc, mày nhăn lại, cũng làm cho các tu sĩ sinh linh khác không khỏi mở to hai mắt mà nhìn.
Rất nhiều người đều biết một việc...thật ra mâu thuẫn giữa Cố Tiên Nhi và Cố Trường Ca diễn ra gay gắt, ầm ĩ vô cùng.
Ngay từ lúc Cố Tiên Nhi bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung, đã như thế rồi.
Lúc này Cố Trường Ca đứng ra, lẽ nào chuẩn bị làm chỗ dựa cho Cố Tiên Nhi?
Tình cảnh như vậy, khiến rất nhiều người đều sửng sốt, nhất thời trong đầu đủ loại ý nghĩ vô cùng kinh ngạc.
Tất cả đệ tử và trưởng lão của Đạo Thiên Tiên Cung, lúc này cũng khiếp sợ không gì sánh nổi.
Bọn hắn đoán được lúc này, rất có thể có người sẽ đứng ra vì Cố Tiên, nhưng thật sự không nghĩ tới, người này sẽ là Cố Trường Ca.
Đã tu hành ở Đạo Thiên Tiên Cung, đều phải biết một việc, tuyệt đối không nên đi quá gần Cố Tiên Nhi, bởi vì như vậy sẽ làm Cố Trường Ca tức giận.
Thế nên...toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung, thật ra Cố Tiên Nhi không có một người bạn nào cả.
Lúc này, nhìn nam tử trẻ tuổi bận váy bào màu trắng đứng cách xa trong không trung.
Rất nhiều nữ đệ tử trẻ tuổi đều bổ não ra nhiều phiên bản, ánh mắt cũng trở nên quái dị.
Đối với Cố Tiên Nhi, bọn họ bỗng nhiên rất hâm mộ.
"Ngươi hỏi ta có ý gì?"
Cố Trường Ca phảng phất như nghe được chuyện gì đó rất buồn cười, ngữ khí bỗng nhiên trở nên lạnh lùng, cao cao tại thượng.
"Lúc này lẽ nào ngươi xem còn không hiểu sao? Tiên Nhi là người của Cố gia, ta có thể ức hiếp, nhưng các ngươi ức hiếp, thì đi chết đi!
Ông! !
Vừa dứt lời, thiên địa bỗng nhiên tối sầm lại, bốn phương tám hướng, vang lên thanh âm cuồn cuộn của cổ chiến thuyền, bắt đầu từ Vô Thượng Phong, từng chiếc từng chiếc cổ chiến thuyền hiện ra, vô cùng cao lớn mà cổ kính.
Ma khí và sát ý to lớn , vang vọng giữa đất trời.
Ầm ầm! !
Vô số cường giả Thái Sơ Thần Giáo đóng quân ở đây, khống chế cổ chiến thuyền hạ xuống, phong tỏa hư không trong tám ngàn dặm ở bên ngoài Đạo Thiên Tiên Cung.
Thần quang đáng sợ, nơi cổ chiến thuyền chảy xuôi đều đan chéo nhau, giống như có một mảnh ngân hà hội tụ.
Giữa thiên địa, pháp thân sau lưng của Cố Trường Ca, cũng đang xuất thủ, hùng vĩ đến vô biên, giống như có thể bao trùm cả thiên địa, che chở vũ trụ, đối mặt với sự tồn tại của một tôn Đại Thánh cảnh cũng không hề sợ hãi, trực tiếp rơi xuống!
Hắn cường thế xuất thủ, mặc dù bên ngoài tu vi chỉ tới Hư Thần cảnh, lại dám đối đầu với một tên Đại Thánh.
Một màn này, không khác gì châu chấu đá xe, lại khiến cho mọi người cũng không khỏi trừng to mắt, ngạc nhiên đến cực điểm.
Cái này cũng quá càn rỡ mà? Không thèm nhìn uy áp đáng sợ của vị Đại thánh kia à, ngang nhiên xuất thủ như vậy?
"Thiếu chủ Cố gia, ngươi... "
"Vì một mình Cố Tiên Nhi, lẽ nào thật sự muốn giao chiến với tộc của ta?
Đại thống lĩnh Hạo Miểu sắc mặt bỗng nhiên xanh xám. Hắn trở nên rất phẫn nộ, Cố Trường Ca bỗng nhiên xuất thủ, hoàn toàn vượt khỏi dự tính của hắn.
Mà bốn phía nơi này, trong vòng tám ngàn dặm toàn bộ đã bị người phong tỏa, đây là thủ đoạn phong cấm thiên địa tám ngàn dặm của Thái Sơ Thần Giáo thường dùng, nhốt tu sĩ vào bên trong tàn sát hầu như không còn ai!
Nhìn ra được, Cố Trường Ca đối với bọn hắn hoàn toàn đã hạ xuống sát tâm.
Hết chương 372.