Chương 375. Vừa vặn hôm nay có dịp trả lại
"Đại Thánh cũng chỉ thế mà thôi, chỉ bằng ngươi cũng dám đến đòi công đạo?"
Cố Trường Ca nhàn nhạt nói, khích bác Đại Thánh cảnh một kích, phảng phất như không có chuyện gì.
Bộ dạng này, chỉ kém chưa nói, Đại Thánh chỉ có chút năng lực ấy?
"Nhưng ngươi đã muốn công đạo, vậy hôm nay liền để ngươi biết."
"Cái gì gọi là công đạo."
Hắn tiếp tục mở miệng.
"Một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch cũng dám khinh người quá đáng! Cố Tiên Nhi giết người Hải Vương cung ta trước, mọi việc vẫn nên lấy mạng đền mạng! Cố Trường Ca ngươi hôm nay cho dù cường thế hơn nữa, chẳng lẽ không nói đạo lý sao?"
Nghe thấy lời này, đại thống lĩnh Hạo Miểu sắc mặt xanh xám, tức giận đến gân xanh hằn lên, âm trầm như là muốn nhỏ giọt.
Hắn lần đầu tiên nhìn thấy có người ngang ngược vô lý như thế , mặc kệ nguyên nhân của sự việc.
Nói khó nghe chút, chính là hoàn toàn không sợ Hải Vương cung.
Ngay cả Đại Thánh cảnh như hắn cũng không thèm để ý!
Càn rỡ, cường thế, còn bá đạo không nói đạo lý!
"Trên địa bàn Đạo Thiên Tiên Cung , các ngươi chỉ cần nhớ kỹ một sự việc, lời ta nói chính là công đạo."
"Hiện tại ta nói thất công chúa là ta bảo Tiên Nhi giết, vậy nàng ta chính là do ta giết. Các ngươi có thể làm gì ta?"
Thời cơ kéo cừu hận không sai biệt lắm.
Tròng mắt Cố Trường Ca lóe sắc lên, sau đó thanh âm đùa cợt nhàn nhạt lại vang lên.
Lộ ra cỗ khí chất lạnh lùng cường thế mà đáng sợ.
Ông! !
Đồng thời, áo bào hắn vung lên, kiếm quang kinh khủng từ thiên địa hạ xuống.
Giây phút này, tất cả mọi người chỉ biết ngơ ngác nhìn theo, trong lòng là một cảm giác cực kì khó tả.
Trên người hắn, tự mang theo phong cách vô định, một cỗ khí tràng siêu phàm thoát tục.
"Cố Trường Ca... "
Cố Tiên Nhi cũng ngây ngẩn cả người, nàng không biết lời này của Cố Trường Ca chứa đựng bao nhiêu sự chân thành.
Là thật hay giả đã không quan trọng.
Chí ít hiện tại, Cố Trường Ca thật sự đứng chắn ở trước mặt nàng, làm mọi việc hắn nói.
"Hải Vương cung cũng chỉ là loại hiếp yếu sợ mạnh thôi ! Ban đầu bọn hắn gặp Cố Tiên Nhi là quả hồng mềm, mới dám ức hiếp, hiện tại chỉ sợ đâm lao phải theo lao rồi!"
"Nói cho cùng vẫn là thái độ của Cố Trường Ca quá cường thế, khiến Hải Vương cung cũng không dám tiếp tục ra tay "
Rất nhiều tu sĩ chấn kinh, sau đó suy đoán, ngờ vực vô căn cứ.
Giờ khắc này, Cố Trường Ca giơ tay lên, trên trời rơi xuống trăm vạn kiếm quang!
Đứng trước mặt Đại Thánh của Hải Vương cung mà không hề nao núng.
Cả thế hệ trước cũng vô cùng khâm phục Cố Trường Ca, hiện tại mặt mũi đều tràn đầy cuồng nhiệt.
"Cố Trường Ca, ngươi cần phải biết, một khi người cùng chúng ta xé rách mặt nạ, việc năm đó ngươi làm, không sợ thiên hạ đều biết sao?"
"Mặt mũi Cố gia cũng không cần nữa?"
" Cố gia ngươi dám thừa nhận sao?"
Một vị cường giả trong Hải Vương cung lóe lên sát ý, quả thật không chịu được hét to một tiếng.
Phốc!
Nhưng nghe thấy lời này, Cố Trường Ca quay đầu nhìn hắn một cái, một đạo kiếm quang chém tới, trực tiếp đem thân thể lẫn thần hồn chém làm hai đoạn.
Một kiếm nhanh chóng, ngay cả đại thống lĩnh Hạo Miểu đều không thể kịp phản ứng.
Sợi kiếm quang bộc phát, trong nháy mắt xông phá thiên khung, rọi sáng trời sao nơi xa.
Vô số tu sĩ cả người phát lạnh, hãi hùng đến cực điểm, trừng to mắt xem một màn này.
"Lại nói thử thêm câu nữa xem." Cố Trường Ca từ tốn nói.
Ngay tại lúc đó, một luồng kiếm quang sáng chói tựa hồ có thể phá nát kim cổ, xùy một phát phát ra từ xương ngón tay của hắn.
Tĩnh mịch, hủy diệt, kinh khủng . . ,,
Không ai có thể hình dung chính xác thần uy của một đạo kiếm quang này, phảng phất ngay cả Chân Tiên cũng phải bại dưới nó.
Không có bắt đầu, không có kết thúc, khó tìm nhân quả.
"Ngươi..." đại thống lĩnh Hạo Miểu sắc mặt đột biến, thần hồn có chút run rẩy.
Ngay sau đó, sát ý trên mặt hắn càng đậm, nhưng biết trong bóng tối có ẩn giấu vị lão tổ Cố gia kia, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
"Ngươi bớt giả vờ làm người tốt đi, Cố Trường Ca!" Hắn cười nhạt nói.
"Vừa rồi người kia nói cái gì? Việc của Cố Trường Ca năm đó là sao?"
"Lẽ là có bí ẩn gì hay sao? Xem ra giữa Cố Tiên Nhi với Cố Trường Ca chắc là ẩn giấu chút ân oán."
Nơi xa, rất nhiều tu sĩ khiếp sợ trừng to mắt, vô cùng giật mình, bọn hắn bắt được ý trong câu nói của Hải Vương cung.
Lẽ nào nguyên nhân vì câu nói này, mới gây nên tai họa sát sinh?
Rốt cuộc là chuyện gì? Thậm chí sẽ khiến cho Trường Sinh Cố gia mất hết thể diện?
Không thể không nói câu nói này, khiến trong lòng tất cả mọi người cũng trào dâng sự nghi hoặc.
Không ít tu hiểu được chút ít chuyện này, biểu tình nhất thời cũng biến hóa.
Loại chuyện này, nếu như nói ra, tương đương với đắc đội Trường Sinh Cố gia.
Bọn hắn ai dám tuỳ tiện mở miệng.
Nhất thời, biểu tình của rất nhiều người khi nhìn về phía Cố Trường Ca cũng thay đổi, giống như muốn xem hắn nói ra sao.
Cố Tiên Nhi há to miệng, muốn nói cái gì đó, nhưng vẫn không nói ra.
Trong chuyện này, nàng hoàn toàn chính là người bị hại.
Đến lúc đó một khi công khai với toàn bộ thiên hạ, mặt mũi của Cố gia với Hải Vương cung chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Nàng đối Cố gia vẫn có cảm tình rất sâu, cho nên lựa chọn giấu diếm việc này, không đem ra công khai.
Hiện tại xem hành động của Cố Trường Ca, rất có thể sẽ thẳng thắn thừa nhận sự việc năm đó.
Thân là thiếu chủ Cố gia, hắn làm như vậy....
Cố Tiên Nhi nhịn không được run sợ.
Nàng đã tìm không tìm được lý do nào để hận Cố Trường Ca nữa cả.
"Việc năm đó có gì mà không dám thừa nhận. Giả làm người tốt, vậy cũng phải có khí chất."
Lúc này, nhìn thấy tất cả mọi người hướng về phía mình, khóe miệng Cố Trường Ca không khỏi lộ ra nụ cười quái dị.
Vì giờ khắc này, hắn đã bố trí rất lâu rồi.
Giữ lại khối đại đạo chi cốt kia đối với hắn cũng vô dụng, chỉ chờ một ngày này thôi.
Ngay lập tức, Cố Trường Ca từ trong Thương Thành của hệ thống đổi một khối xương, vị trí thủ tiêu đại đạo chi cốt.
"Chỉ là, chuyện này không có quan hệ gì với Cố gia, do chính ta gây nên, cái nồi gì cũng úp lên đầu gia tộc, nhưng ta không vô sỉ như các ngươi" hắn chậm rãi mở miệng.
"Vừa vặn hôm nay có dịp trả lại khối xương này."
Nói xong, nơi Cố Tiên Nhi, Cố Nam Sơn ẩn giấu trong bóng tối,tất cả mọi người đều chấn kinh, trong ánh mắt hiện lên sự ngạc nhiên.
Kiếm khí ở giữa xương ngón tay của Cố Trường Ca đột nhiên nâng lên, sau đó rơi xuống!
Phốc một tiếng, xuyên qua lồng ngực của bản thân!
Vết máu chướng mắt tràn ra, xen lẫn sự kinh ngạc, chói lọi vô cùng, chiếu rọi thiên khung.
Hết chương 375.