Chương 389. Hắc Minh tuyên truyền Giá Y Tiên Quyết
Cố Tiên Nhi ngày thường một mình tu hành đã quen, bỗng nhiên nhiều thêm tùy tùng khiến nàng có chút không dám tưởng tượng, khó thích ứng.
Những người đi theo này, có những người hướng về phía Cố Trường Ca, muốn mượn thân phận của nàng, tiến đến bái phỏng Cố Trường Ca.
Còn có mấy thiên chi kiêu nữ, thì cân nhắc cùng nàng lân la làm quen, nhưng thỉnh thoảng lại nghe ngóng đủ loại tin tức của Cố Trường Ca.
Những hành vi bịt tai trộm chuông này, khiến Cố Tiên Nhi vô cùng tức giận.
Những thiên chi kiêu nữ này, cũng không tự nhìn lại mình đi, dáng dấp như thế mà cũng dám hỏi thăm chuyện của Cố Trường Ca?
Lời này nàng không nói ra miệng, nhưng cảm xúc khinh bỉ, đã rất rõ ràng.
Cố Tiên Nhi cũng biết tất cả thay đổi, đều là hôm đó trước Đạo Thiên Tiên Cung, Cố Trường Ca nói hết tất cả trước mặt thiên hạ , thừa nhận thân phận con cháu Cố gia là nàng.
Bằng không lúc trước, nàng vẫn là một thiếu nữ không có tiếng tăm gì, rất nhiều người nhắc đến nàng, trong nháy mắt nghĩ tới chính là Cố Trường Ca vô cùng loá mắt đó.
Nhưng bây giờ, rất nhiều người đều quên đi, khoảnh cách Cố Tiên Nhi trên Đạo Thiên Lộ, kỳ thật không kém Cố Trường Ca bao nhiêu.
Thiên phú của nàng, không yếu so với Cố Trường Ca.
Nhất là tất cả điều này, đều do sau khi nàng mất đi đại đạo chi cốt, lại niết bàn khổ tu mà đạt được.
Phần quyết đoán và nghị lực này, làm cho tất cả tu sĩ khâm phục.
Nhưng dưới ánh hào quang bao phủ của Cố Trường Ca, vẫn sẽ khiến người khác không tự chủ coi nhẹ Cố Tiên Nhi.
Ngược lại Cố Trường Ca thẳng thắn tất cả mọi việc năm đó, càng trở nên loá mắt, danh vọng lần nữa đạt đến một độ cao mới.
Nếu như Cố Tiên Nhi biết một từ gọi là "Lăng xê", tuyệt đối sẽ lớn tiếng mắng Cố Trường Ca.
Mà trong nháy mắt, thời gian trôi, đã qua nửa tháng
"Hải Vương cung, sự tình của Tiên Cổ đại lục, cũng nên kết thúc thôi... "
"Thời gian này thật sự rất hợp."
Dường như đã phát giác ra gì đó, trong cung điện Cố Trường Ca đang viết một phong thư không khỏi lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bên trong đôi mắt ánh sáng màu bạc hiện lên, hiển hiện rất nhiều cảnh tượng trong Tiên Cổ đại lục.
Trong tộc địa Hắc Thiên Ưng mênh mông,một mảnh vui vẻ phồn vinh.
Phảng phất ngày đó Cố Trường Ca đến, vẻn vẹn như một giấc mộng, đối với bọn hắn không ảnh hưởng chút gì.
Ban đầu, Hắc Thiên Ưng nhất tộc còn tưởng rằng Cố Trường Ca sẽ phái bọn hắn đi chém giết các tộc đàn Tiên Cổ khác , vì tranh đoạt tài nguyên và lãnh thổ, tiến thêm một bước khuếch trương thực lực.
Nhưng Cố Trường Ca cũng không làm như thế, thậm chí cũng không có lộ ra bất luận việc gì có liên quan tới hắn, hắn vẫn âm thầm ẩn nấp sau màn.
Việc này làm cho cả tộc đàn Hắc Thiên Ưng không hiểu, nhưng đồng thời cũng yên lòng, trong cơ thể của bọn họ vốn tồn tại nô ấn, thần phục với một người khác, cũng không phải không chấp nhận được.
Hơn nữa, người này còn là một chưởng quỹ lười biếng, cái gì cũng không hỏi tới.
Loại chuyện tốt này, tự nhiên khiến bọn hắn vui mừng, dần dần cũng không thèm để ý việc Cố Trường Ca đã khống chế bọn hắn trong tay.
"Ngược lại cũng không tệ, ta giữ lại các ngươi không dùng, vậy chờ làm cái gì?"
Cố Trường Ca hiểu rõ ý nghĩ của bọn hắn, không khỏi cười nhạo một tiếng.
Chẳng qua còn chưa tới lúc dùng mà thôi.
Hắc Thiên Ưng nhất tộc làm nô bộc của hắn,vẫn như cũ mai phục bên trong Tiên Cổ đại lục, cũng không bị kẻ nào phát hiện chút dị thường nào.
Dù sao là một trong những tộc mạnh nhất ở Tiên Cổ đại lục, nội tình Hắc Thiên Ưng nhất tộc vô cùng kinh khủng.
Vũ Nhân tộc đã bị diệt, cũng còn kém rất nhiều.
Nếu như không có Giá Y Tiên Quyết, Cố Trường Ca muốn khống bộ chế tộc này, vẫn rất khó khăn.
Trong thời gian này, hắn bày ra một mảnh lưới lớn đáng sợ đang lan truyền rất nhanh.
Ngắn ngủi nửa tháng, đã bao phủ vô số loại sinh linh, phạm vi quét đến, cực kì khủng bố.
Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là Giá Y Tiên Quyết không bị lộ ra.
Thực lực Hắc Thiên Ưng nhất tộc lấy tốc độ mắt thường mà thấy tăng nhanh hơn, đồng thời vượt qua các tộc khác.
Điểm này bị Cổ Đằng Xà, Thần Ngạc các tộc quần nhìn ở trong mắt, tự nhiên trông mà thèm.
Bọn hắn thấy, Hắc Thiên Ưng nhất tộc, tuyệt đối là nhận được không ít đồ tốt.
Mà Hắc Thiên Ưng nhất tộc cũng không biết thủ đoạn Cố Trường Ca khống chế bọn hắn là Giá Y Tiên Quyết bọn hắn một mực cung phụng.
Bọn hắn một mực cho rằng đó là hiệu quả của nô ấn.
Cổ Đằng Xà nhất tộc, Thần Ngạc nhất tộc, năm đó cũng bị Luân Hồi Cổ Thiên Tôn hạ nô ấn, bọn hắn làm sao có thể thoát khỏi sự khống chế của Cố Trường Ca?
Cho nên Hắc Thiên Ưng nhất tộc xem ra, hai đại tộc đàn này kỳ thật cũng giống bọn hắn, đều là thịt cá trên thớt gỗ.
Tự nhiên đối với hai đại tộc đàn, cũng không có gì đề phòng.
Trong quá trình này, con cờ Hắc Minh này, còn vô cùng "Hảo tâm" đem công pháp lặng lẽ truyền cho một đám hồ bằng cẩu hữu của hắn, tính truyền bá rộng rãi Giá Y Tiên Quyết.
Nhờ vào đó cũng đem việc Cố Trường Ca lưu lại Giá Y, nhanh chóng truyền bá ra.
Chính Cố Trường Ca cũng không nghĩ tới, hắn tiện tay bày ra con cờ này, cuối cùng vậy mà mang đến cho hắn lợi ích khinh khủng đến thế.
Sau đó, Cố Trường Ca thân ảnh khẽ động, bước vào hư không, dự định tiến đến Tiên Cổ đại lục, tiến hành bước cuối cùng.
Đù Cổ Đằng Xà, Thần Ngạc nhất tộc, đang thèm nhỏ dãi bộ công pháp giá y của Hắc Thiên Ưng nhất tộc.
Cố Trường Ca tự nhiên sẽ đến giúp người ta hoàn thành ước vọng, thành toàn cho bọn hắn.
Quá trình và tính toán này, đối với Cố Trường Ca mà nói, kỳ thật rất đơn giản, chỉ cần thời cơ bố trí một chút trùng hợp.
Sau đó lẳng lặng chờ một thời gian là được.
Hết chương 389.