Chương 403. Người xuyên không tới từ địa cầu ( chương ghép 2 chương )
Đúng lúc này, trong xe ngựa, một nữ tử tuyệt mỹ mặc váy dài màu lam, trong đôi mắt đẹp chợt loé lên sự giảo hoạt.
Phảng phất như đã tìm thấy một điều gì đó cực kỳ thú vị.
Khi nàng nói chuyện, đôi mắt không khỏi nheo lại thành hình lưỡi liềm, lộ ra vẻ đẹp tuyệt trần động lòng người.
Không thể không nói từ ngoại hình, đây là một nữ tử xinh đẹp đến cực hạn.
Như không cốc U Lan, trong rừng xanh sương mù, phi thường xuất trần, có một nét đẹp thanh lãnh động lòng người, lại có một loại giảo hoạt nhìn thấu mọi thứ.
Hợp nhất vẻ đẹp hoàn mỹ của đất trời, như thể nàng là một phần của thiên địa vậy.
Đây là một loại cảm giác hoàn mỹ.
Mái tóc đen buông nhẹ, chiếc váy dài bay bổng.
Không chỉ là dung nhan nghiêng nước nghiêng thành mà còn là khí chất thần tiên siêu trần thoát tục.
Không nhiễm khói lửa nhân gian, làm người ta cảm thấy hổ thẹn như thể tất cả những gì đẹp đẽ trên thế giới này đều bị lu mờ trước mặt nàng.
Bất kỳ nam tử nào nhìn thấy nàng, trong đầu nhất định sẽ hiện lên hai chữ, hoàn mỹ!
Nàng chính là Vương Tử Câm , một trong hai vị truyền nhân của Nhân Tổ Điện.
Lúc này nàng mới lộ ra vẻ hài lòng, nhìn không ra sự tức giận lạnh lùng vừa rồi.
"Tiểu thư ... tiểu thư nói bắt cóc còn nói đạo lí là sao?”
Tiểu nha hoàn tên Tú Nhi thò đầu từ bên ngoài vào, không khỏi nghi ngờ, tò mò hỏi.
Nàng nghe thấy một câu từ miệng tiểu thư mà nàng không hiểu được.
"Tú Nhi a, một ngày sao ngươi lại có nhiều vấn đề để hỏi như vậy?"
Vương Tử Câm gõ vào trán của tiểu nha hoàn với sắc mặt không tốt lắm.
Đối với cô nàng Tú Nhi này, thoạt đầu nàng nghĩ cái tên Tú Nhi rất thú vị, ngẫu nhiên chọn lấy, nhưng không ngờ đã dùng nhiều năm như vậy.
Bản thân Tú Nhi cảm thấy không có vấn đề gì với cái tên này.
Nàng thậm chí còn nghĩ rằng tên nàng nghe êm tai, mang hơi thở của vẻ đẹp.
"Tiểu thư, người có thể giải thích cho ta được không?"
"Bắt cóc nói đạo lý là gì? Cũng giống như một nam tử cho ngươi một viên linh dược, một gốc thánh dược, hoặc là một bộ công pháp. Sau đó bắt ngươi nhất định phải gả cho hắn, ngươi có bằng lòng không?"
Vương Tử Câm nghe vậy khẽ mỉm cười nói, nàng giải thích.
Dưới cái nhìn của nàng, đám kỵ sĩ trước đó, bao gồm nhiều người theo đuổi nàng, đều không phải như thế sao?
Đem thứ gì đó áp đặt lên nàng, sau đó bắt nàng phải báo đáp lại theo ý muốn của bọn hắn.
Về loại chuyện này, Vương Tử Câm chỉ muốn nói với bọn hắn một câu, cút mẹ mày đi.
"A, thì ra là như vậy, vậy thì em không chịu đâu.”
Khi Tú Nhi nghe thấy những lời đó, nàng lắc đầu nguầy nguậy, vẻ mặt không vui.
Cho tới nay, tiểu thư của nàng cho nàng biết nhiều sự thật khiến nàng cảm thấy mới lạ, nhưng lại khắc sâu nhiều ý nghĩa đạo lý.
Vì vậy, Tú Nhi vô cùng ngưỡng mộ Vương Tử Câm , cảm thấy tiểu thư của nàng gần như không gì không làm được.
“Tiểu thư, người hiểu biết thật nhiều a!”. Tú Nhi một mặt sùng bái nói.
"Hiểu biết nhiều?”
Nghe vậy, Vương Tử Câm đột nhiên sửng sốt, vẻ mặt có chút hoảng hốt.
Trong nhất thờ nàng có chút buồn vô cớ, nháy mắt đã hơn hai mươi năm.
Cũng không phải là nàng biết nhiều, mà là những người trên thế giới này đơn giản hơn rất nhiều so với những người mà nàng đã từng tiếp xúc ở kiếp trước.
Nhiều điều giống như lẽ thường ở kiếp trước, trong thế giới này, phải được giải thích cẩn thận nhiều lần mới có thể hiểu được.
Không sai.
Vương Tử Câm , thật ra nàng cũng không phải là người của thế giới này.
Nàng đến từ thời đại bùng nổ thông tin, đến từ một khỏa tinh cầu màu xanh lam, sống ở một đất nước cổ kính với di sản văn hóa rực rỡ năm nghìn năm.
Theo như lời nàng biết ở kiếp trước, nàng là người xuyên không.
Sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ đều là những người thành đạt, không phải lo chi tiêu ăn uống khiến ai cũng phải ghen tị với nàng.
Tuy nhiên, ông trời cũng thật tàn nhẫn với nàng, khi sinh ra nàng đã vô cùng yếu ớt với một số căn bệnh bẩm sinh không thể chữa khỏi.
Lúc trước khi hai mươi tuổi, Vương Tử Câm vẫn một mực nằm trên giường bệnh.
Thời gian vui vẻ nhất chính là được tìm hiểu thế giới bên ngoài qua màn hình với mạng internet. Từng muốn hóa thân thành thần tối cao, chiến đấu chống lại những anh hùng mạnh nhất trong tất cả các bên, cũng từng có cha mẹ ở Tổ An….
Nhắc mới nhớ, trên đời này không có ai thảm như nàng.
Một đời người chắc chưa đi ra cửa được mấy lần.
Kết quả là vào ngày sinh nhật thứ hai mươi của mình, Vương Tử Câm đã vĩnh viễn rời khỏi thế giới đó.
Khi tỉnh dậy lần nữa, nàng đã trở thành một bé gái nhà Trường Sinh Vương gia có thế lực tuyệt đỉnh thế giới.
Theo tin tức Vương Tử Câm biết được, hình như nàng xuyên không, còn xuyên không vào một thế giới bí ẩn đáng sợ.
Ở thế gian này, kẻ mạnh nhấc lòng bàn tay làm rung chuyển cả vũ trụ, phá tan bầu trời trong một nhịp thở, kẻ yếu cũng có thể dời núi lấp biển, bay lên trời để thoát thân.
Mà không phải là thế giới đấu khí mã hóa kia.
Hơn nữa, thiên phú của nàng rất khủng bố, không phải con đường cẩu huyết tiểu thư mạng khổ nghịch thiên thay đổi gì đó như kiếp trước …..
Nói tóm lại, đối với lần xuyên không này, Vương Tử Câm giữ thái độ nhập gia tùy tục.
Đem so sánh với một đời trước, kiếp này cho nàng cảm giác chân thật và tự nhiên hơn, nàng sẽ không còn nằm trên giường bệnh, chỉ có thể hiểu thế giới bên ngoài qua màn hình.
Ở thế giới này, Vương Tử Câm đã sớm phát hiện ra thân phận của mình, dường như khác với mấy nhân vật bình thường.
Nàng sinh ra đã có vóc dáng bất phàm, là con cưng của trời đất, bất kể xuất thân hay thực lực, nàng đều vượt xa rất nhiều người cùng thế hệ trong thế giới này.
Ngay cả con đường đánh mặt nghịch thiên cải mệnh cũng không có.
Ban đầu, Vương Tử Câm còn suy nghĩ, tự hỏi liệu mình chỉ trong một đêm liền có vị hôn phu từ đâu rớt xuống, định vị bản thân chính là vai nữ phản diện sắp đào hôn.
Nhưng ngay sau đó, nàng nhận ra rằng không phải vậy.
Bởi vì thiên phú của nàng quá mạnh, cơ hồ là không có thiếu niên nào có thể sánh được với nàng, tất nhiên không có chuyện gì gì như từ hôn xảy ra.
Định vị của nàng dường như là nhân vật chính thuận buồm xuôi gió?
Vương Tử Câm cảm thấy cảm giác của nàng không sai.
Với nàng, thuận buồm xuôi gió là chuyện bình thường.
Bởi vì đời này, nàng chưa gặp phải bất kỳ bước trở ngại nào.
Từ khi sinh ra, nàng đã thể hiện thiên phú vô cùng cường đại, tu vi của nàng đã trực tiếp đạt tới cái gọi là Thánh Cảnh trên thế giới này.
Nhưng may mà nàng đã biết về con đường của các nhân vật nam nữ trong tiểu thuyết ở kiếp trước.
Vương Tử Câm đã chọn cách không sáng suốt lắm, nhưng biện pháp cũng rất vững vàng và thông minh, là tự đoạn tu vi để nâng cao thành tựu trong tương lai.
Sự thật sau này đã chứng minh rằng sự lựa chọn của nàng không hề sai lầm.
Giờ thì từng bước căn cơ của nàng vô cùng vững chắc kiên cố.
Vương Tử Câm cảm thấy rằng mình nhất định sẽ trở thành một nhân vật Chân Tiên thực sự trong tương lai, cho dù là thánh nữ Giang Sở Sở người tự nhận là Cổ Tiên chuyển thế, nhưng thời điểm giao đấu, chưa chắc đã có thể dễ dàng đánh bại nàng.
Vì vậy Vương Tử Câm rất tự tin.
Đây là niềm tin vào sức mạnh mãnh liệt và con át chủ bài của mình.
Kể từ đó, nàng đã lên kế hoạch rời khỏi Nhân Tổ Điện, lang thang trong thế giới này, thiên phú của nàng mạnh mẽ đến mức cho dù nàng không chăm chỉ tu luyện, nàng vẫn là mục tiêu mà thiên kiêu bình thường dùng cả đời cũng không thể bắt kịp.
Cái gọi là trẻ tuổi chí tôn, ở trong mắt nàng, chẳng qua là tồn tại có thể đè bẹp trong lòng bàn tay.
Vương Tử Câm hoàn toàn không để ý đến nó.
Thế giới tráng lệ to lớn mà nàng khao khát ở kiếp trước, kỳ quái, nhiệt huyết dâng trào, ngày hôm nay nó từ từ mở ra trước mắt nàng.
Mặc dù Vương Tử Câm là nữ tử, nhưng trong lòng nàng không khỏi trào dâng cảm xúc vào lúc này.
Đây là lần đầu tiên nàng có ý định ra ngoài trong hơn 20 năm để trải nghiệm thế giới thần tiên rộng lớn này.
Trước đây nàng luôn tu hành ở gia tộc và Nhân Tổ Điện, cũng chưa từng đi ra ngoài nhìn ngắm thiên hạ, bây giờ có cơ hội như vậy ở trước mặt, nàng tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Vương Tử Câm nhớ lại lời nói ở kiếp trước.
Thế giới rộng lớn như vậy, nàng muốn đi xem một chút.
Thế giới này thú vị gấp trăm lần so với kiếp trước, thiên kiêu tranh phong, trăm sông đổ về một biển, giai nhân yêu kiều, phong tình vạn chủng.
“Giống như những người xuyên không khác, có mấy loại lãnh khốc Vương gia, Ma Quân bá đạo… làm sao khi đến lượt mình, tất cả đều làm đám não tàn thiểu năng… người thì nói mình là thiên kiêu, kẻ thì thiểu năng trí tuệ, giống chỉ số EQ âm.”
Trong xe ngựa, Vương Tử Câm chống chiếc cằm thanh tú hoàn mỹ, ánh mắt nhìn cảnh tượng tráng lệ bên ngoài, thản nhiên lẩm bẩm.
Nàng cảm thấy thế giới mình xuyên qua nhất định không phải thế giới của những tiểu thuyết phi tần mà nàng từng biết ở kiếp trước.
May mắn thay, nàng đã đọc rất nhiều tiểu thuyết về nam chính, và cảm thấy việc giải quyết các hướng giải quyết cũng rất đơn giản.
Và so sánh với những âm mưu khác nhau trong các tiểu thuyết nữ nhân, thế giới theo đuổi quyền lực một lòng theo đại đạo này đơn giản hơn nhiều.
Quyền lực quyết định tất cả, mọi âm mưu, thủ đoạn, dưới quyền lực tuyệt đối sẽ bị xóa sổ.
"Tiểu thư lần này người nói đi tìm một lang quân như ý để gả đi. Là thật hay giả vậy???”
Bỗng nhiên, Tú Nhi mở miệng hỏi.
Biểu cảm trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng rối bời khó hiểu.
Theo nàng thấy, tiểu thư nhà mình ưu tú như vậy, dùng chín tầng trời Hiểu Nguyệt để hình dung, cũng không quá đáng chút nào.
Trên đời này thật sự có nam tử xứng đáng với tiểu thư sao?
Nghe vậy, Vương Tử Câm khẽ đảo mắt, tâm tình không tốt nói: "Tú nhi, ngươi sao lại ngốc như vậy, lời này đương nhiên là giả!"
"Tiểu thư nhà ngươi, sau này ta sẽ trở thành một nữ Tiên Vương vô song. Một tay độc chiếm ba ngàn đế, hai tay nắm giữ mười bốn châu vô thượng, sao có thể để một lang quân như ý trói buộc chứ?”
Miệng tuy nói như vậy, Vương Tử Câm cũng biết rằng với thiên phú, xuất thân hay tầm nhìn của nàng ở kiếp trước khiến nàng hoàn toàn khác biệt với những người con gái khác.
Nàng thấy rằng chỉ sợ nàng sẽ cô độc sống hết quãng đời còn lại.
Nghĩ đến việc các vị tiền bối lần lượt xuyên qua trong tiểu thuyết nữ tần kiếp trước, các nàng ngồi trên các loại mỹ nam tuyệt thế, Vương Tử Câm lúc ấy còn cảm thấy không tệ.
Nhưng khi thực sự đến lượt mình xuyên qua, nàng nhận ra rằng loại chuyện này ,thực sự là một cơn hoảng sợ buồn nôn.
Tầm nhìn quá cao.
Nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ gả cho một con lợn nào đó, Vương Tử Câm có cảm giác là lạ, nổi da gà khắp người.
Nàng ưu tú như vậy, cho dù là cổ đại Đế Hoàng xuất hiện lại trên đời, nàng cũng chẳng quan tâm.
"Một tay độc chiếm ba nghìn đế, hai tay nắm giữ mười bốn châu! Tiểu thư, chí hướng của người quá rộng lớn!"
"Tuy nhiên, em biết tiểu thư sẽ làm như thế.”
Tú Nhi giật mình gật đầu.
Lang quân như ý? Mặc dù thường xuyên nghe thấy những lời nhận xét như vậy từ tiểu thư nhà mình, nhưng Vương Tử Câm luôn có giọng điệu lãnh đạm, thuần tuý chỉ là trêu chọc.
"Nhưng ta có thể cân nhắc việc tìm một lang quân như ý cho Giang Sở Sở kia, đem nàng ta gả đi.”
"Sắc mặt lạnh lùng cả ngày, giống như là thế giới thiếu nợ nàng ta, tự cho là thanh cao."
"Loại người như nàng ta, chính là thiếu một nam nhân thu thập nàng ta, miễn cho nàng ta luôn cảm thấy thế giới nam tử, ngoại trừ cái gì Nhân Tổ ra cũng chỉ thường thôi.”
Nói đến Giang Sở Sở, Vương Tử Câm liền lắc đầu một cái.
Mặc dù đó có thể được coi là người bạn duy nhất có thể nói chuyện với nhau trong nhiều năm qua, nhưng theo ý kiến của Vương Tử Câm , tính cách của nàng ta quá mức cứng ngắc.
Dùng từ ở kiếp trước mà nói , nó được gọi là thánh mẫu.
Thánh mẫu và Thánh mẫu biểu không giống nhau, Thánh mẫu là lòng mang chính nghĩa và khắc ghi trong lòng mình.
Còn Thánh mẫu biểu ( nhân vật nữ bánh bèo vô dụng ) thì một lời khó nói hết.
Vương Tử Câm không trách móc nặng nề gì với Thánh mẫu, nhưng gặp được Thánh mẫu biểu thì nàng sẽ trốn hết mức có thể, điều đó thực sự không tốt.
Loại này sống trên đời cũng vô dụng, ngoại trừ lãng phí tài nguyên, không có tác dụng gì khác.
"Sở Sở thánh nữ, em nghĩ nàng ta là người tốt, nhưng tính tình quá lạnh lùng, luôn muốn đề cao chính nghĩa."
Tú Nhi có một chút buồn ngủ buồn bực nói.
"Đúng vậy a, nàng ta là một người tốt, rất thích hợp để tìm một lang quân như ý, đem nàng ta gả đi."
"Miễn cho nàng ta rơi vào hố lửa Nhân Tổ Điện, sớm ngày thoát ly biển lửa.”
Vương Tử Câm nở nụ cười, nói với vẻ tán thành.
Nàng chưa từng có tiếp xúc với nam tử nào ở kiếp trước cũng như bây giờ, nhưng về lý thuyết, Vương Tử Câm _nàng hiểu biết có thừa.
Các loại bàn luận viển vong, có bàn ba ngày cũng sẽ không trùng lặp.
"Aizz, tiểu thư, lần này người bí mật rời khỏi Nhân Tổ Điện, cũng không có ý định đi tìm Nhân Tổ chuyển thế. Chuyện này sẽ khiến các trưởng lão Nhân Tổ Điện tức giận thì sao?" Tú Nhi nghĩ đến chuyện khác bắt đầu lo lắng.
"Không vui thì tức giận thôi, chẳng lẽ ta còn phải nhìn sắc mặt bọn họ sao?" Vương Tử Câm vẻ mặt không vui.
"Việc của họ là tìm ra Nhân Tổ chuyển thế, ta mới không muốn xen vào, làm công cụ cho người khác có ý tứ sao?"
Lúc trước nàng bị lừa đến Nhân Tổ Điện tu hành, không biết rằng còn có một nhiệm vụ như vậy.
Êm tai một chút thì gọi là Nhân Tổ Điện, nó khó nghe chính là nơi bồi dưỡng công cụ?
Đối với mục đích truyền thừa của Nhân Tổ Điện, Vương Tử Câm một chút cũng không bị ảnh hướng.
Nếu như người truyền thừa là nam thì còn nói, nếu là nữ, chẳng phải đơn thuần đang nuôi hậu cung tương lai cho cái vị Nhân Tổ giấu mặt kia hay sao?
Nghĩ đến đây, Vương Tử Câm liền buồn nôn, hận không thể xóa sạch mọi dấu vết của Nhân Tổ Điện trên người.
Có lẽ đối với những nữ nhân khác, loại chuyện này khiến các nàng cảm thấy vô cùng vinh hạnh, hận không thể tự muốn tiến cử chính mình.
Nhưng với nàng , vẫn là tránh ra xa dùm!
"Tiểu Thư, người nhìn xem, phía trước là Nội Vực Vô Lượng Thiên. Nghe nói hôm nay Vô Song thiếu gia cũng ở đây, tiểu thư có muốn đến hắn gặp chút không?”
"Nói không chừng có thể gặp được không ít tuổi trẻ tuấn kiệt đấy."
Sau khi đi qua từng mảnh Tinh Vực cùng truyền tống trận, Tú Nhi mở rèm ra nhìn thế giới rộng lớn bên ngoài, khuôn mặt tràn đầy thích thú nói, có chút vui mừng và phấn khích.
Trong giai đoạn này, đối với tin tức của thế giới bên ngoài, các nàng thật ra cũng hiểu biết ít nhiều.
Mặc dù thượng giới là vô ngần rộng lớn, nhưng nó đại khái được chia thành Thiên Vực, Nội Vực, Trung Vực, Ngoại Vực.
Những sự kiện lớn xảy ra ở mỗi khu vực thực sự có thể lan rộng ra khắp tứ phương với tốc độ không thể tin được.
Những gì xảy ra ở Đạo Thiên Tiên Cung trong khoảng thời gian này đã khiến nhiều nơi hẻo lánh ở Thượng giới bị chấn động.
Người thừa kế Ma công hiện thân, Tiên Cổ đại lục trong Tiên Lộ hiện thế…..
Mỗi một sự kiện đều gây ra một làn sóng lớn, hai chủ tớ tại Thiên Vực xa xôi thật ra đều nghe thấy được.
"Vô Song, tên đệ đệ rẻ tiền của ta?”
Vương Tử Câm hơi giật mình nhớ ra.
Nàng không phải dạng cưng đệ đệ, trước đó, nàng chưa từng nhìn thấy đệ đệ mình, giống như một người xa lạ mà thôi.
Tin tức về Vương Vô Song chỉ được biết qua tin tức trong gia đình.
Nhưng dù sao thì kiếp này cũng là đệ đệ ruột của mình, nếu đi ngang qua đây, xem một chút cũng không có vấn đề gì.
Ở kiếp này nàng cũng coi như có người thân.
Vì vậy Vương Tử Câm suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy đi xem một chút."
"Được đó, Đạo Thiên Cung chính là đạo thống lâu đời nhất ở Vô Thượng Thiên. Khoảng thời gian này có thể gọi là phong vân tụ hội, có rất nhiều tuổi trẻ chí tôn. Nói không chừng tiểu thư sẽ nhìn thấy một người vừa mắt."
Khi nghe điều này, Tú Nhi vui vẻ nói ngay lập tức.
Rõ ràng nàng mới là người muốn nhìn những Tuổi trẻ chí tôn.
“Không phải nói truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung, có thế hệ trẻ tuổi được mệnh danh là đệ nhất thiên hạ sao? Không biết tin đồn rốt cuộc thế nào.” Nàng vẫn đang lẩm bẩm.
Như thể đây mới là mục đích thực sự của nàng.
"Thế hệ trẻ tuổi đệ nhất thiên hạ sao? Đó là bởi vì tiểu thư của ngươi còn chưa xuất thế thôi Bằng không, đám người kia làm sao có uy phong như vậy."
Vương Tử Câm mỉm cười, không hề quan tâm đến những tin đồn này.
Nàng sinh ra đã là Thánh, hoàn toàn có sức mạnh như thế.
Mặc dù hiện tại nàng đang tu luyện lại từ đầu, nhưng tu vi đã đạt tới Chuẩn Thánh sơ kỳ, loại tốc độ tu vi này đã khiến thiên hạ chấn động rồi.
Nếu nó lan rộng ra, không biết sẽ khiến bao người bàng hoàng, sửng sốt.
Theo như nàng biết, những Tuổi trẻ chí tôn kia, bây giờ căn cứ tu vi của bọn họ có lẽ chỉ ở Hư Thần cảnh, còn cách nàng bao xa? Rất khó để nói!
Vì vậy, nàng hoàn toàn không quan tâm chút nào đến những thứ này.
Hết chương 403.