Chương 407. Kết thúc
“Tộc ta nguyện hàng!”
“Tộc ta nguyện ý thần phục!”
Đối mặt với tất cả, đám lão giả của Long Tộc, dù không cam lòng đến đâu cuối cùng cũng phải lựa chọn thần phục, không muốn nhìn thấy tộc nhân của mình lại xuất hiện thương vong.
Kỳ tích không có xảy ra, bọn họ một mực cầu nguyện kêu gọi tổ tiên đến đâu, thì bọn hắn cũng không có hiển linh được!
“Sớm biết như hiện tại, cần gì phải đau khổ chống đỡ chứ ?”
Cố Trường Ca nhịn không được khẽ lắc đầu, có chút tiếc nuối nói, nhưng cũng không ngoài dự định của hắn.
Nghe vậy, một đám cưởng giả Long Tộc, khuôn mặt xanh mét, toàn thân run rẩy, nhưng cũng không dám nhiều lời.
Cố Trường Ca mỉm cười, hạ lệnh cho tất cả mọi người dừng tay.
Nơi đây mưa máu vẫn rơi xuống, hài cốt không còn, rất nhiều tộc nhân của Long Tộc đang khóc lóc, thần sắc bi phẫn.
Dù sao đây chính là tai họa mà bọn họ đưa đến, tất cả cũng oán trách không được ai.
Nếu như không có nguyên do danh chính ngôn thuận, Cố Trường Ca cũng không làm được nhẹ nhàng như vậy.
Rất nhanh, trận chiến chém giết chấn động bát phương, rốt cục kết thúc.
Cố Trường Ca ra lệnh cho tâm phúc của mình bắt đầu công việc dọn dẹp sau trận chiến, với dự định điều chỉnh toàn bộ Tiên Cổ Long tộc hiện tại, lúc này thân phận Trường Sinh Cố gia thiếu chủ của hắn, sẽ phát huy tác dụng.
Rốt cuộc, hắn có thể không dựa vào lực lượng và thế lực của Trường Sinh Cố gia, mà hoàn toàn dựa vào thủ đoạn của chính mình, khiến cho Tiên Cổ Long tộc thần phục.
Không có bất kỳ thế lực nào của đạo thống dám nói một tiếng không!
Ở thời điểm này càng không có người có can đảm hiện thân đến cướp đoạt công lao của hắn!
Hơn nữa, từ đầu đến cuối Trường Sinh Cố gia cũng không có ra mặt, chưa từng cho Cố Trường Ca một xu một hào trợ giúp nào.
Điều này đã không chạm đến điểm mấu chốt cuối cùng giữa các đạo thống khác, không ai có thể nói không đúng.
Nếu ai có dũng khí ra tay với Cố Trường Ca, chẳng khác nào là khiêu khích đối với Trường Sinh Cố gia, chỉ sợ là ngày chết không xa, tình hình so với trận chiến này còn kinh người hơn.
Bây giờ, Tiên Cổ Long tộc tử thương nghiêm trọng, đến cuối cùng, chỉ có thể lựa chọn thần phục, từ nay về sau như Vũ Nhân nhất tộc, quy thuận Cố Trường Ca!
Tin tức này, rung động tất cả mọi người.
Cho dù là đạo thống cùng sinh linh đang xem ở gần đó, hay là những tộc còn lại, trong lòng lúc này đều dấy lên một cơn sóng lớn!
Đến cuối cùng, Tiên Cổ Long tộc vẫn khó thoát khỏi vận mệnh như vậy.
Không ít tộc đàn bắt đầu hối hận, trước đó vì sao không sớm đoàn kết cùng một chỗ với Long Tộc, cùng chống lại Cố Trường Ca, có lẽ thế cục sẽ không như vậy.
Nhưng hiện tại đã vô dụng.
Cổ Đằng Xà, Thần Ngạc, Hắc Thiên Ưng tam đại tộc đàn thời khắc mấu chốt xuất thủ, tựa như một cái đao sắc bén, mang đến cho toàn bộ thế cục Tiên Cổ đại lục một kích trí mạng.
Từ phương diện khác mà nói, như vậy làm không ít tộc đàn tìm được cơ hội và lối thoát.
Rất nhiều tin tức, bắt đầu nhanh chóng truyền đi, khắp nơi dẫn đến một trận rung động.
“Thủ đoạn cùng sự quyết đoán của Cố Trường Ca, thật sự là để cho người ta phải kinh sợ.”
“Ta vẫn kém hắn rất xa.”
Nơi xa, trên chiến thuyền cổ của Vương gia, sau khi cùng tỷ tỷ mình ôn chuyện xong, cũng tận mắt chứng kiến tất cả trận chiến kinh khủng đó, Vương Vô Song lúc này cũng không khỏi cảm thán, thần sắc còn mang theo chút chấn động.
Mà bên cạnh hắn ta là bọn người Vương Tử Câm, biểu cảm của mọi người khác nhau, các loại cảm xúc đều có...
Sau trận này, hậu quả của cuộc chiến bao trùm phạm vi gần ba mươi vạn dặm, long trời lỡ đất, nhật nguyệt đảo lộn, hủy diệt càn khôn.
Rất nhiều thần đảo và sơn mạch của Long tộc cũng bị luồng khí đáng sợ này nghiền nát thành bột mịn, trận văn Tiên Cổ bị phá hủy, mang theo khí thế giết chóc kinh hoàng, cuối cùng cũng bị Chuẩn Chí Tôn ra tay xóa sổ.
Trận chiến bên ngoài cuối cùng cũng kết thúc.
Những ngôi sao phân tán tứ phía, biến thành những bộ sao cốt, ở trong thiên địa hiện ra, bao phủ rồi rơi xuống!
Ầm!
Một con đường lớn kim sắc trải dài, ở trên không trung xuất hiện một người, đó là Đại trưởng lão trở lại, áo choàng trắng bồng bềnh, tiên phong đạo cốt, nhìn không ra vừa rồi hắn đã giao thủ với người ta.
Sau lưng hắn, có một chưởng ấn cực đại phong trấn một Long tộc Chuẩn Chí Tôn cảnh!
“Kết thúc?”
Đại trưởng lão bình tĩnh hỏi, từ đầu đến cuối không tình nguyện đích thân động thủ.
Ngoại trừ ra tay trấn áp Long tộc chí cường giả, hắn thực sự không tham gia vào trong trận chiến đó.
Chính Đại trưởng lão cũng bị khiếp sợ bởi thân phận người thừa kế Luân Hồi Cổ Thiên Tôn của Cố Trường Ca đột nhiên xuất hiện.
Trước đó, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, còn cho rằng cuối cùng Cố Trường Ca sẽ mượn thêm lực lượng của Trường Sinh Cố gia.
Nhưng rõ ràng, thân phận truyền nhân của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn là con bài cuối cùng mà Cố Trường Ca che giấu .
Nghĩ đến đây, Đại trưởng lão không khỏi nhìn thẳng vào Cố Trường Ca.
Hắn càng ngày càng không thể nhìn thấu gia hỏa này, hắn ta rốt cuộc còn giấu bao nhiêu thủ đoạn chưa sử dụng, bao nhiêu con bài chưa lật, không bị người ta phát hiện ra?
May mắn thay, ân oán giữa Cố Tiên Nhi và gia hỏa này đã được hóa giải. Bằng không, hắn thật sự không dám tưởng tượng, nếu một mình Cố Tiên Nhi đối mặt với Cố Trường Ca thì cơ hội sống sót rốt cuộc có mấy phần?
Nếu sau lưng không có một đám lão già bọn hắn ủng hộ Cố Tiên Nhi , sợ rằng sẽ bị Cố Trường Ca ăn đến ngay cả xương vụn đều không còn.
Hết chương 407.