Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 75. Công đức vô lượng

Chương 75. Công đức vô lượng

Đối mặt với hoàn cảnh lạ lẫm, nó tựa hồ bị hoảng sợ, ma khí kinh khủng lập tức cuộn trào mãnh liệt, tựa như một con mèo nhỏ đang xù lông.
Cũng may rất nhanh nó cảm thụ được khí tức của Cố Trường Ca.
Nó mới dần dần an tĩnh lại.
"Vùng không gian này không tồn tại trong bất cứ hư không nào ở thế giới ngoài kia, chỉ có ta mới có thể triệu hoán nó, như vậy cũng tốt dù sao sự tồn tại của bát hoang Ma Kích, rất khó che giấu. . . "

"Nếu bị mấy cường giả cảm ứng được, bọn họ chắc hẳn sẽ ra tay cướp đoạt, cũng sẽ không quan tâm đến thân phận hay bối cảnh của ta. " Cố Trường Ca ngẫm nghĩ, điều này cũng rất hiển nhiên.
Một khi Bát hoang Ma Kích xuất thế, ắt sẽ làm kinh động rất nhiều lão quái vật, khiến họ nảy sinh lòng tham.
Mà có cái không gian khí giới này thì tốt rồi, cho dù cường giả đó có mạnh đến đâu đi nữa cũng sẽ không cảm ứng được khí tức của bát hoang Ma Kích.
Không những che giấu được sự tồn tại của nó, còn có thể trở thành con bài tẩy lớn nhất chưa lật của Cố Trường Ca. Nghĩ như vậy hắn phát hiện bản thân có rất nhiều bài tẩy chưa lật, vừa may mắn nhưng đồng thời cũng là một mối họa lớn.
"Mong công tử thứ tội, lão nô bảo hộ không chu đáo, lúc đó bị người của Diệp Lưu Ly tiểu thư giữ chân nên nàng mới có cơ hội xông vào bên trong. . . "

Trên nền đất trước Cổ thành. . . . .
Đám mãnh thú đều đã bị giết gần hết, nhìn thấy Cố Trường Ca đi ra, Minh lão có chút hổ thẹn mà tiến lên thỉnh tội.
Chỉ có điều hắn có chút kinh ngạc, rõ ràng Diệp Lưu Ly cùng công tử trước đây đều như nước với lửa, nhưng sao bây giờ nàng lại an an phận phận đi phía sau công tử.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Không có việc gì, nàng ta muốn xông vào thì cứ để cho nàng ta qua đi! Dù sao cũng không tạo nên ảnh hưởng gì. "

Nghe lời này Minh lão, Cố Trường Ca cũng không để bụng nói, "Chúng ta đi thôi, việc ở hạ giới đã giải quyết xong, ta cũng cần phải trở về. "

"Vâng, Công Tử. "

Minh lão nghe vậy sắc mặt nhất thời nghiêm lại nói.
Mà ở bên kia Diệp Lưu Ly với sắc mặt khó coi cũng đang nói chuyện với những người nàng mang theo, có vẻ rất không vui.
Khuôn mặt trắng muốt như ngọc đượm vẻ ủ rũ.
Một bộ dạng như bị ai đó khi dễ qua.
Điều này làm cho đám người Tuyết di không khỏi nghi hoặc.
"Tiểu thư, tên tiểu tử Diệp Trần kia đâu? " nàng hỏi.
"Chết rồi, bị Cố Trường Ca giết chết rồi. " tâm tình Diệp Lưu Ly vô cùng nặng nề nói.
Cái gì! ?
Tuyết di biến sắc, sau đó cảm thấy có chút may mắn, nàng chỉ sợ tiểu thư sẽ vì vậy mà liều mạng với Cố công tử, xem ra mọi việc cũng không đến nông nỗi này.
Còn về Diệp Trần, chết thì chết, cũng vừa hay.
Còn về việc vì sao tiểu thư có bộ dáng như thế, nàng nghĩ cũng có thể là do thương cảm mà ra.
Tuyết di nhìn thấy bộ dáng này của Diệp Lưu Ly cũng thấy rất đau lòng.
Nhưng mà thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả.
Từ trong Cổ thành dưới lòng đất rời đi.
Đám người Diệp Lưu Ly cũng đi cùng Cố Trường Ca.
Cố Trường Ca cũng lười quản.
Sau khi trồng bình ma, cho dù nàng có chạy đến chân trời góc bể nào cũng như nhau thôi.
"Đúng rồi công tử, lão nô mạo muội hỏi một chút về việc của Thu Hàn, sau này người phải trở về thượng giới, ngài có muốn đưa Thu Hàn theo cùng không? "

Trên đường sau khi rời khỏi Nguyên Cổ bí cảnh, Minh lão bỗng nhiên cung kính hỏi.
"Nha đầu Thu Hàn kia ta rất thích, đương nhiên phải mang theo. " Cố Trường Ca nói.
Hắn còn chuẩn bị để thiên phú đan đạo của Lâm Thu Hàn phát dương quang đại ở thượng giới nữa, đến lúc đó có thể để cho hắn tùy ý sử dụng.

Vừa hay trong mấy đại tông đan đạo trên thượng giới mà hắn biết có một tông đã nhiều năm không tìm được một vị đệ tử có thiên phú đan đạo đặc biệt xuất sắc nào.
Bọn họ không thiếu tài nguyên, nhưng lại thiếu đệ tử.
Nhất là một người có thiên phú đan đạo khủng bố như Lâm Thu Hàn, đến lúc đó ắt hẳn sẽ gây nên một cuộc tranh giành.
Chỉ cần Cố Trường Ca đưa Lâm Thu Hàn đi là được.
Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người dùng đại lượng tài nguyên cùng tinh lực, giúp hắn bồi dưỡng Lâm Thu Hàn, hơn nữa hắn còn nhận được một ân tình lớn của đại tông đan đạo đó.
Mà Lâm Thu Hàn lại là người của hắn.
Chuyện tốt như vậy, cớ sao lại không làm chứ? .


Sau đợt mãnh thú ào ạt trào ra ở Thiên nguyên Cổ bí cảnh, rất nhiều tu sĩ ở Trung Châu đại địa thậm chí là thanh thiên giới đều bị dọa, cho rằng bọn họ chuẩn bị nghênh đón một kiếp nạn kinh khủng.

Ma khí ngập trời, quả thực như là có tuyệt thế hung ma muốn xuất thế vậy, dù sao dựa theo ghi chép về nơi này, đây chính là nơi phong ấn ma binh.
Phong ấn bị giải trừ tuyệt thế hung ma xuất thế tạo nên kiếp nạn cho vạn sinh linh.

Vô số tu sĩ sau một thời gian dài run sợ, lo lắng, sợ hãi, kết quả lại phát hiện căn bản không có chuyện gì xảy ra cả.
Ma khí trong bí cảnh càng lúc càng mờ nhạt, giống như tuyệt thế hung ma sắp xuất thế lại bị người ta phong ấn lại vậy, chuyện này lập tức dẫn đến một trận oanh động lớn.

Những ghi chép kia hẳn là không có sai sót gì cả.

Cuối cùng, rất nhiều tu sĩ đưa ra một kết luận thống nhất.
Vị đại nhân trẻ tuổi từ thượng giới tới hạ giới là vì phong ấn ma khí giúp bọn họ, lúc ấy có rất nhiều tu sĩ thấy vị đại nhân trẻ tuổi kia đi vào trong cánh cửa dẫn đến bí cảnh.
Sau nửa tháng bí cảnh được mở ra, vị đại nhân trẻ tuổi ấy cũng rời đi, cũng chính là lúc ma khí bắt đầu suy giảm, tuyến thời gian hoàn toàn trùng khớp với nhau.
Nghĩ tới những thứ này, vô số tu sĩ cảm thấy biết ơn, thậm chí còn lập tượng của vị đại nhân trẻ tuổi kia ở vùng Trung châu để cảm tạ ân đức của hắn.
Đương nhiên chuyện này Cố Trường Ca nhất định là không biết.
Lúc này, hắn đã mang theo đám người Minh lão trở về thượng giới.


Hết chương 75.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất