Chương 295: Cuối cùng cơ hội đã đến
Chuyện trộm mộ cũng không phải nói làm là làm ngay được, đặc biệt lại còn là mộ của đại năng Kỳ Phản Hư?
Muốn đi trộm được thì cũng phải biết cái mộ đó ở đâu đã!
Bản đồ Mộ Rồng Mùa Đông lần trước cũng là được lấy ra từ trong số di vật Viễn Cổ đấy thôi.
Cái này cần phải có kỳ ngộ, cũng lại càng cần cơ duyên!
An Lâm nghĩ nghĩ, tiến hành việc trộm mộ cũng rất khó khăn, không thể dễ dàng được bằng hắn đột phá, cho nên vẫn phải bàn bạc kỹ hơn, xem tình hình rồi quyết định sau.
Còn trước mắt thì vẫn nên làm một thiếu niên học tập tu luyện cho giỏi cái đã.
Thấm thoắt, đã lại qua nửa tháng.
Nhờ viên tiên đan Thần Phôi Ngưng Nguyên mà Hứa Tiểu Lan cho mà Đại Bạch củng cố được cảnh giới cơ sở, đột phá đến Dục Linh hậu kỳ, đuổi kịp cảnh giới của An Lâm.
Tiểu Sửu trải qua một khoảng thời gian cảm ngộ lĩnh vực, lại thêm viên Cổ Thần Huyền Đan mà An Lâm cho cũng đã hoàn thành xong nửa bước cuối cùng của Nửa Bước Hóa Thần, trở thành nguyên thú Hóa Thần sơ kỳ.
Ngày hôm đó, toàn bộ núi Vọng Nguyệt mây đen dày đặc, cuồng phong bao phủ, lôi điện ầm vang.
Thanh thế vô cùng lớn, thậm chí còn kinh động đến rất nhiều lãnh đạo của trường học.
Nhưng sau khi họ biết người đột phá đến Kỳ Hóa Thần là thú sủng của An Lâm thì lại nuối đuôi nhau thất vọng rời đi.
"Cái gì vậy, hóa ra thú sủng của đệ nhất kỳ nhân trong trường đột phá, hại ta mừng hụt một vố."
"Thú sủng của bạn học An Lâm cũng đến Kỳ Hóa Thần rồi, mà sinh viên của trường chúng ta vẫn chưa có ai đến Kỳ Hóa Thần, thật mẹ nó mất mặt quá."
"Liễu Thiên Huyễn vẫn luôn không làm việc đàng hoàng, nếu không đã sớm tiếp nhận lớp của Vương Huyền Chiến rồi."
"Haiz, sinh viên khó dạy dỗ mà…"
Không nói đến lãnh đạo nhà trường chịu áp lực lớn như núi, mà An Lâm với tư cách chủ nhân cũng phải chịu áp lực cực kỳ lớn.
An Lâm oán thán: "Tiểu Sửu, tại sao anh không đợi tôi với, anh đang muốn nghịch thiên đấy phỏng?"
"Anh An, không sao đâu, tôi sẽ bảo vệ anh." Tiểu Sửu chân thành nói.
Câu nói này lại càng cho An Lâm thêm một bạo kích, thế mà hắn đã lưu lạc đến trình độ phải nhờ đến thú sủng của mình bảo vệ?
Không được, hắn cần phải phấn đâu, hắn muốn đuổi theo thật dũng mãnh!
Lại qua thêm nửa tháng, Tiểu Hồng lặng lẽ quang hợp, không tiếng động cũng đột phá đến Dục Linh hậu kỳ.
An Lâm: "…"
"Chủ nhân, anh nên phơi nắng thật nhiều vào, nếu không thì cảnh giới cũng mốc meo luôn đấy." Tiểu Hồng nũng nịu lên tiếng.
"Nhóc cho rằng tôi là nhóc đấy hả, cho dù tôi có phơi nhiều đến đâu nhưng cảnh giới cũng đành mốc meo vậy thôi!" An Lâm lệ rơi đầy mặt nói.
Tu vi hiện giờ của hắn đã đến thời kỳ bình cảnh, chăm chỉ tu luyện hơn một tháng trời mà vẫn không có thay đổi gì rõ rệt. Trước kia chỉ cần chăm chỉ tu luyện, cho dù cảnh giới không thay đổi nhưng cũng có thể cảm nhận được mình trâu bò hơn chút xíu.
Nhưng bây giờ, bất luận có luyện đan, luyện thể đến đâu cũng đều cảm thấy chẳng thay đổi gì.
Điều quan trọng chính là cảm ngộ để hiện hóa ra lĩnh vực cá nhân!
Đây là bước quan trọng nhất của Dục Linh hậu kỳ tiến lên Nửa Bước Hóa Thần!
An Lâm cảm thấy tư chất của mình cũng không tệ lắm, cũng không phải không thể đột phá được bằng thực lực của bản thân.
Từ từ thôi, một ngày nào đó rồi cũng sẽ tạo ra được lĩnh vực của mình.
Nhưng mà mấy con thú sủng tư chất nghịch thiên bên cạnh hắn lại mang đến cho hắn quá nhiều áp lực, cứ một mạch tiến thẳng cảnh giới.
Cảnh giới của thú sủng còn cao hơn hắn thì phải làm thế nào?
Liệu người khác có nói hắn ăn bám hay không?
Phi! Là ăn cơm thú!
Ôi… như thế thì đường đường An Lâm Kiếm Tiên như hắn biết để mặt mũi vào đâu?!
Nhưng mà cơ hội xoay chuyển lại luôn luôn đến một cách vô cùng đột ngột.
Chủ nhiệm Lăng Tiêu Kiếm Tiên của lớp An Lâm bỗng nhiên tuyên bố một tin tức.
"Oa giới truyền tin đến, kết giới lăng mộ Thủ Dương Thiên Tiên của Thiên Trì núi Trường Bạch mười ngày sau sẽ được nới lỏng, đến lúc đó, tu sĩ từ cảnh giới Phản Hư trở xuống có thể cầm theo ngọc phù do Thiên Đình chế tạo tiến vào kết giới để tìm kiếm truyền thừa."
"Đây cũng là ước định giữa Thủ Dương Thiên Tiên trước lúc chết và Thiên Đình. Một nghìn năm sau, ông ta hoan nghênh những tinh anh từ Kỳ Hóa Thần trở xuống của Thiên Đình tiến vào lăng mộ Thủ Dương, tranh đoạt truyền thừa của ông ta. Mà bây giờ, cuối cùng thời khắc này cũng đến!"
"Ngọc phù chỉ có mười cái, Oa giới có hai cái, đại học Liên Hiệp Tu Tiên chúng ta có tám cái, những bạn học nào muốn đi đến Oa giới có thể tìm tôi để báo danh, sau đó sẽ tiến hành bỏ phiếu toàn trường để chọn ra tám sinh viên đứng đầu đi đến Oa giới!"
"Còn có điểm quan trọng nhất là rốt cuộc thì bên trong lăng mộ Thủ Dương Thiên Tiên có cái gì, chúng ta không thể nào biết được."
"Ngay cả lý do vì sao ông ta xây dựng lăng mộ ở Oa giới, chúng ta cũng không rõ."
"Tất cả đều là không biết, tính nguy hiểm Thiên Đình không có cách nào ước đoán được, không loại trừ khả năng sẽ có nguy hiểm uy hiếp đến tính mạng các cô cậu. Cho nên có muốn tranh thủ cơ hội này hay không, quyền quyết định nằm trong tay các cô các cậu. Bắt đầu báo danh!"
Lăng mộ của Thiên Tiên? Chỉ có đồ ngốc mới có thể cự tuyệt được không hả!
Đây chính là lăng mộ của vị đại năng Kỳ Phản Hư mà An Lâm cầu còn không được ấy, không nghĩ tới thế mà lại chỉ động đưa tới cửa, dường như hắn không cần suy nghĩ chút nào mà đã quyết định báo danh tham gia luôn.
Cùng ngày hôm đó, số sinh viên báo danh của đại học Liên Hiệp Tu Tiên lên đến hơn sáu trăm người, hầu hết những cường giả đứng ở trong một trăm vị trí đầu đều báo danh tham gia.
Ngày hôm sau là thời gian bỏ phiếu toàn trường, An Lâm không hề nghi ngờ đã nhận được số phiếu nhiều nhất trường.
Bảy người trúng tuyển khác, Liễu Thiên Huyễn, Đường Tây Môn, Tô Thiển Vân, Hiên Viên Thành, Hứa Tiểu Lan, Diêu Minh Hi, Hồ Quán.
Năm người Liễu Thiên Huyễn, Đường Tây Môn, Tô Thiển Vân, Hiên Viên Thành, Hứa Tiểu Lan đều là những cường giả xếp các thứ hạng đầu trong Tiên Bảng, thực lực và nhân khí đương nhiên không cần phải nhắc đến. Diêu Minh Hi và Hồ Quán thì là đại diện cho thực lực của năm hai và năm một, trên cơ bản bọn họ cũng được coi là người mạnh nhất trong hai khóa đó, cho nên nhân khí chiếm ưu thế, cũng nhận được số phiếu bầu tương đối cao.
Điều đáng nhắc tới chính là, ngoài trị Diêu Minh Hi ra, Hồ Quán cũng là fan não tàn của An Lâm.
Đối với chuyện này, An Lâm chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ, đều do cái truyền thuyết trường học chết tiệt kia mà!
Sau khi xác định được những thành viên hạ phạm, An Lâm lại một lần nữa giữ chức đội trưởng.
Bạn hỏi vì sao không phải Liễu Thiên Huyễn giữ chức đội trưởng ư?
Bởi vì chị ấy có bài kiểm tra trước.
Tất cả mọi người đều có thời gian một ngày để chuẩn bị, chuyện đầu tiên An Lâm làm chính là đến cung Đâu Suất tìm người luyện chế hơn hai mươi viên linh đan thích hợp cho cha hắn dùng, còn tìm Doãn Hỉ luyện chế giùm một viên tiên đan m Dương Chân Khí.
m Dương Chân Khí đan là tiên đan cấp bảy, viên tiên đan này chính là dùng số vốn cuối cùng để tạo tiên đan của hắn.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, hắn lại hỏi thăm ý kiến của đám thú sủng.
"Có cơ hội hạ phàm, ai muốn đi không?"
"Ừm… lăng mộ của Thủ Dương Thiên Tiên không vào được, thì chỉ đơn thuần đi đánh đấm làm phép để mở rộng kiến thức thôi."
Tiểu Hồng lắc lắc cái đầu đỏ rực, nũng nịu nói: "Tôi đã đến nhân gian một lần rồi, cũng quang hợp hơn trăm năm rồi, có chuyện gì là chưa thấy qua, không đi góp náo nhiệt đâu."
Tiểu Sửu cũng lắc đầu theo: "Tôi mới đột phá Kỳ Hóa Thần không bao lâu, muốn mượn nguyên khí nồng đậm xung quanh núi Vọng Nguyệt để củng cố thêm cảnh giới, nên trước mắt sẽ không đi với anh được rồi."
An Lâm gật đầu, bàn về không gian để tu luyện, quả thật đúng là không có nhiều nơi hơn được đại học của hắn, cho nên hắn cũng hiểu được quyết định này của Tiểu Sửu.
Còn Đại Bạch nghe thấy vậy thì mắt lại sáng lên, mở miệng hỏi: "Gái ở Oa giới có xinh đẹp hơn ở giới Cửu Châu không? Gâu!"
"Giới Cửu Châu hầu hết đều là dân tu tiên, nếu nói về tổng thể, chắc chắn là sẽ hơn Oa giới một chút. Nhưng mà Oa giới cũng có rất nhiều nữ tu sĩ xinh đẹp, tôi có thể giới thiệu cho cậu biết." An Lâm cười he he, câu dẫn Đại Bạch.
Hắn vẫn chờ được cưỡi tọa kỵ Chí Tôn để quay về một cách cool ngầu mà, sao có thể buông tha cho Đại Bạch được.
Thấy Đại Bạch hơi nao núng, An Lâm tiếp tục khích thêm: "Tôi còn có thể để cậu được xem ảnh của mấy trăm mỹ nữ khác nữa, không mặc quần áo."
"Anh An, tôi muốn đi! Gâu!"
Đại Bạch nghe được câu này, triệt để bị tấn công, kích động đáp ứng.
An Lâm hài lòng gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ cảm khái.
Thời gian trôi qua hai năm, cuối cùng hắn cũng lại có một cơ hội trở về nhà!
Cha à, cha đã tu luyện đến đâu rồi?
Các vị tu sĩ, bạn bè ở Trái Đất, cuộc sống của mọi người ra sao rồi?
Ngày mai, An Lâm kiếm tiên tôi lại trở về rồi đây!
Trang 149# 1