Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 307: Hôn hay không hôn

Chương 307: Hôn hay không hôn




"Má nó chứ, đồ sắc cẩu nhà mi nhìn cương thi mà cũng có thể phun máu mũi được, cút sang một bên, tôi không có loại thú sủng như cậu!"
An Lâm nhìn thấy Đại Bạch chảy máu mũi ròng ròng, tức giận đến mức không có chỗ xả.
Mình đang ra sân hoành tráng như thế mà lại bị nó phá mất, có thể không tức được sao.
Thi Thần bị Đại Bạch đụng ngã, trên mặt xuất hiện vẻ giận dữ.
"Cút ngay!"
Cô ta hét lớn một tiếng, âm khí màu xanh từ thân thể trào ra ngoài nổ tung, trực tiếp đánh bay Đại Bạch và An Lâm.
"Đại Bạch, cậu đối phó với hai con thi khôi kia, còn cô gái cương thi này để tôi đối phó!"
An Lâm rút kiếm Thắng Tà ra, mở miệng sắp xếp.
Đại Bạch lưu luyến không rời nhìn mỹ nữ cương thi khiêu gợi một chút, khuôn mặt quyến rũ, bộ ngực đầy đặn này, eo nhỏ mông to, đôi chân thon dài… Tối hôm qua nó ngắm đến mấy trăm mỹ nữ không mặc quần áo, nhưng không có cô gái nào có dáng người hơn được người con gái trước mặt này.
Nó nuốt một ngụm nước miếng: "Anh An, có thể đổi chút được không?"
"… Đổi cái rắm ấy, cậu đánh thắng được Kỳ Hóa Thần sao?" An Lâm thấy Đại Bạch có ý nghĩ không tốt, ngay lập tức răn dạy: "Đừng có khiến tôi mất mặt thêm nữa, còn ngại người khác không biết cậu lưu manh à?"
"Ò..." Đại Bạch có phần mất hồn phi đến trước người An Minh Xuyên, cùng Trình Anh đứng chắn trước mặt mọi người, tiện tay lau đi cái mũi đầy máu tươi.
Thi Thần đứng dậy, đôi mắt đen nhanh tức giận nhìn An Lâm: "Lại dám đối xử thô bạo như thế với nô gia, đừng có trách nô gia sẽ cho ngươi nếm thử sự đau đớn xuyên tâm."
Vừa dứt lời, toàn thân cô ta liền được bao quanh bởi luồng khí màu lam âm u.
Luồng khí này mang theo sức mạnh cực lạnh, làm đông kết không khí, phủ lên rừng cây bốn phía xung quanh một tầng sương lạnh, những đội viên ở khoảng cách tương đối gần cũng không tự chủ được mà phát run.
"Tinh tinh"
Đúng lúc này, hệ thống trong não An Lâm bỗng nhiên phát sáng.
Lại là cột nhiệm vụ đặc biệt đang nhấp nháy từng đợt.
Hắn không chút do dự mở cột nhiệm vụ đặc biệt kia ra, nhìn xem.
[Nhận thấy ký chủ đang tiếp xúc luồng khí vô cùng âm hàn, hiện tuyên bố nhiệm vụ như sau:]
[Hấp thu hàn khí cực lạnh của Thi Thần, hoàn thành việc kích hoạt m thần, phương thức hấp thu là miệng đối miệng hút đi năng lực.]
[Nhiệm vụ thành công: Kích hoạt công pháp m thần tầng thứ nhất.]
[Nhiệm vụ thất bại: Biến thành người đông lạnh ba ngày.]
[Chú thích: Thời hạn của nhiệm vụ là nửa canh giờ, công pháp m Dương vô cùng khó gặp, lại rất quý giá.]
An Lâm: "…"
Hắn xem hết một lượt nhiệm vụ đặc biệt này, đã không biết nên bắt đầu chửi từ chỗ nào nữa rồi.
Nối tiếp Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Tu thần, hệ liệt m Dương cuối cùng cũng xuất hiện công pháp, nhưng hắn nên vui mừng vì chính mình có công pháp mới sao?
Mẹ nó chứ điều kiện nhận được chính là phải hôn miệng đấy! Tuy bộ dạng của Thi Thần này không tệ, nhưng thực sự phải hôn miệng đối miệng sao?
Hôn xong liệu có thể mang thai không?
Nhìn Thi Thần khí thế hùng hồ đang chuẩn bị công kích mình, lòng hắn cảm thấy phiền muộn, cứ đứng xoắn xuýt mãi không thôi.
"Vạn m Tỏa Hồn kiếm!"
Thi Thần nắm tay khua giữa hư không, một thanh kiếm màu lam ngưng tụ trong tay.
Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ vạn vật trong trời đất giống như bị đóng băng vậy, chỉ còn lại mỗi thân ảnh nhanh như gió của cô ta nhào về phía An Lâm, mũi ikieesm trong tay mang theo hàng ngàn con thi quỷ nổi giận chém xuống.
An Lâm lấy lại tinh thần, áp dụng chiêu kiếm cơ bản của Chiến Thần lục thức, đỡ lấy nhát kiếm của Thi Thần.
Ầm ầm! Cả một vùng đất nổ tung, cuồng phong cực hàn càng lan tỏa ra bốn phía, đông cứng toàn bộ cây cỏ quanh một dặm!
Trình Anh sử dụng đao trận Hỏa Diễm ngăn cản làn sóng năng lượng thay mọi người, nhưng cũng bị thứ năng lượng cực hàn này chấn động đến mức phải lùi lại mấy bước về phía sau, thân thể không kìm được mà phát run.
"An đại ca, anh nói xem liệu vị An Lâm tiền bối này có thể đánh thắng Thi Thần được hay không?" Lộ Tuyết nắm chặt hai tay, khẩn trương nhìn cảnh đánh nhau trước mặt, thân thể kìm lòng không đặng mà dựa sát vào người An Minh Xuyên.
An Minh Xuyên nghe thấy mình bị gọi là An đại ca, mà con trai thì lại được gọi tiền bối, trong lòng thấy khá kỳ lạ, thế nhưng sự tự tin của ông đối với con trai mình chưa bao giờ giảm cả, nên liền mở miệng an ủi: "Yên tâm đi, không phải con trai tôi đã nói rồi sao? Cho dù có là thần, cũng muốn giết cho chúng ta xem."
Những đội viên còn lại nghe thấy vậy cũng rối rít chuyển ánh mắt mong chờ về phía An Lâm, tuy vậy nhưng cảm giác khẩn trương trong lòng cũng không giảm bớt được bao nhiêu, nhưng mà họ cũng biết đây chính là hi vọng sống sót duy nhất của họ.
An Lâm trên chiến trường như đang lâm vào thế bị động.
Kiếm ảnh màu xanh của Thi Thần kéo dài không dứt, mỗi một nhát chém đều giống như muốn đông cứng hết thay vạn vạn, mà An Lâm thì chỉ có thể dùng kiếm Thằng Tà gian nan đỡ lấy nhát kiếm của Thi Thần, hoàn toàn không có năng lực đánh trả.
Mười mấy đội viên không hiểu, đều cho rằng Thi Thần quá mạnh, ai ai cũng vô cùng khẩn trương quan sát thế cục trận chiến.
Đại Bạch đang chiến đấu với thi khôi thì lại vô cùng hoang mang.
Đại Bạch là người hiểu rõ thực lực của An Lâm nhất, nó biết là An Lâm hoàn toàn có thể vận dụng cả sáu thức trong Chiến Thần lục thức để chém giết cô gái Thi Thần này, nhưng rốt cuộc anh An đang làm cái gì vậy?
Mọi người đều không hề biết rằng An Lâm đang vướng phải tình cảnh quẫn bách đến mức độ nào.
Hôn hay là không hôn đây?
Hắn lại quan sát Thi Thần thật kỹ, có một khuôn mặt tròn tròn xinh đẹp, dáng người siêu chuẩn đến không còn lời nào để nói, bên trong làn da trắng nõn còn ẩn hiện một màu xanh đen âm u, hiển nhiên là ẩn chứa một loại khí lạnh quá mức hùng hồn.
"Yo ha ha… Tiểu ca sắp không chống đỡ nổi nữa rồi đúng không? Để nô gia cho ngươi thêm một mồi lửa đi…" Thi Thần thấy An Lâm ngăn cản có vẻ như cố hết sức, không khỏi khẽ duỗi đầu lưỡi hồng phấn liếm liếm cánh môi trong suốt, trường kiếm u lam trong tay càng vung mãnh liệt hơn!
Theo sự công kích mạnh mẽ của trường kiếm, vòng eo mềm mại như rắn nước của Thi Thần cũng điên cuồng uốn éo, hai bầu ngực trắng như tuyết lại càng sáng rõ khiến cho người khác phải hoa mắt.
Cuối cùng An Lâm cũng không nhịn được, tức giận mắng to: "Khốn nạn! Đừng khinh người quá đáng!"
Khí tức toàn thân hắn đột nhiên biến đổi, kiếm Thắng Tà đen như mực đột nhiên được bao phủ bởi một màu trắng, lấy khí thế sét đánh chém gãy ngay giữa thanh kiếm Tỏa Hồn của Thi Thần.
Trong lòng Thi Thần kinh hãi, không ngờ An Lâm lại có chiêu kiếm đáng sợ đến mức này.
Nhưng cô ta còn chưa kịp phản ứng, chiêu kiếm thứ hai của An Lâm đã được tung ra.
Kiếm Thắng Tà xé rách không khí, theo quán tính xuyên qua cánh tay cô ta, một dòng máu màu xanh lam trào ra.
Giây lát tiếp theo, An Lâm bỗng nhào về phía Thi Thần, đẩy ngã cô ta, đồng thời hai tay nghiêm túc khóa chặt cổ tay của cô ta lại, thân thể đè ép trên tai tòa tuyết phong cao ngất mềm mại của cô nàng.
Các đội viên nhìn thấy cảnh này cũng thi nhau mở to hai mắt.
Đại Bạch đang vặn đầu thi khôi cũng nhìn về phía An Lâm với vẻ đần độn, há miệng thật lớn.
Cái tư thế bổ nhào này cũng quá tiêu chuẩn luôn rồi, còn tiêu chuẩn hơn cả trong suy nghĩ của nó!
Đồng tử của Thi Thần hơi co lại, có phần mờ mịt nhìn người đàn ông trước mặt.
Sắp chạm rồi!
An Lâm hít sâu một hơi, vận dụng pháp quyết hấp thu năng lượng, cúi đầu, nhắm tới cái miệng nhỏ nhắn khêu gợi của cô gái trước mặt.
Bờ môi của cô gái trước mặt hơi trắng bệch đến mức trong suốt, xúc cảm có phần lạnh buốt.
Cái miệng nhỏ nhắn của Thi Thần khẽ nhếch, khí lạnh nhàn nhạt phun ra, quanh quẩn giữa chóp múi An Lâm.
An Lâm cảm thấy nếu như hôn lên cái miệng nhỏ nhắn này, hẳn sẽ giống như thạch hoa quả được lấy ra từ trong tủ lạnh, mang theo cả vị ngọt lẫn ý lạnh.
Nhưng cái này cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm chính là môi hắn đã cách bờ môi Thi Thần còn chưa đến 1cm!
Mười mấy đội viên ngây ra như phỗng, chỉ ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Lộ Tuyết và Trình Anh cũng ngây dại, ngay cả hít thở cũng quên mất.
An Minh Xuyên cũng như hóa thành một bức tượng điêu khắc, còn Đại Bạch thì giống như phát hiện ra một đại lục mới.
Ngay cả Thi Thần vẫn luôn một mực phóng đãng không gì trói buộc giờ phút này cũng ngây ngốc cả người, quên đi tất cả mọi động tác!



Trang 155# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất