Chương 65: Diễn đế – Ma Vương Trí Tuệ
Nghe thấy câu nói này của Ma Vương Hiểm Độc, tất cả Ma Vương đều giật mình.
Đúng vậy, kế hoạch của bọn họ chỉ có Ma Đế và sáu Đại Ma Vương biết, những tu sĩ này làm sao biết chứ?
Trừ khi… trong số họ có phản đồ!
Bốn Ma Vương anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.
Cuối cùng, bọn họ đều đổ dồn ánh mắt lên người của Ma Vương Trí Tuệ.
Ma Vương Trí Tuệ lạnh người: "Các anh đều nhìn tôi làm gì?"
Ma Vương Nổi Giận hừ một tiếng lạnh lùng: "Năm Ma Vương khác của chúng ta trước khi hành động lần này đều ở suốt bên cạnh Ma Đế, chỉ có anh ra ngoài chấp hành nhiệm vụ "Thả cá mồi", nếu muốn thông báo tin tức cho kẻ địch cũng chỉ có anh mới có cơ hội đó!"
Ma Vương Thống Khổ trừng hai mắt quát lớn: "Trí Tuệ, anh còn gì muốn nói không?"
"Các anh lại nghi ngờ tôi à? Nhiệm vụ lần đó tôi hoàn thành vô cùng hoàn mỹ, tôi xứng đáng với Ma Đế, tôi không thẹn với lương tâm!" Ma Vương Trí Tuệ vô cùng tức giận mở miệng nói.
Cả đời hắn làm việc rất thẳng thắn, không ngờ lại bị các Ma Vương khác nghi ngờ, làm sao có thể nuốt được cơn giận này.
Chúng tu sĩ nhận thấy được nội bộ Ma Vương hình như có mâu thuẫn, bởi vậy cũng không vội tấn công.
An Lâm nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, ánh mắt lập tức sáng lên, lớn tiếng nói: "Việc này không có liên quan gì tới Ma Vương Trí Tuệ. Kế hoạch của các người là do một Ma Vương khác không biết tên tiết lộ cho chúng ta!"
Ma Vương Trí Tuệ nghe thấy thì vui mừng, không ngờ tu sĩ này lại nói giúp hắn, hắn kích động nói: "Anh nhìn đi, tu sĩ này cũng nói như vậy rồi, việc này còn có thể trách tôi sao?"
Tuy nhiên, điều khiến hắn không ngờ tới là ánh mắt của ba Ma Vương còn lại nhìn hắn càng trở nên u ám.
Thậm chí còn tỏa ra sát khí!
"Ngay cả tu sĩ nhân loại cũng nói giúp anh, tình cảm của các người đúng là tương đối tốt đấy…"
Ma Vương Hiểm Độc gượng cười chậm rãi mở miệng, thanh Cự Kiếm của hắn đã tỏa ra luồng khí đen.
Sát khí của hai Ma Vương còn lại cũng bắt đầu trở nên mãnh liệt, dễ nhận ra là sắp ra tay rồi.
Tuy nhiên mục tiêu không phải tu sĩ nhân loại mà là nhằm vào Ma Vương Trí Tuệ…
Hốc mắt của Ma Vương Trí Tuệ cũng ướt rồi, hắn cảm thấy bản thân đã bị đẩy vào trong hố, đúng là có trăm miệng cũng không biện bạch được.
Sau đó, Điền Linh Linh với dáng vẻ bị bại lộ hết sự tình lớn tiếng nói: "Chú Trí Tuệ, nếu đã bị phát hiện hết rồi, chú còn diễn kịch gì nữa? Mau cùng chúng tôi đối phó với ba Ma Vương còn lại đi. Yên tâm đi, bọn họ không ai có thể chạy thoát đâu!"
Ma Vương Trí Tuệ nghe xong câu nói này, trong lòng bực tức, dường như có mười ngàn con thần thú đang nghiền ép.
Diễn kịch? Ta diễn kịch cái đầu của ngươi!
Lại còn chú Trí Tuệ?
Mẹ kiếp, thấy sang bắt quàng làm họ. Ta muốn chết đi được!
"Ha ha, Ma Vương Trí Tuệ… Diễn không tồi đấy. Đến bây giờ còn tỏ vẻ vô tội, diễn rất tròn vai đấy." Ma Vương Hiểm Độc cười lớn giơ thanh Đại Bảo Kiếm lên.
"Đúng là xem thường anh rồi, không ngờ anh giấu kỹ đến vậy…" Huyết Cô Lâu của Ma Vương Thống Khổ bắt đầu phát ra sắc đỏ kinh người.
"Không thể không nói, khả năng diễn xuất của anh rất giỏi, ba người chúng tôi đều bị anh lừa rồi!" Hắc Ma Trảo của Ma Vương Nổi Giận vang lên tiếng đôm đốp, đã đang tụ lực.
Ma Vương Trí Tuệ sắp khóc rồi.
Hắn tuyệt đối không ngờ dưới mắt nhìn của người khác, kỹ năng diễn xuất đỉnh cao của hắn lại là bộ dạng lúc này…
"Ta thề, nếu như Ma Vương Trí Tuệ ta là phản đồ thì sẽ bị trời đánh!"
Ma Vương Trí Tuệ không đếm xỉa đến nữa, thật sự là có trăm miệng cũng không biện bạch được, đành phải dùng lời thề để chứng minh bản thân.
Ầm ầm!
Một luồng sấm sét màu xanh rơi xuống, giáng thẳng vào Ma Vương Trí Tuệ, đánh hắn biến thành một mảnh cháy đen.
…
Mẹ kiếp!
Lúc này không chỉ có người của Ma tộc vẻ mặt lơ ngơ mà cả tu sĩ nhân loại cũng đều ngớ ra tại hiện trường.
Mẹ nó lần này thật sự bị sét đánh rồi!?
Ngay cả Điền Linh Linh, kẻ đã đào hố chôn Ma Vương Trí Tuệ cũng trừng to hai mắt, không có cách nào định thần lại.
Toàn thân Ma Vương Trí Tuệ cháy đen, trong miệng bốc ra khói đen.
Chỉ muốn nói một câu: Mẹ kiếp!
Đương nhiên, sấm sét này không phải vô duyên vô cớ đánh xuống.
Đây là một chiêu thức dự phòng sử dụng thuật dẫn sét mà An Lâm chuẩn bị rất lâu rồi, nhưng không ngờ lại phát huy tác dụng tại đây…
Nguồn gốc sấm sét trong đạo pháp của hắn chính là một dòng công pháp bản chất sấm sét, chiêu thức mà nó tổng hợp ra lại rất đơn giản.
Thuật dẫn sét này không chỉ lừa gạt được tu sĩ của cảnh giới dục linh, âm thầm lặng lẽ dẫn dắt thiên lôi mà còn có thể không ngừng tích tụ năng lượng!
Đương nhiên, cú đánh vừa rồi đã là một chiêu thức tích tụ đầy đủ năng lượng của thuật dẫn sét.
Thực lực của Ma Vương Trí Tuệ mạnh mẽ, sét đánh chỉ có thể gây ra thương tích nhẹ cho hắn, hiệu quả cũng không rõ rệt.
Nhưng hiệu quả phức hợp thì thật là vô cùng rõ rệt…
"Tôi nói đây chỉ là việc ngoài ý muốn, các anh tin không?" Toàn thân Ma Vương Trí Tuệ run rẩy mở miệng nói.
Mẹ nó vừa thề đã bị sét đánh, hắn cảm thấy mình sắp phát điên rồi!
Ma Vương Hiểm Độc ngẩng mặt lên trời: "Có thể lừa gạt tất cả chúng ta, đột nhiên thi triển chiêu thức thiên lôi cấp bậc này chỉ có Ma Đế mới có thể làm được! Ông ấy đã cho chúng tôi chỉ thị rồi… Trí Tuệ, anh chịu chết đi!"
Ma Vương Trí Tuệ vẫn còn muốn nói, Cự kiếm của Ma Vương Hiểm Độc đã bắt đầu xông thẳng về phía hắn, Huyết Cô Lâu của Ma Vương Thống Khổ cắn xé hắn, Hắc Ma Trảo của Ma Vương Nổi Giận chộp lấy hắn!
Trong nháy mắt Ma Vương Trí Tuệ đã lâm vào tình thế không lối thoát!
Lúc này, An Lâm lớn tiếng gào lên: "Chúng ta mau tiến lên đi! Anh em Trí Tuệ gặp nguy hiểm rồi!"
Sau đó tu sĩ nhân loại vô cùng phối hợp, nháo nhào rút vũ khí ra: "Giết! Bảo vệ anh em Trí Tuệ!"
Bọn họ bắt đầu chém giết ma tu.
Ma Vương Trí Tuệ chỉ cảm thấy máu dồn lên não, thật sự bị ép đến phát khóc rồi.
Anh em Trí Tuệ? Mẹ nó ai là anh em của các người chứ!
Mẹ nó đám tu sĩ nhân loại này người nào cũng là diễn viên Oscar à?
Ta trao cho mỗi người các ngươi một bức tượng vàng được không, xin các người buông tha cho ta đi!
Ba Ma Vương phát hiện các tu sĩ nhân loại thật sự vì bảo vệ Ma Vương Trí Tuệ mà bắt đầu chiến đấu, từng người nhe nanh múa vuốt, bắt đầu sử dụng đòn sát thủ!
Bất luận như thế nào, bọn họ cần phải nhanh chóng trừ khử Ma Vương Trí Tuệ này, nếu không sẽ khó giải mối hận trong lòng bọn họ!
Tác chiến có thể thua, nhưng phản đồ thì phải chết!
"Ám Viêm Ma Trảm!" Cự kiếm của Ma Vương Hiểm Độc cuồn cuộn chém ra Hắc Viêm, đánh tan hộ thể thần thông của Ma Vương Trí Tuệ.
"Phụt phụt!"
Ma Vương Trí Tuệ thổ huyết bay dội lại, sau đó liền nhìn thấy một Huyết Cô Lâu to lớn khoảng trên dưới một trượng cắn xé về phía hắn.
"Xích Mục Thần Thông!" Đôi mắt đỏ ngầu của Ma Vương Trí Tuệ bộc phát ra màu đỏ thẫm, đánh lui Huyết Cô Lâu kia.
Chính trong lúc này, Ma Vương Nổi Giận đã đột ngột xuất hiện phía sau của Ma Vương Trí Tuệ. Hai cái Ma Trảo màu đen như lưỡi kiếm sắc bén đâm vào sau lưng Ma Vương Trí Tuệ.
"Phản đồ, đi chết đi!"
Ma Vương Nổi Giận hét lớn một tiếng, hai tay xé ra phía ngoài!
"Xoạt xoạt!"
Cơ thể Ma Vương Trí Tuệ cứ như thế bị xé thành hai mảnh!
Máu tươi đen ngòm văng tung tóe khắp bầu trời, cũng thê lương giống như cuộc đời của chính hắn vậy.
Thành quả xé xác Ma Vương của Ma Vương Nổi giận cuối cùng cũng đạt được!
Chúng Ma Vương nhìn thấy phản đồ đã chết, chỉ cảm thấy như trút được cơn giận, trong lòng vui sướng hơn nhiều, có người thậm chí còn cười vang.
Chúa Cứu Thế cùng tu sĩ các kỳ dục linh bởi vì cứu viện "chậm một bước", tận mắt chứng kiến anh em Trí Tuệ chết thảm, nhao nhao đấm ngực dậm chân, hối tiếc không nguôi.
Đệ nhất ảnh đế, Ma Vương Trí Tuệ cứ như thế ngã xuống!
Vô số diễn viên quần chúng trong lòng cảm thấy bi phẫn, liên tiếp điên cuồng giết chóc!
Trận đại chiến này, vẫn còn tiếp tục!
Trang 34# 1