Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 81: Thanh Hà Kiếm Tiên chúc ông lên đường bình an

Chương 81: Thanh Hà Kiếm Tiên chúc ông lên đường bình an


An Lâm và cha mình đi dạo ở Sơn Thành suốt một ngày, từ núi Ca Nhạc cho tới động Hồng Nhai, cuối cùng dừng lại ở chỗ tấm bia kỷ niệm giải phóng để ngắm gái đẹp.
Hai cha con có rất nhiều chuyện muốn nói, cả hai nói với nhau không ngừng nghỉ luôn.
Vì An Minh Xuyên sắp bước vào giới tu tiên, nên An Lâm cố ý nói cho cha mình nghe về những thường thức ở giới tu tiên cũng như những tin đồn thú vị.
Nhưng mà, cha hắn thì lại không cùng suy nghĩ với hắn, ông dồn hết sự chú ý của mình vào chuyện khác hẳn.
Cả ngày hôm nay, ông đã giựt dây An Lâm theo đuổi Hứa Tiểu Lan những tám lần...
Lúc xem TV, ông có ấn tượng rất tốt với cô gái xinh đẹp đứng chung đài với An Lâm.
Huống hồ hai hôm nay ông còn thông qua lời kể của An Lâm, biết Hứa Tiểu Lan từng giúp hắn không ít chuyện...
Một Tiên Tử hoàn mỹ vừa đẹp vừa săn sóc như vậy giờ biết tìm đâu ra nữa chứ? Rước cô gái đó về làm con dâu là hết ý luôn rồi!
Với chuyện này, An Lâm chỉ đành vờ câm điếc.
Con đường tu tiên dài miên man, sao mới hai mươi tuổi đã hối hắn kết hôn rồi chứ?
Ngày hôm sau, Hoàng San San tự mình tới Sơn Thành.
An Lâm từ nhẫn không gian soạn ra vài loại đan dược An Minh Xuyên xài được đưa cho ông.
Mặt khác, An Lâm còn đưa cho An Minh Xuyên hai nghìn linh thạch để tiêu dùng.
Mặc kệ cha hắn có dùng hết hay không, nhưng đưa nhiều để dự phòng vẫn tốt hơn.
Hắn không dám chắc trong phòng một năm tới mình có tìm được cơ hội để tiếp tục hạ phàm không, nên lúc này, hắn trực tiếp đóng tiền học phí cho cả ba năm, hắn lấy ra tổng cộng ba nghìn sáu trăm linh thạch đưa cho Hoàng San San.
Hoàng San San lại tiếp tục bị cách xài tiền của An Lâm doạ cho hoảng sợ.
Lúc bỏ cả đống linh thạch vào nhẫn không gian tay cô run lên luôn nè.
Cô chưa baao giờ dám nghĩ có một ngày, nhẫn không gian của cô sẽ bị linh thạch nhét đầy thế này.
Tuy đó chẳng qua là một cái nhẫn không gian loại thường chỉ rộng khoản mấy mươi mét, nhưng cũng đủ làm người ta hoảng sợ rồi.
An Lâm thấy Hoàng San San có nhẫn không gian cũng thầm ngạc nhiên một lúc lâu.
Loại pháp bảo không gian như nhẫn không gian, được xem là hàng xa xỉ thuộc loại cực kì cao cấp.
Cho dù chỉ là nhẫn không gian rộng mấy mươi mét, cũng đã thuộc hàng quý hiếm lắm rồi.
Điểm này, có thể nhìn ra được từ việc cả bốn Ma Vương kia đều không có nhẫn không gian.
Mà Hoàng San San lại có một cái nhẫn không gian riêng, trong mắt tu sĩ ở nhân gian, cô đã được xem là nhà giàu rồi đấy.
An Lâm lưu luyến tạm biệt cha mình.
Nhìn bóng cha đi xa dần, một niềm tin trong lòng hắn càng thêm vững chắn hơn.
"Cha à, chờ lần sau con hạ phàm, con sẽ tìm nhiều linh đan diệu dược tốt hơn cho cha, để cha lấy linh đan làm kẹo ăn!"
Chẳng biết tại sao, sau khi nói một câu đầy hùng hồn này, tâm trạng của hắn cũng khá hơn rất nhiều.
Cha mẹ còn sống, con đường phía trước rực rỡ. Cha mẹ mất rồi, con đường đằng sau bật sáng.
An Lâm không muốn mình trở thành một người không có gốc rễ.
Trên con đường tầm tiên vấn đạo này, hắn muốn đi chung với người nhà mình, với hắn mà nói đó sẽ là một chuyện cực kì hạnh phúc.
Mà nếu muốn giúp cha hắn không ngừng đi về phía trước, hắn phải càng thêm cố gắng phấn đấu hơn nữa!
An Lâm lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại của Hiên Viên Thành.
Di động truyền ra giọng nói ôn hoà của Hiên Viên Thành: "An Lâm, có chuyện gì không?"
An Lâm: "Anh Thành, anh đang nghiên cứu các loại trận pháp đúng không ạ? Anh cho em tham gia với nhé!"
Hiên Viên Thành: "Ha ha, xin lỗi nhé, giờ tôi đang trên tàu ngầm Tiềm Long, tham gia một đợt khảo sát dưới đáy biển hai ngày ở rãnh biển Thái Bình Dương, tạm thời không thể dẫn cậu theo được."
An Lâm: "..."
An Lâm cúp điện thoại, bắt đầu bấm gọi cho Hứa Tiểu Lan.
Di động truyền tới tiếng ồn ào rất lớn: "A lô? An Lâm hở, có chuyện gì không?"
An Lâm: "Tiểu Lan, cô đang làm gì vậy, chúng ta đi tập luyện nhé."
Hứa Tiểu Lan: "Ha ha, tôi đang không rảnh, cậu đoán xem giờ tôi đang ở đâu!"
An Lâm: "... Ở trái đất."
Hứa Tiểu Lan: "Chỉ đoán đúng một nửa thôi! Tôi đang ở trên trái đất, trực thăng này chơi vui quá! Ha ha ha..."
An Lâm: "..."
Mợ ơi! Vậy mà cũng gọi là đoán đúng một nữa à?
Trách sao hắn nghe được tiếng ồn ào lớn ậy, hoá ra là đang lái trực thăng bay vòng vòng!
An Lâm hơi thất vọng cúp điện thoại, thở dài một hơi.
Hai người họ cũng chịu chơi quá, một người lên trời, một kẻ xuống biển, chỉ có mình hắn đắm mình trong biển người mờ mịt...
An Lâm cảm thấy muốn thông qua việc tự mình ngưng tụ linh căn để thăng cấp lên kì Dục Linh, là một chuyện cực kì phiền phức, làm vậy còn không bằng ăn ba viên Thú đan cho nhanh.
Cho nên, mấy cách tu luyện bình thường đã không còn hấp dẫn được hắn.
Bây giờ hắn chỉ muốn tìm người luyện tập chung, để tự tôi luyện kỹ xảo chiến đấu của mình.
Tìm ai đây ta?
An Lâm mở ra webchat theo thói quen, lại mở nhóm Tu Sĩ Toàn Thế Giới Liên Hợp Bảo Vệ Trái Đất, thử xem xem trong nhóm có đạo hữu nào thích đánh nhau không.
Nhưng hắn vừa mở nhóm chat ra, đã thấy mọi người trong nhóm đều đang bàn tán một chuyện.
Mộc Ngưu Đạo Nhân: "Đáng sợ! Thái Bạch Kiếm Tông vừa mới bị Ma tộc máu rửa xong!"
Lưu Ly Chân Nhân: "... Không đùa đó chứ, Thái Bạch Kiếm Tông là một trong mười môn phái tu tiên lớn ở Hoa Quốc chúng ta đó! Tuy không có đại năng kì Hoá Thần nào toạ trấn, nhưng thực lực thâm sâu, trận pháp bảo vệ tông môn cũng cực kì mạnh. Cho dù Ma Đế tự mình ra tay, cũng đâu thể phá vỡ, sao có thể bị máu rửa như vậy được?"
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử: "Là thật đó! Tông môn của tôi cũng vừa nhận được tin báo nè!"
Chúa Cứu Thế: "Tình báo mới nhất, Ma Đế bắt tay với hai Huyết Thần, phá vỡ đại trận hộ sơn của Thái Bạch Kiếm Tông, chưởng môn của Thái Bạch Kiếm Tông, Bạch Linh Kiếm Tiên chết trận, đệ tử trong tông không còn ai sống sót cả."
Mộng Âm Tiên Tử: "Quả nhiên là có liên quan tới kế hoạch bia máu của Ma Đế à, không ngờ họ vì đạt được mục đích lại dám càn rỡ tới nước này, đúng là đang khinh thường Hoa Quốc chúng ta không có ai mà!"
Tham Vân Đạo Nhân: "Chưởng môn của bốn đại môn phái Võ Đang, Côn Lôn, Long Hổ, Thượng Thanh đã bắt đầu gọi điện thoại video, cùng nhau bàn bạc để đưa ra hướng xử lý cho chuyện Ma Đế, lúc này chắc chắn họ sẽ nhổ cỏ nhổ tận gốc cho xem!"
An Lâm thấy tin nhắn này, miệng run rẩy không thôi.
Gọi điện thoại video?
Tưởng tượng thử cảnh đó, sao lại thấy phong cách có hơi lạ nhỉ?
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Tôi vẫn lo cho Thanh Hà Kiếm Tiên hơn, không biết anh ta có sao không nữa."
An Lâm nhìn tin nhắn này đột nhiên tỉnh ra, Thanh Hà Kiếm Tiên trong nhóm chay chính là người được đề cử làm chưởng môn đời kế tiếp của Thái Bạch Kiếm Tông.
Thái Bạch Kiếm Tông bị diệt sạch, vậy chẳng phải hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm à?"
Kim Ngọc Tử: "@ Thanh Hà Kiếm Tiên, có ổn không?"
Ngay sau đó, mọi người trong đàn cũng lần lượt @ Thanh Hà Kiếm Tiên.
Nhưng mà, Thanh Hà Kiếm Tiên không hề nhắn lại bất kì tin tức gì.
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Tôi vừa gọi cho anh ta cũng không thấy anh ta bắt máy luôn..."
Hải Ấn phương trượng: "A di đà phật, chúng sinh không còn nỗi khổ nào, có thể hưởng lấy niềm vui đó. Thanh Hà thí chủ chẳng qua là đi tới miền Tây Phương cực lạc trước thôi, mong chư vị nén bi thương."
Phương trượng vừa dứt lời, cả nhóm chat đều đắm chìm trong bầu không khí tiếc thương.
Vô số những đạo hữu có quan hệ không tệ với Thanh Hà Kiếm Tiên đều đau lòng rơi lệ.
Thiên Linh Linh: "Thanh Hà Kiếm Tiên, lên đường bình an [hình đốt nến]."
Tĩnh Tâm Tiên Tử: "Thanh Hà Kiếm Tiên, lên đường bình an [hình đốt nến]."
Lưu Ly Chân Nhân: "Thanh Hà Kiếm Tiên, lên đường bình an [hình đốt nến]."
Các đạo hữu trong nhóm lần lượt xếp thành một hàng, nhất trí bày tỏ niềm ai điếu với Thanh Hà Kiếm Tiên.
An Lâm nhớ lại bóng dáng mạnh mẽ thoải mái của Thanh Hà Kiếm Tiên, nhớ tới bóng người to lớn lúc ông ấy chém ma vương, trong lòng cũng trào dâng lên nỗi tiếc thương, vì thế hắn cũng gửi tin nhắn chia buồn vào nhóm.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Thanh Hà Kiếm Tiên, lên đường bình an [hình đốt nến]."
Đúng lúc này, một cái tin nhắn khác nhảy lên...
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Mẹ nó! An Lâm đạo hữu, sao cậu lại nguyền rủa tôi!"
An Lâm nhìn tin nhắn này, tay run lên, thiếu chút nữa quăng luôn cái di động.
Ba giây sau...
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Mẹ kiếp! Sao các người đều tụ lại nguyền rủa tôi chết thế hả!!!"
Lưu Ly Chân Nhân: "Mợ ơi!"
Tĩnh Tâm Tiên Tử: "Trời ạ!"
Thiên Linh Linh: "Mẹ tôi ơi, xác chết vùng dậy kìa...!"
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử: "Hoảng hồn luôn rồi này!"
Chúa Cứu Thế: "Thanh Hà, anh là người hay quỷ vậy!?"
Các đạo hữu trong nhóm đều tỏ vẻ hoảng sợ trước việc chết đi sống lại của Thanh Hà Kiếm Tiên.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "... Tôi không rảnh nói đùa với mấy người đâu nhé!"
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "@Phương trượng Hải Ấn, ra đây giải thích cái coi."
Các đạo hữu trong nhóm lần lượt @Phương trượng Hải Ấn.
An Lâm: "..."
Một chiêu di dời lửa hận này, làm quá đẹp!
Quả nhiên, Thanh Hà Kiếm Tiên bắt đầu tức giận mắng phương trượng Hải Ấn.
Đáng tiếc Hải Ấn phương trượng quyết định im lặng, không bao giờ trồi lên nhóm nữa...
Một lát sau, Thanh Hà Kiếm Tiên bỗng nhiên gửi một toạ độ vào nhóm.
"Tôi đang ở chỗ này, bị một ma vương và hai Huyết Vương đuổi giết, có vị đạo hữu nào ở gần đó thì mau tới giúp tôi, chúng ta cùng nhau giết ngược lại bọn họ!"
An Lâm nhìn toạ độ Thanh Hà Kiếm Tiên gửi tới, rất gần chỗ hắn của hắn...

Trang 42# 1

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất