Ta Tu Tiên Tại Gia Tộc

Chương 109: Lâu đài trên mây

Chương 109: Lâu đài trên mây
Nó, không phải là một vấn đề nhỏ.
Trần Tiên Hạ nói tiên cung tuy rằng có chút khoa trương, nhưng đợi đến ngày sau, Trần gia không ngừng lớn mạnh, chỉ sợ phải xây Linh phủ thành một tòa tiên cung mới được.
tuy rằng thợ thủ công của Trần thị không đủ, nhưng có Trần Tiên Hạ đầy hăng hái gia nhập, tốc độ kiến tạo Linh phủ nhanh như máy tăng tốc.
Chỉ ngắn ngủi chưa đầy một tháng.
Linh phủ của Trần Đạo Huyền đã hoàn thành.
Trong vòng một tháng này.
Ngoài việc xây dựng linh phủ của Trần Đạo Huyền, còn có hai chuyện vui.
Thứ nhất chính là linh mạch triệt để hình thành, ngoại trừ chủ linh nhãn trên linh mạch ra, tất cả 127 phó linh nhãn cũng đều tản linh khí ra ngoài.
thấy linh khí không ngừng phiêu tán, Trần Tiên Hạ đau lòng, vội vàng tìm trần Đạo Huyền, bảo hắn dừng công tác sản xuất phi kiếm trong tay để bố trí tụ linh trận pháp cho gia tộc.
Trần Đạo Huyền tự nhiên không có đạo lý không đáp ứng.
Tụ linh trận pháp là một loại trận pháp phổ biến nhất trong giới tu hành, đơn giản dễ học, vận dụng rộng rãi.
Trên thực tế, lấy tạo nghệ trận pháp của Trần Tiên Hạ, nếu không phải sợ xảy ra vấn đề, chính hắn đều có thể thử bố trí.
Ngoại trừ linh mạch triệt để hình thành ra.
Chuyện vui thứ hai của Trần gia, chính là tăng thêm năm vị tu sĩ luyện khí tầng một.
Đến lúc này, số lượng tu sĩ Trần gia rốt cục đột phá số hai, đạt tới bảy người.
Vì bốn mầm Tiên còn lại tuổi còn quá nhỏ, cộng thêm linh thạch trong tay Trần Tiên Hạ không đủ, nên không thể mua được Thông Mạch đan, cho nên tạm thời còn chưa thể đột phá đến Luyện Khí kỳ.
Năm vị tu sĩ luyện khí kỳ mới này, lớn tuổi nhất chỉ có mười tuổi, tên là Trần Đạo Lâm.
Người nhỏ tuổi nhất, chỉ mới bảy tuổi tên là Trần Đạo Tử.
Trần Đạo Lâm, Trần Đạo Sơ, Trần Đạo Liên, Trần Đạo Xuyên, Trần Đạo Tử, tổng cộng bốn nam một nữ, năm vị tu sĩ luyện khí kỳ.
Không lâu sau khi đám mầm Tiên đột phá luyện khí kỳ.
Trần Tiên Hạ bận rộn không chịu nổi, không quên bọn họ, trực tiếp kéo mọi người đến công trường xây dựng, để làm công nhân.
Đáng thương cho đám nhóc vừa mới đột phá đến luyện khí kỳ, đã bị bóc lột sức lao động của trẻ em.
Mọi người cũng đều biết, hiện tại gia tộc đang xây dựng linh phủ chính là cho bọn họ, bởi vậy không chỉ không cảm thấy bài xích, ngược lại thập phần hăng hái.
Thậm chí Trần Đạo Sơ còn đưa ra nhiều ý tưởng ảo ma canada.
Cái gì mà ở khắc phù không trận pháp trên linh phủ, để cho linh phủ phiêu phù trên không trung. Còn có, kiến tạo linh tuyền trên không trung, hoa viên trên không trung các kiểu.
Quả thực, làm Trần Tiên Hạ giận sôi máu.
Lão phát hiện, Trần Đạo Huyền với những tu sĩ đời mới, những ý nghĩ kia của hắn đã rất chững chạc.
Bến cảng Song Hồ đảo.
Thương Long Hào neo đậu ở giữa một đám thuyền vận tải nô lệ dài chừng hơn một trăm năm mươi trượng của Trần thị, nhìn có vẻ có chút nhỏ bé.
Trước bến tàu.
Trần Tiên Hạ khoát tay áo nói: "Không cần tiễn, các ngươi trở về nữa đi.”
Nhìn quanh một vòng, cuối cùng Trần Tiên Hạ nhìn đến Trần Đạo Huyền, chút không nỡ trong mắt chợt lóe rồi biến mất.
"Các ngươi trở về trước đi."
"Vâng, thiếu tộc trưởng."
Trần Đạo Huyền cho tộc nhân lui, rồi tiến lên một bước nói, "Lần này đi Quảng An phủ, Thập Tam Thúc duy trì số lượng phi kiếm bán ra như ban đầu là tốt nhất.”
Nghe vậy, Trần Tiên Hạ gật gật đầu: "Nên như vậy, linh mạch đã có, Trần gia ta đã lập căn cơ, chỉ chờ Đạo Sơ bọn họ trưởng thành, là có thể gánh vác trọng trách của gia tộc, đến lúc đó lại bán ra số lượng lớn phi kiếm cũng không muộn.”
Thấy Trần Đạo Huyền chủ động đề cập đến việc này, Trần Tiên Hạ càng yên tâm về hắn.
Điều này chứng tỏ, Trần Đạo Huyền không bị lợi nhuận khổng lồ mà phi kiếm làm ăn mang đến, làm cho đầu óc mê muội, lúc này điều quan trọng nhất với Trần gia không phải là kiếm được nhiều hay ít linh thạch, mà là thiếu thời gian cho đám nhóc kia trưởng thành.
Mặc dù phần lớn thị trường pháp khí của tán tu phường thị đều bị tán tu chiếm giữ, nhưng cũng không thể nói không có tu tiên đại tộc nhúng tay vào trong đó.
Cho dù tu tiên đại tộc chướng mắt chút lợi ích nhỏ này, những đệ tử đại tộc bán phi kiếm secondhand cho cửa hàng pháp khí, lại luôn có một phần lợi nhuận không nhỏ.
Nếu Trần gia trắng trợn bán phi kiếm mới, sẽ không chỉ ảnh hưởng việc làm ăn của những cửa hàng secondhand, mà còn ảnh hưởng đến tử đệ đại tộc, ở sau lưng cung cấp hàng cho những cửa hàng pháp khí này.
Lúc này, Trần gia thật sự không tiện đối đầu những địch nhân đứng dưới bóng cây cây này.
Lúc trước Trần gia chưa có linh mạch, không thể không cấp tiến.
Bằng không, không có linh khí để tu hành, ngay cả tu vi cũng không tiến triển, còn quản cái gì đắc tội không đắc tội.
Nhưng hiện tại, Trần gia đã có linh mạch, lại muốn độc quyền thị trường pháp khí của tán tu phường thị, tất nhiên sẽ bị chưởng quầy của các cửa hàng pháp khí cùng một ít đệ tử tu tiên đại tộc ghim.
Vì kiếm được chút tài vật không dùng được bây giờ, mà lại bị một ít địch nhân ghi hận, như thế là không khôn ngoan.
Trần Tiên Hạ chấp chưởng Trần gia nhiều năm như vậy, mặc dù gia tộc yếu kém, nhưng vẫn đặt chân trên Song Hồ đảo, chính là dựa vào hai chữ cẩn thận.
Thấy Thập Tam thúc rất nhanh hiểu được tâm ý của mình, Trần Đạo Huyền yên tâm gật gật đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất