Chương 66: Giao dịch (1)
Năm ngày sau.
Nhà máy Hồng m Phi Kiếm
Trần Lương Ngọc đến gần Trần Đạo Huyền, vẻ mặt buồn bã nói: "Thiếu tộc trưởng, Linh quáng thạch trong kho của chỉ đủ cho nhà máy sản xuất một ngày mà thôi."
Nhanh như vậy đã dùng hết?
- Hô!
Trần Đạo Huyền ngẩng đầu, phun ra một ngụm trọc khí nói, "Việc này ta đã biết, ngày mai ta sẽ tự mình đi Quảng An phủ đem phi kiếm bán đi.".
Nói xong, hắn vỗ vỗ bả vai Trần Lương Ngọc, "Sau khi ta đi, nhà máy phi kiếm Hồng m liền giao cho ngươi trông coi.".
Nghe nói như vậy, Trần Lương Ngọc trịnh trọng nói: "Thuộc hạ nhất định không phụ trọng trách."
"Ừm.".
Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu, đang chuẩn bị động viên vài câu, hắn đột nhiên nhận thấy một trận dị động, chợt phất phất tay nói: "Ngươi đi làm việc đi.".
"Thuộc hạ cáo lui.".
Nhìn Trần Lương Ngọc rời đi.
Trần Đạo Huyền lấy ra một cái vảy màu xanh từ trong túi trữ vật, lúc này lân phiến màu xanh lóe ra từng tia hồng quang ấm áp.
Lúc này, Trần Đạo Huyền dựa theo phương pháp mà Lạc Li dặn dò lúc trước, rót vào một đạo chân khí vào trong lân phiến màu xanh, thần thức chìm vào.
Một giây sau, một đạo tin tức tràn vào trong đầu Trần Đạo Huyền.
“Bốn trăm dặm bên ngoài...... Hồng Sam Đảo.”.
Trần Đạo Huyền ngẩng đầu nhìn về phía đông Song Hồ Đảo.
Căn cứ vào tin tức Lạc Li truyền đến, hình như nàng muốn giao dịch với Trần Đạo Huyền trên Hồng Sam Đảo.
Hồng Sam đảo là một hòn đảo hoang lớn gần Song Hồ Đảo, cách khoảng 400 dặm, chỉ có điều tài nguyên tu luyện trên Hồng Sam đảo cằn cỗi hơn so với Song Hồ đảo.
Tốt xấu gì Song Hồ Đảo cũng có một mạch khoáng quặng Xích Đồng cùng với một ít linh nhãn có thể cho tu sĩ tu hành.
Mà Hồng Sam Đảo trừ mọc đầy một loại cây sam gọi là hồng sam ra, không có tài nguyên khoáng sản như linh quáng cũng không có tài nguyên linh khí như linh nhãn, về phần loại tài nguyên cao cấp như linh mạch thì cũng đừng nghĩ tới.
Đây là một hòn đảo hoang trừ diện tích đảo khổng lồ hơn Song Hồ Đảo, cơ hồ không có chỗ tốt nào đối với tu sĩ, đừng nói tu tiên gia tộc, ngay cả tán tu cũng không muốn chọn một chỗ như vậy để đặt chân.
Kỳ thật ở phụ cận hải vực Song Hồ Đảo, có rất nhiều quần thể đảo nhưng có thể có được tài nguyên tu hành thì hầu như không có một hòn đảo nào.
Ít nhất trong sách cổ của Trần gia, trong hải vực ngàn dặm phụ cận, trừ Song Hồ Đảo có được mấy khẩu linh nhãn ra, trên cơ bản những hòn đảo khác đều là hoang đảo, ngay cả linh nhãn cũng không có.
Đương nhiên cũng có khả năng trên những hòn đảo này có mấy khẩu linh nhãn ở một nơi bí ẩn nào đó, nhưng không bị người phát hiện.
Mặc kệ nói như thế nào, tuy rằng có nhiều đảo ở hải vực phụ cận Song Hồ Đảo nhưng tu sĩ lại rất ít ỏi, tựa hồ trừ Song Hồ Đảo Trần gia, cũng chỉ có một địa phương tên là Phong Cốc Đảo có một vị luyện khí năm tầng tán tu dừng chân.
Trần Đạo Huyền nhận được tin tức của Lạc Li nhất thời vui mừng khôn xiết.
So với đi Quảng An phủ, đem phi kiếm pháp khí bán cho tán tu, hiển nhiên là cùng giao dịch với giao nhân tộc có lợi nhuận lớn hơn.
Ở Quảng An phủ Tán Tu phường thị, cho dù Hồng m Phi Kiếm giá cả có cao hơn nữa, phỏng chừng cũng rất khó vượt qua 100 linh thạch một thanh, mà giao nhân tộc đưa ra giá cả gấp năm lần 100 linh thạch.
Từ góc độ lợi ích nên ưu tiên lựa chọn giao dịch với ai là chuyện hiển nhiên.
Trần Đạo Huyền trong khoảng thời gian này vẫn tâm tâm niệm niệm khi nào đến giao dịch với bọn họ, không nghĩ tới chờ hơn hai tháng mới có tin tức truyền đến.
Sửa sang lại suy nghĩ một phen.
Trần Đạo Huyền kiểm kê 178 thanh phi kiếm đựng trong túi trữ vật, xuất ngự phong thuật, một mình bay về phía Hồng Sam đảo .
Khác với lộ trình đi tới phủ Quảng An cần phải đi gần mười vạn dặm, Hồng Sam đảo cách Song Hồ Đảo chỉ có bốn trăm dặm lộ trình, khoảng cách này, với tu vi bốn tầng luyện khí của Trần Đạo Huyền có thể dễ dàng bay qua.
......
Hồng Sam Đảo.
Từ trên cao nhìn xuống, Hồng Sam Đảo hoàn toàn bao phủ trong một mảnh đỏ rực, bởi vì đặc điểm rõ ràng này, cho dù là lần đầu tiên đến hòn đảo này Trần Đạo Huyền cũng liếc mắt một cái liền phát hiện nó.
Từ trên cao rơi xuống vách đá ven biển của hải đảo, Trần Đạo Huyền lại lấy ra vảy màu xanh, rót vào một đạo chân khí, ngay sau đó lại truyền tới một tin tức, Trần Đạo Huyền phân biệt một phen, bay về phía bắc của hòn đảo.
Một đám giao nhân dưới sự dẫn dắt của Lạc Li đang ẩn núp trong một quần thể đá ngầm sâu mấy trăm mét.
Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện trong tay bọn hắn cầm những con sò điệp khổng lồ, có thể nhìn thấy linh quang bốn phía từ kẽ sò điệp tản ra.
Hiển nhiên, trong những sò điệp này đều chứa linh thạch mà Giao nhân tộc chuẩn bị dùng để giao dịch, "Công chúa điện hạ, sao hắn còn chưa tới?"
Trong tộc quần giao nhân, một nam nhân toàn thân cơ bắp màu đồng cổ, nói.