Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 137: Bán tông sư!

Chương 137: Bán tông sư!
“Tha… Tha mạng!”
Giữa không trung, tên sát thủ của liên minh Huyết Thứ biến thành Thử Vương màu vàng, bị Phong Vân tóm được, mặc cho hắn ta giãy dụa thế nào, bàn tay thon dài kia vẫn không nhúc nhích, không thể rung chuyển chút nào.
Một cỗ sát cơ vô hình bao phủ hắn ta, khiến toàn thân hắn ta run rẩy, không nhịn được mở miệng cầu xin tha mạng.
Nhưng mà, gương mặt Phong Vân không biểu tình, bàn tay dùng sức, chỉ nghe thấy một tiếng ‘Răng rắc’, Thử Vương màu vàng đã bị bóp nát.
Một giây sau, trên thân thể con Thử Vương màu vàng này xảy ra biến hóa, nhanh chóng biến thành một tên hắc nhân đeo mặt nạ màu vàng, nhưng chỉ là thi thể, đã mất sinh cơ.
“Sát thủ kim bài sao?”
Ánh mắt Phong Vân chớp động, mặc dù thực lực của tên sát thủ kìm bài này rất tệ, nhưng thiên phú biến thân đỉnh cấp của hắn ta, ở một trình độ nào đó, vẫn là rất cường đại.
Một mình điều khiến mấy trăm vạn con chuột biến dị, phát động Thử Triều, đã chứng minh tất cả.
Phong Vân không có hứng thú với việc phát động thú triều, nhưng nếu có thiên phú biến thân đỉnh cấp này, về sau có làm vài chuyện bí ẩn gì đó, thì không cần lo lắng bị người khác nhận ra.
Thậm chí, hắn còn có thể biến thành hung thú, rồi lẻn vào đám hung thú, thu hoạch một chút tài nguyên, chẳng phải quá đẹp sao.

Bên này.
Sau khi Phong Vân giết tên sát thủ liên minh Huyết Thứ biến thành Thử Vương màu vàng kia, những con chuột biến dị còn lại giống như những con ruồi, điên cuồng chạy loạn.
Lúc đầu bọn chúng không có linh trí gì, bây giờ lại không có Thử Vương, dĩ nhiên đã mất đi mục tiêu, trong chớp mắt đã tán loạn, lúc chạy, lúc đi.
Thử Triều lớn như vậy, cứ thế bị tan rã!
“Cái này…”
Bên trên tường thành đầu tuyến, tất cả võ giả và đám cao tầng của cứ địa Tinh Diệu nhìn thấy Thử Triều tan rã, nói không lên lời.
Thử Triều còn chưa đến dưới tường thành của cứ địa, cứ như vậy không còn nữa?
Điều này khiến bọn họ cảm thấy hoảng hốt, đây còn là Thử Triều khiến người ta nghe thấy đã biến sắc sao? Vì sao lại dễ dàng tan rã như vậy?
Mặc dù bọn họ nghĩ như vậy, nhưng trong lòng rất rõ ràng, tất cả là vì Phong Vân quá mạnh mẽ, cho nên bọn họ mới cảm thấy Thử Triều rất yếu.
Chiến lực của Phong Vân khủng bố, còn khủng bố hơn Thử Triều nhiều, từ khi hắn xuất thủ đã chấm dứt, hoàn toàn là một bên nghiền ép.
“Quá… Quá mạnh mẽ!”
Một vị cao tầng nói, một người một kiếm đã khiến Thử Triều khủng bố tan rã, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết hắn ta cũng không tin.
“Trời cao thương xót, cuối cùng cứ địa Tinh Diệu chúng ta cũng có một vị thiên tài tuyệt thế rồi!”
“Thiên phú khủng bố như thế, trở thành tông sư là chuyện ván đã đóng thuyền, bây giờ cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
“Ha ha, chỉ là Thử Triều, trước mặt Phong Vân cũng trở thành cặn bã.”
Đám cao tầng, bao gồm tổng quản lý Chu Kiến Minh, lúc này đã hoàn toàn thả lỏng lo lắng trong lòng, trên gương mặt vẫn căng thẳng đã lộ ra nụ cười thoải mái.
Nhưng vào lúc này, một cỗ khí thế mạnh mẽ từ nơi xa ập đến, vô cùng bá đạo, giống như một ngọn núi lớn đè xuống, trầm trọng khiến người ta ngạt thở.
Ở chân trời, có một bóng dáng dậm chân đi đến, nguyên lực vây quanh người, lúc hành tẩu trong không khí còn phát ra những tiếng “Ầm ầm”.
Oanh!
Thân ảnh kia đạp chân lên mặt đất, nhất thời mặt đất xung quanh đều mãnh liệt rung động, phát ra những tiếng nổ lớn như trời long đất lở.
Mà sau cỗ khí thế khủng bố này, chớp mắt thân ảnh ấy đã đi đến gần cứ địa Tinh Diệu.
Lúc nàu, rất nhiều võ giả đã nhìn thấy gương mặt người đến.
Đó là một lão nhân mặc trường bào, hai mắt sáng ngời có thần, như đao như kiếm, nhìn thôi đã khiến lòng người phát lạnh.
“Đây, khí thế kia... Bán…Bán tông sư?”
Bọn họ cảm nhận một cỗ khí thế đáng sợ, sắc mặt sợ hãi nói.
Vì sao ở đây lại xuất hiện một vị bán tông sư?
Hơn nữa, nhìn cỗ sát ý mãnh liệt kia, hiển nhiên là địch không phải bạn.

Hả?
Phong Vân đứng giữa không trung, nhìn lão nhân cách đó không xa, sắc mặt khẽ động, mở miệng nói: “Cũng là người của liên minh Huyết Thứ sao?”
“Lão phu Huyết La, là quan giám khảo của liên minh Huyết Thứ.”
Lão nhân lạnh lùng nhìn Phong Vân, nói đúng sự thật.
Phong Vân không để ý, bởi vì lúc này hắn đã thành công quét hình chiếu của ông ta.
[Người hình chiếu] : Huyết La
[Tuổi] : 53 tuổi
[Cảnh giới] : Bán tông sư
[Rơi xuống] : Võ kỹ tứ giai Vô Song Ám Sát Thuật>, võ kỹ ngũ giai Thiên La Địa Võng Bộ>, võ kỹ ngũ giai < Sát Sinh Quyền Pháp>, công pháp ngũ giai Sát Kinh>, thiên phú quyền đạo trung cấp, quyền ý (ba thành)…
Nhìn vật phẩm trong mục rơi xuống, có thể thấy Huyết La này là một bán tông sư bình thường, ngay cả thuộc tính võ giả cũng không có, trừ một cái thiên phú quyền đạo, còn là trung cấp, thì không có bất kỳ thiên phú nào nữa.
Cũng khó trách ông ta đã hơn năm mươi tuổi mới đạt đến cấp bậc bán tông sư.
Hơn nữa, cấp bậc bán tông sư này của ông ta, chỉ sợ không phải đề thăng theo con đường bình thường, vì dựa vào tư chất của ông ta, sẽ không thể đạt đến cấp bậc này.

Trên bảo thuyền trong biển mây.
Đường Văn Hổ và Hà Vệ nhìn thấy một màn này đều biến sắc:
“Quan giám khảo của liên minh Huyết Thứ cũng đến! Phong Vân gặp nguy hiểm!”
Lúc này, giọng nói của Thiên Thử truyền đến: “Không sao, có ta ở đây, tên quan giám khảo này không thể tổn thương Phong Vân được.”
Nghe hắn ta nói vậy, Đường Văn Hổ và Hà Vệ yên tâm, hiển nhiên là vô cùng tin tưởng vị Thiên Thử này.

“Tuổi còn nhỏ đã có nhiều thiên phú như vậy, thật khiến người ta hâm mộ.”
Tên Huyết La bán tông sư kia nhìn Phong Vân, trong mắt hiện lên vẻ ghen ghét, ông ta đạt đến cấp bậc bây giờ, gần như hao hết tiềm năng của ông ta rồi, thậm chí còn cả tuổi thọ nữa.
Nhưng Phong Vân từng ấy tuổi, đã là võ giả tiên thiên, đoán chừng trước ba mươi tuổi có thể đạt đến cảnh giới tông sư.
So sánh như vậy, khiến trong lòng Huyết La vô cùng căm phẫn, không chút che giấu phóng ra sát ý.
“Thiên tài thì thế nào, cũng không phải ta chưa từng giết.”
Ầm ầm…
Ngay sau đó, ông ta giơ tay phải lên, giống như hung thú xuất lồng, một cỗ sát khí nồng đậm bao trùm cứ địa.
Sát Sinh Quyền Pháp!
Phốc phốc phốc…
Những con chuột biến dị ở gần đó chưa kịp rời đi đã bị sát khí ép thành mảnh nhỏ, vô cùng thê thảm.

Trên biển mây.
Thiên Thử nhìn thấy Huyết La hạ sát thủ với Phong Vân, ánh mắt hắn ta nghiêm túc, nguyên lực quanh người dao động, đang định xuất thủ.
Oanh!
Nguyên lực màu đỏ ngòm phóng lên trời, phá tan tầng mây, giống như che đậy ánh sáng của mặt trời, trực tiếp phá tan sát khí vừa mới bao trùm, một cỗ khí tức yêu dị và bá đạo phát ra!
Huyết Ma Giải Thể Đại Phát, mở!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất