Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 154: Năng lực biến thân!

Chương 154: Năng lực biến thân!
Trong đại điện, Tôn Chí và lão sư trung niên đã rời đi, chỉ còn bốn đại điện chủ.
“Không ngờ tên gia hỏa Phong Vân này lại trưởng thành nhanh như vậy, bây giờ mới bao lâu, trừ tu vi, thì những phương điện khác đều có thể sánh ngang với ba người kia.”
Điện chủ Thiên Điện sợ hãi nói.
“Đúng vậy.”
Điện chủ Địa Điện ghen tị mở miệng: “Lão tứ, ngươi dẫm nhầm cứt chó rồi, khi không lại nhặt được một tên yêu nghiệt thiên tài.”
Vẻ mặt điện chủ Huyền Điện cũng hâm mộ ghen ghét.
“Không có biện pháp, có thể là vì ba người các ngươi quá xấu.”
Trên mặt điện chủ Hoàng Điện tràn đầy đắc ý.
Ba điện chủ khác nghe vậy, đều tức đến nghiến răng.

Bên này, sau khi Phong Vân thí nghiệm khí lực của bản thân, liền bắt đầu dung hợp thiên phú biến thân đỉnh cấp.
Mặc dù thiên phú này cũng thuộc loại hiếm có, nhưng thật sự có chút vô bổ, gần như không có năng lực chiến đấu. Nhìn tên sát thủ liên minh Huyết Thứ lúc trước bị Phong Vân bóp chết như con gà liền biết.
Năm phút sau, Phong Vân đã dung hợp xong, trong đầu hắn hiện ra đủ loại tin tức liên quan đến thiên phú biến thân này.
Quả thật mà nói, thiên phú biến thân này có thể khiến người sở hữu nó biến thành bất kỳ sinh vật nào, nhưng điều kiện tiên quyết phải là vật sống, vật chết không thể biến được.
Hơn nữa, thực lực khi biến thành sinh vật khác cũng không thay đổi, bản thân mình có thực lực gì, thì lúc biến thành sinh vật khác cũng có thực lực đó.
Sau khi hiểu về năng lực biến thân, Phong Vân cũng có chút bất đắc dĩ, năng lực hiếm có này thật sự vô bổ.
Ngươi nói nó vô dụng, nhưng thời khắc mấu chốt vẫn có tác dụng, ví dụ như gặp được hung thú, có thể biến thành hung thú, để đục nước béo cò.
Ngươi nói nó có tác dụng lớn, nhưng lúc chiến đấu lại không sử dụng đến, lẽ nào lại biến thành một thiếu nữ xinh đẹp, moe chết kẻ địch à?
“Quên đi, không thể dùng nó chiến đấu, thì vẫn có thể sử dụng nó như năng lực hỗ trợ.
Phong Vân nghĩ lại, sau đó rời Võ Đạo Điện, một đường ra ngoài cứ địa Giang Hải.
Hắn muốn quen thuộc với thiên phú biến thân này trước, tránh để lúc dùng đến lại cảm thấy mới lạ.

Ngoài cứ địa Giang Hải, có một khu rừng rậm to lớn, tên là Thanh La Chi Sâm, gấp rừng rậm bên ngoài cứ địa Tinh Diệu đến năm lần.
Hung thú ẩn núp trong đó nhiều vô số kể, có tin đồn, chỗ sâu trong Thanh La Chi Sâm, thậm chí còn có hung thú cấp Lĩnh Chủ, nhưng khả năng này rất thấp.
Hung thú cấp Lĩnh Chủ đã có linh trí, không thua kém con người, làm sao có thể bị nuôi nhốt được.
Phong Vân đi vào Thanh La Chi Sâm, tìm một nơi không người, rồi phát động năng lực biến thân.
Hắn đương nhiên sẽ không giống tên sát thủ của liên minh Huyết Thứ, biến ra một con chuột thấp như vậy, vì đó là cảnh giới và nguyên lực cực hạn của hắn ta, còn Phong Vân thì mạnh hơn hắn ta quá nhiều.
“Thử biến thành một con lớn xem.”
Phong Vân đã xem qua không ít phổ đồ hung thú, trong đầu hiện lên từng con một, cuối cùng lựa chọn một con tương đối phong cách.
“Ô…”
Một trận cuồng phong thổi qua, hắn lập tức biến mất tại chỗ.
Một giây sau, trên không trung, có một vùng mây đen to lớn, che khuất hơn nửa rừng rậm, ngăn cản ánh nắng trên trời, khiến nơi đây trở nên đen tối.
Điều này đương nhiên kinh động đám võ giả trong Thanh La Chi Sâm, bọn họ nhao nhao ngẩng đầu, nhìn vùng mây đen bỗng nhiên xuất hiện này.
Rít!
Lúc này, một tiếng chim kêu hung lệ từ trên bầu trời truyền xuống, cắt sắt phá thạch, chính là xuất phát từ vùng mây đen kia, nhìn kỹ lại, nó cư nhiên là một con cự điểu khổng lồ, che khuất mặt trời.
Lúc bay qua Thanh La Chi Sâm, nó quan sát phía dưới, hai con mắt như hai mặt trăng đầy máu, khí thế hung ác ngập trời, đám võ giả phía dưới bị ánh mắt nó quét qua, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Cuối cùng, cự điểu biến mất, bay về phía sâu trong sơn mạch.
Cảm giác đáng sợ kia cũng biến mất, thiên địa khôi phục ánh sáng.
Qua rất lâu, đám võ giả kia mới hồi phục tinh thần, từng người đều rung động không thôi.
“Vừa rồi chính là…Hung thú cấp Lĩnh Chủ Ma Vân Tước sao?”
“Hình như là vậy, thật đáng sợ, ta tưởng rằng ta sẽ chết!”
“Kỳ lạ, nơi này làm sao lại có hung thú cấp Lĩnh Chủ được, chẳng lẽ tin đồn sâu trong Thanh La Chi Sâm có hung thú cấp Lĩnh Chủ là thật.”
Một con hung thú cấp Lĩnh Chủ Ma Vân Tước hư hư thực thực xuất hiện ở khu vực ngoại thành, tự nhiên khiến vô số võ giả ở cứ địa Giang Hải giật mình, thậm chí còn kinh động đám cao tầng, bọn họ phái ra cường giả, không ngừng tìm kiếm.
Nhưng kỳ lạ là, Ma Vân Tước kia giống như đã bốc hơi trên thế gian, không tìm được bất kỳ tung tích gì.
Lúc này, trong một sơn cốc vắng vẻ trong Thanh La Chi Sâm.
Sắc mặt Phong Vân tái nhợt, há miệng thở dốc.
“Mẹ ơi, biến thành hung thú đỉnh cấp quả nhiên vẫn còn miễn cưỡng, mới một lát, mình đã sắp bị hút khô rồi…”
Ma Vân Tước không phải hung thú bình thường, bên trong cơ thể có huyết mạch đặc thù, thuộc loại hung thú đỉnh cấp, chỉ ở dưới hung thú siêu cấp, một khi trưởng thành, nhất định sẽ trở thành hung thú Lĩnh Chủ.
Vừa rồi Phong Vân biến thành Ma Vân Tước chưa trưởng thành, nhưng như vậy, cũng suýt nữa hút khô thân thể hắn.
Thực lực bây giờ của hắn mà phải cố hết sức mới biến thành một con hung thú đỉnh cấp, thì tên sát thủ của liên minh Huyết Thứ kia cũng không cần nói, đoán chừng chưa biến xong đã bị hút khô đến chết, khó trách hắn ta chỉ dám biến thành một con chuột nhỏ.
“Đợi sau này đạt đến cấp tông sư rồi lại biến.”
Lúc đó, hắn có biến thành hung thú đỉnh cấp cũng thoải mái hơn nhiều.
Còn hung thú dưới đỉnh cấp, hắn thật sự không muốn biến, phong cách quá thấp.

Phong Vân ngồi trong sơn cốc khôi phục nguyên lực, tốn một giờ hắn mới khôi phục như ban đầu.
Sau đó, Phong Vân trở về Võ Đạo Điện.
Vừa về đến nơi, hắn đã nghe thấy không ít đệ tử đang thảo luận về con hung thú cấp Lĩnh Chủ Ma Vân Tước đã xuất hiện ở bên ngoài cứ địa vừa rồi, hắn nghe thấy cái này, hiểu ý cười một tiếng.
Xem ra, năng lực biến thân này không phải quá vô dụng.
Tiếp theo, hắn chuẩn bị trùng kích huyệt khiếu.
Nhưng bí cảnh ở Võ Đạo Điện hiển nhiên không thích hợp với hắn.
Mở huyệt khiếu thì được, nhưng đè nén nguyên lực cần tiêu hao nguyên lực rất lớn, bí cảnh tu hành trong Võ Đạo Điện không chịu được hắn tiêu hao như vậy.
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có đến hội Chân Lý, sử dụng Tụ Nguyên Trận thuộc tính, mới đủ cho hắn tu hành, có thể không ngừng đè nén nguyên lực, cũng không lo lắng sẽ ảnh hướng đến việc tu hành của người khác.
“Đến xin phép nghỉ trước đã.”
Phong Vân đã có quyết định, dù sao hắn cũng có truyền tống trận, hơn nữa tọa độ đã thiết lập rồi, chỉ cần nháy mắt đã đến nơi, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề đi đường.
Rất nhanh, hắn đã đến chủ điện Hoàng Điện, xin người quản lý nghỉ hai tháng, với lí do ra ngoài rèn luyện, đối phương rất nhanh đã phê chuẩn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất