Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 165: Tạm thời đột phá? Cũng không có tác dụng gì!

Chương 165: Tạm thời đột phá? Cũng không có tác dụng gì!
Huyễn Đạo thiên phú!
Bốn chữ này giống như bốn ngọn núi lớn, đè nặng lên tất cả võ giả trong đại điện.
Mị Ma Minh Ngọc Tuyết chính là một võ giả nắm giữ Huyễn Đạo thiên phú trung cấp, mặc dù là trung cấp, thế nhưng dựa vào Thủ Huyễn Thuật này đã làm cho nàng ta vượt qua không ít tên tuổi trong Tông sư, khiến người phải kiêng kỵ.
Nhung cho dù là như vậy, sau khi nàng và Phong Vân liếc nhìn nhau, nàng trực tiếp ngất đi, không hề có chút lực phản kháng nào.
Điều này đã làm cho những võ giả ở trong đại điện biết được, võ giả đeo mặt nạ Lão Thử màu vàng ở trước mặt nắm giữ Huyễn Đạo thiên phú cực kỳ cao, bằng không thì sẽ không thể nào dễ dàng nghiền ép Minh Ngọc Tuyết như vậy.
Huyễn Đạo thiên phú cấp cao! Không Gian thiên phú!
Một trong hai loại thiên phú hi hữu này xuất hiện trên người võ giả đã cực kỳ hiếm thấy, không nghĩ tới bây giờ có thể xuất hiện trên người một võ giả, quả thật đã làm bọn họ kinh ngạc đến há hốc miệng.
“Bài Không Chưởng!”
Lúc này, công kích của đại hán trung niên đã đến rồi, hắn không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Phong Vân, chưởng pháp ý cảnh dung nhập trong nguyên lực, ngay lập tức toàn bộ không gian đều bị quét sạch, bao trùm về phía Phong Vân.
Phong Vân cũng không thèm nhìn, huyết quang bên tay trái lóe lên, Tu La Chiến Đao xuất hiện, trở tay chém ra, ngàn vạn cuồng phong hóa thành một đao, mang theo ý chí bá đạo mà sắc bén chém ra ngoài.
Ầm ầm!
Một tiếng chấn động, đại hán trung niên bay ngược ra ngoài với tốc độ nhanh nhất, miệng phun một ngụm máu lớn, ý cảnh bị phá không còn một mảnh.
Mà lúc này, lại thấy một đạo lưu quang bỗng nhiên lao tới bên ngoài điện, vậy mà là Sở Huyền Cơ.
Hắn nhìn thấy hai người đồng đội của mình không địch lại, trực tiếp vứt bọn họ xuống chạy trốn một mình.
Ban đầu hắn để cho đại hán trung niên và thiếu phụ xinh đẹp xuất thủ, chính là muốn ngăn chặn Phong Vân, để cho mình có thể chạy trốn, nhưng không nghĩ tới Phong Vân còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều, trong nháy mắt có thể đánh bại hai người.
"Chạy thôi!!"
Sở Huyền Cơ điên cuồng thúc dục tất cả nguyên lực bên trong cơ thể, đứng trước sinh tử, tôn nghiêm cường giả gì đó đều bị hắn ném lên đến chín từng mây, bảo toàn mạng nhỏ mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng mà cho dù tốc độ của hắn có nhanh thế nào đi chăng nữa, cũng không thể nhanh hơn không gian di chuyển tức thời.
"Đi được sao."
Một giọng nói bình thản bỗng nhiên truyền vào tai của Sở Huyền Cơ, giống như gọng nói của tử thần đoạt mệnh, không biết từ lúc nào bóng dáng của Phong Vân đã xuất hiện trước mặt hắn, thon dài cao ngất, mặc dù khí tức rất bình thản, thế nhưng nó lại giống như Hãn Hải thâm sâu khó đoán.
"Lúc trước là hiểu lầm, chúng ta không thù không oán, cứ như vậy bỏ qua có được sao?"
Sở Huyền Cơ biết tốc độ của mình không thể so với người nắm giữ Không Gian thiên phú ở phía trước, cho nên hắn chỉ có thể chịu thua nói.
"Nếu tiếp một kích của ta mà không chết, ta sẽ buông tha cho ngươi."
Giọng nói của Phong Vân bình tĩnh, cũng không nặng nề to lớn, thế nhưng vừa nói ra, lại có một cảm giác uy nghiêm vô hình, đè ép tất cả tạp âm ở xung quanh.
Ầm ầm!
Con ngươi của Sở Huyền Cơ co rút lại, ngay lúc giọng nói của Phong Vân rơi xuống, hắn không hề có chút do dự bạo phát tất cả sức mạnh, nguyên lực thanh sắc ở phía sau bạo phát, thậm chí có thể nhìn thấy máu chảy trong gân mạch dưới làn da hắn đều tràn ngập nguyên lực Mộc.
Lấy ra không gian giới chỉ trường đao, tất cả đều rót vào trong đó, chém ra một đao mạnh mẽ nhất cuộc đời hắn!
Vẻ mặt Phong Vân lãnh đạm, hoàn toàn không để ý đến ở phía đối diện Sở Huyền Cơ đang có phản ứng gì, xoay người, rút kiếm, chém ra.
Oành!
Một làn sóng khủng bố từ bốn phía bắn tóe mà ra, những cây cỏ cổ thạch ở xung quanh đều bị cuốn sạch, mặt đất bị hạ xuống đến mấy mét, còn về thứ gọi là một đao lớn mạnh nhất trong nháy mắt bị phá vỡ, không hề có chút trở ngại nào, xông tới nghiền ép.
"A a!!"
Đứng trước sinh tử, hai con ngươi của Sở Huyền Cơ đỏ bừng rống lên một tiếng hung bạo, bên trong cơ thể bỗng nhiên truyền ra "xì xì xì", vốn dĩ là năm thành đao ý vậy mà tăng lên tới sáu thành.
"Ta đột phá rồi?"
Trong lòng Sở Huyền Cơ dâng lên một nỗi vui mừng, nhưng sau một khắc, hắn giống như bị chậu lớn nước lạnh dội xuống, trong lòng vô cùng lạnh buốt!
Chỉ thấy lúc một kiếm của Phong Vân rơi xuống, dường như trong mắt hắn tất cả mọi thứ ở trên đời này đều biến mất, chỉ còn lại một kiếm này, giống như thái cổ Thần Kiếm đang chém xuống.
"A a a, ta không muốn chết!"
Sắc mặt Sở Huyền Cơ nhăn nhó, dốc hết toàn lực chống cự, trong ánh mắt tràn đầy vẻ điên cuồng và không cam lòng.
Thế nhưng cũng không có tác dụng gì.
Vừa mới tiếp xúc, khó có thể tưởng tượng được ánh sáng cực hạn trong chớp mắt khuếch tán đến toàn thân hắn.
Phía sau hắn, xuất hiện một Kiếm Ngân khủng bố, vẫn luôn kéo dài đến mấy ngàn mét!
"A!"
Sở Huyền Cơ phát ra tiếng hét thảm, há miệng phun ra một ngụm máu tươi, mạch máu toàn thân trực tiếp bạo liệt ra, huyết dịch phun ra còn mang theo chút kiếm khí còn sót lại, xuyên thủng không khí ở xung quanh.
Đây là kim nguyên lực hóa thành kiếm khí, sớm đã tràn ngập toàn thân hắn, quấy phá sinh cơ của hắn.
Sau mười lần đè nén kim nguyên lực, cộng thêm bảy thành kiếm ý và Kim chi ý cảnh, lại lấy hình thức Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm để chém ra, Sở Huyền Cơ căn bản sẽ không ngăn cản được, chết ngay tại chỗ!
Rẹt!
Phong Vân thu kiếm vào vỏ, từ đầu đến cuối vẻ mặt đều rất bình thản, trước mắt lóe lên ánh bạc, trong nháy mắt đã trở lại bên trong đại điện.
Lúc này tất cả võ giả đều cực kỳ rung động nhìn Phong Vân, không thể nói không nên lời.
Quá mạnh mẽ!
Từ đầu tới cuối đều biểu hiện ra một trạng thái áp chế tuyệt đối, cho dù mạnh mẽ giống như Sở Huyền Cơ, thì đứng trước võ giả Thử bộ này cũng giống như một đứa trẻ không hề có chút sức lực nào.
"Nguyên lực hóa tinh!"
Ở đây chỉ có hai vị Tông sư nổi tiếng là có thể nhìn ra sự ảo diệu ở trong đó, vẻ mặt của bọn họ vô cùng kinh ngạc nhìn Phong Vân, trong một kiếm lúc nãy kia có ẩn chứa nguyên lực, rõ ràng bọn họ đã trông thấy nguyên lực hóa thành tinh thể, mặc dù chỉ trong nháy mắt, thế nhưng bọn họ vẫn bắt được.
Một Tông Sư sơ cấp, vậy mà có thể đạt tới trình độ nguyên lực hóa tinh!
Đây chính là thứ mà chỉ khi đạt tới cảnh giới Đại Tông sư mới có thể xuất hiện, vậy mà bây giờ lại nhìn thấy trên một Tông Sư sơ cấp!
Hơn nữa, lúc nãy bọn họ có nghe thấy giọng nói của Phong Vân, đoán được độ tuổi của đối phương tuyệt đối không cao hơn 25 tuổi, đây quả thực rất kinh khủng, so với việc lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa còn dọa người hơn.
Phong Vân không có để ý đến ánh mắt ở xung quanh, hắn đi vào trong luyện đan bát phẩm cấp cao nhất, muốn lấy đan dược ở trong đó.
Những võ giả ở xung quanh không có ai dám ngăn cản, ai dám ngăn cản chứ, không nhìn thấy Sở Huyền Cơ đã bị chém một kiếm sao!
Mà từ đầu tới cuối, Phong Vân không hề bị thương, thậm chí ngay cả khí tức cũng không hề thay đổi, điều này cũng đại biểu cho thực lực chân chính của hắn tuyệt đối không chỉ có như thế.
Vào lúc này, chỉ cần không phải đầu óc bị úng nước, sẽ không có ai muốn đi tìm đường chết.
Thậm chí ngay cả cái hai vị Tông sư nổi tiếng từ xưa đã lĩnh ngộ áo nghĩa kia, cũng không dám đi trêu chọc Phong Vân, mà lựa chọn phòng luyện đan cấp thấp hơn một chút là thất phẩm.
Mặc dù bọn họ đã lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa, thế nhưng cũng tự nhận là mình không thể địch lại một kiếm nguyên lực hóa tinh kia của Phong Vân, rất biết tự tự lượng sức mình.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất